Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1880: Đúng Là Người Phụ Nữ Thất Thường



Cộp cộp cộp ~~~

Hồ Tiên cất bước đi tới trước mặt thống lĩnh Huyền Điểu, cô ngước mắt lên, hỏi:

- Các ngươi muốn mua thứ gì?

- Ngươi là nửa người thú à?

Thống lĩnh Huyền Điểu hỏi ngược lại.

Hồ Tiên lạnh nhạt nói:

- Cái này không quan trọng.

Thống lĩnh Huyền Điểu khó hiểu hỏi:

- Ta rất nghi ngờ, ngươi là nửa người thú, vì sao thành chủ thành Huyền Vũ sẽ để cho ngươi làm người quản lý Phố Buôn Bán.

Dưới cái nhìn của cô ta, nhân loại chán ghét người thú và nửa người thú, không có lý do để một tên người thú cầm quyền lớn trong tay.

- Bởi vì đại nhân chúng ta là Mục Lương, hắn khác biệt so với những người khác.

Khóe môi của Hồ Tiên cong lên.

Thống lĩnh Huyền Điểu mở miệng còn muốn hỏi cái gì nữa nhưng lại bị Hồ Tiên chặn lại bằng một câu.

- Nếu các hạ không muốn mua thứ gì vậy thì mời trở về cho, đừng quấy rầy việc buôn bán của ta.

Hồ Tiên lạnh nhạt nói.

Thống lĩnh Huyền Điểu há miệng, đè xuống sự nghi ngờ trong lòng, nói:

- Các ngươi có lương thực không?

Nghe vậy, khuôn mặt lạnh lẽo của Hồ Tiên dần dần nhu hòa, hỏi:

- Các ngươi chủ yếu muốn giao dịch thức ăn đúng không?

- Đúng vậy, tốt nhất là loại lương thực vừa rẻ vừa có thể chắc bụng.

Thống lĩnh Huyền Điểu lập tức nói yêu cầu của mình, sau đó bổ sung thêm:

- Chúng ta muốn mua số lượng rất lớn.

- Đi theo ta.

Hồ Tiên suy nghĩ một chút, sau đó cất bước đi ra ngoài Trân Bảo Lâu.

Thống lĩnh Đầu Chó cau mày, quay đầu thấp giọng nói:

- Không phải ngươi nói muốn gặp thành chủ thành Huyền Vũ sao?

- Ta đổi ý rồi.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhàn nhạt nói.

-...Đúng là người phụ nữ thất thường.

Thống lĩnh Đầu Chó trợn trắng mắt.

Đám người đi theo cô gái đuôi hồ ly đến Cửa hàng Tạp Hóa, nhìn thấy vô số nguyên liệu nấu ăn, chủng loại phong phú.

- Những thứ này là lúa mì được chúng ta cải tạo, vừa rẻ vừa có thể chắc bụng, bên này là gạo, còn có khoai lang...

Hồ Tiên giới thiệu từng nguyên liệu nấu ăn trong Cửa hàng Tạp Hóa.

- Mấy thứ này ăn ngon không?

Thống lĩnh Đầu Chó hỏi với vẻ mặt hồ nghi.

- Ngươi nếm thử sẽ biết thôi.

Hồ Tiên nói nhìn về phía nhân viên bán hàng, rồi dặn dò:

- Ngươi đi mua chút khoai lang chiên, khoai nướng, bắp rang, bắp luộc, bánh bích quy… Lại đến Mỹ Thực Lâu mua vài chén cơm trắng và cháo lúa mì mang về đây.

- Vâng.

Nhân viên bán hàng lẩm bẩm học thuộc sau đó vội vã rời tiệm.

- Khoai lang có thể nấu chín hoặc ăn sống, hương vị đều giống nhau.

Hồ Tiên cầm lấy một củ khoai lang rồi ném cho nhân viên bán hàng đi rửa sạch vỏ ngoài.

- Đại nhân, đã rửa sạch sẽ rồi.

Nhân viên bán hàng đưa củ khoai lang cho cô gái đuôi hồ ly.

Răng rắc ~~~

- Nếm thử đi.

Hồ Tiên bẻ củ khoai lang thành vài khúc và đưa cho đám người thủ lĩnh Huyền Điểu.

Thống lĩnