Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 756: Trấn Thái Vũ, Khu Vực Thực Nghiệm Mô Phỏng



- Ồ, trọng lực bao nhiêu?

Ngải Lỵ Na nở một nụ cười cứng nhắc.

Mục Lương cong cong khóe môi, bình tĩnh nói:

- Dựa trên trọng lực gấp năm lần, không có giới hạn.

- … Được thôi.

Ngải Lỵ Na gục đầu xuống, cô sắp tiếp tục cuộc sống luyện tập vất vả của mình một lần nữa.

- Thủy triều Huyết Nguyệt Hư Qủy sắp đến, các ngươi cần tăng sức mạnh của mình càng sớm càng tốt.

Mục Lương bình tĩnh nói.

- Vâng!

Trong lòng Ngải Lỵ Na và Ngôn Băng run lên, nhanh chóng nghiêm túc gật đầu.

………..

Đông đông đông ~~

Tiếng chuông du dương vang lên, sau khi đủ mười bốn tiếng mới dừng lại, dư âm của nó vẫn còn vang vọng ở khắp khu vực ngoại thành.

Sau khi tiếng chuông vang lên, ở cổng thành Vũ Thái lần lượt có người vác theo bao lớn bao nhỏ đi ra.

Đại An Ti mang theo một nhóm Thành Phòng Quân đã đứng sẵn chờ.

- Mời mọi người đi lên cùng phối hợp đăng ký.

Người Thành Phòng Quân cao giọng hô lên một câu.

- Vẫn còn phải đăng ký?

Dân chúng trong thành náo loạn.

- Là để tiếp theo thuận tiện cho việc sắp xếp chỗ ở.

Đại An Ti lạnh lùng giải thích một câu.

- Hóa ra là như vậy!

Người dân ở trong thành lần lượt tiến lên đăng ký thông tin cá nhân.

- Nếu là người một nhà cần phải báo trước, chúng tôi có thể sắp xếp cho mọi người ở cùng một nơi.

Người phụ trách ghi danh Thành Phòng Quân không ngừng lên tiếng nhắc nhở.

- Ba người chúng tôi là người cùng một nhà.

- Tôi chỉ có một mình…

Ở cổng thành Vũ Thái ngày càng náo nhiệt lên.

Thời gian trôi qua, người từ trong thành đi ra ngày một nhiều, người đến ghi danh thông tin cũng ngày một đông.

Đông đông đông ~~

Tiếng chuông vang lên lần thứ hai, lần này có tổng cộng mười lăm tiếng được vang lên.

- Ba giờ rồi, bắt đầu thống kê dân số.

Đại An Ti nghiêng đầu nhẹ nhàng nói.

- Vâng.

Người phụ trách ghi danh Thành Phòng Quân cung kính đáp lại.

Hắn mở danh sách đăng ký từ trang thứ nhất và bắt đầu kiểm kê dân số đã được ghi danh.

Mười phút sau, nhân viên đăng ký cung kính báo cáo:

- Tổng Trưởng, trong danh sách dân số đã đăng ký có tổng cộng 2456 người.

- Hơn hai ngàn bốn trăm năm mươi người, chắc là đều đã đi ra rồi…

Đại An Ti nhìn vào phía bên trong thành Vũ Thái, ở trên đường phố cũng không thấy có người.

Quay đầu lại, cô lại hỏi:

- Đã bao lâu rồi chưa có người đến đăng ký.

- Tổng Trưởng, đã mười lăm phút rồi chưa có người mới đến đăng ký.

Nhân viên đăng ký báo cáo.

- Ừ, vậy chắc mọi người đều đã đi ra hết rồi.

Đại An Ti chậm rãi gật đầu.

Cô nhìn qua một lượt mọi người ở đây, sau đó nghiêm mặt hô lên:

- Tất cả yên lặng, tiếp theo sẽ đưa mọi người đến nơi ở.

- Được.

Một người mạnh dạn lên tiếng đáp lại.

- Đi theo ta.

Người Thành Phòng Quân cao giọng hô.

Thành Phòng Quân đi trước dẫn đường, người dân ở trong thành vội vàng đi theo phía sau.

Đi đến đường chính của khu vực ngoại thành, trước mắt là một mảnh đất hoang vu.

- Bây giờ phải đi đâu?

Có người không nhịn được hỏi.

- Đến nơi ở mới.

Đại An Ti thuận miệng đáp lại.

Nơi ở mới, đương nhiên sẽ không phải khu vực nội thành rồi.

Hơn nữa tương lai những người dân mới muốn đi vào thành Huyền Vũ, cũng sẽ có rất ít cơ hội được ở trong nội thành, chắc chắn sẽ bị sắp xếp ở ngoại thành.

Cứ như vậy, mọi người tiếp tục đi hơn một giờ nữa theo con đường chính thì thấy xuất hiện ngã tư đường.

Ở ngã tư đường cách đó không xa, có một nhà ga cao khoảng nửa thước, bên cạnh còn có một tấm bảng hiệu, trên đó viết:

- Trạm ngã tư số 6.

- Trạm ngã tư số 6, đây là nơi nào?

Dân chúng trong thành nghi hoặc hỏi.

- Đây là nhà ga, sau này có cơ hội đi nội thành hoặc phố Buôn Bán, có thể đến đây chờ các loại xe ngựa chở người.

Đại An Ti giải thích một câu, con đường chính từ trong thành đến Úng Thành rất dài, tổng cộng có sáu cái ngã tư đường, đó là nguyên nhân được thiết lập tạo nên sáu nhà ga.

- Trạm ngã tư số 6 là gần Úng Thành nhất.

- Trạm ngã tư số 1 thì gần nội thành hơn.

- Hiện giờ chỉ có trạm ngã tư số 1 được đưa vào hoạt động, bởi vì nơi đó đi khu nhà xưởng và trang trại chăn nuôi. Mỗi ngày đều có rất nhiều công nhân viên đi lại ở đây.

Dân chúng mơ hồ điều hiểu điều không gật đầu.

Mọi người tiếp tục đi về phía trước, đến chỗ ngã tư thì thấy có một khối bia đá được dựng đứng ở đây.

Trên bia đá có khắc chữ chỉ dẫn.

Đi thẳng mũi tên bên dưới, viết chữ: Đi Úng Thành/ Khu Buôn Bán.

Đi phía bên trái mũi tên bên dưới, viết chữ: Đi trấn Thái Vũ.

Phía bên phải mũi tên bên dưới để trống, có ý nghĩa là vẫn chưa tiến hành quy hoạch: Trấn Thái Vũ?

Những người dân trong thành Thái Vũ biết chữ kinh ngạc lên tiếng, lần thứ hai nhìn lại về hướng Đại An Ti.

- Trấn Thái Vũ, đây chính là nơi ở của mọi người sau này.

Đại An Ti giải thích.

Trấn Thái vũ, đây là khu vực thực nghiệm mô phỏng mới được Mục Lương khai phá, hình thức giống như ‘Trấn’ ở Địa Cầu, xuống dưới còn có ‘Thôn’.

- Đi thôi, thời gian không còn sớm nữa.

Đại An Ti phất tay hô lên.

- Đi nhanh lên, còn phải đi hơn nửa tiếng nữa mới đến nơi.

Thành Phòng Quân thúc giục.

Dân trong thành đưa mắt nhìn nhau, cuối cùng không thể làm gì khác đành phải cất bước đi theo, trong lòng mang theo hiếu kỳ cùng bất ổn.

Nửa giờ sau, cửa lớn của một đền thờ lớn xuất hiện trong tầm mắt của mọi người.

Đền thờ được xây nên có lối kiến trúc cổ kính, do Mục Lương tham khảo thiết kế của Địa Cầu rồi làm nên, được dùng để phân chia ranh giới.

Ở bên trên đền thờ, được viết một hàng chữ to:

- Trấn Thái Vũ.

Sau đó được tô lại một lần bằng màu đỏ trông vô cùng đẹp đẽ.

Cũng giống như trước, ở đây cũng có bức tường Lưu ly bao phủ toàn bộ thôn Vũ Thái, mà đường ra vào chính là cửa lớn của đền thờ.

- Có vẻ khá tốt.

Đã có người bắt đầu động lòng.

Ở sau cửa lớn đền thờ là các dãy nhà hai tầng độc lập cách nhau khoảng năm thước.

- Tất cả đi vào.

Đại An Ti phất phất tay, sau đó đi trước vào trong cổng lớn của đền thờ.

Đạp đạp đạp…

Dân chúng trong lòng đầy tò mò bắt đầu đi vào theo.

- Đây là thôn Nhất Thái, có thể ở…

Đại An Ti nhíu mày, trong chốc lát không thể nhớ ra.

Thôn Nhất Thái có thể ở được bao nhiêu người?

Lộc cộc lộc cộc…

Lúc này, âm thanh quen thuộc từ bên ngoài cửa lớn đền thờ truyền đến.

Lợn Tám Răng Nanh kéo theo xe ngựa xuất hiện, người lái xe là Diêu Nhi.

- Diêu Nhi?

Đôi mắt lạnh lùng của Đại An Ti sáng lên.

- Dừng lại.

Diêu Nhi kéo dây cương, làm cho Lợn Tám Răng Nanh đứng lại.

Ohh~

Xe ngựa dừng lại trước cửa lớn đền thờ, làm cho dân chúng trong thành tò mò nghiêng đầu nhìn ra.

Tiểu hầu gái nhảy xuống xe, đưa tay mở buồng cửa ra.

Một thân ảnh ưu nhã xuất hiện, đạp cố định bên thùng xe bên cạnh rồi đáp xuống mặt đất.

- Đại An Ti, cần ta giúp đỡ không?

Nguyệt Thấm Lan nở một nụ cười như hoa hỏi.

Cô vừa giúp việc trong nội thành xong đã lập tức đi ra đây, cô thực sự lo lắng chuyện ở đây.

Đại An Ti là do Mục Lương nhất thời sắp xếp đến dàn xếp dân chúng trong thành Vũ Thái, có rất nhiều chuyện cô ấy cũng chưa biết rõ.

- Đại nhân Thấm Lan, người đến thật đúng lúc.

Đại An Ti thở dài nhẹ nhõm nói.

- Có vấn đề gì xảy ra sao?

Nguyệt Thấm Lan cất bước đi đến bên cạnh cô gái.

Bạn cần đăng nhập để bình luận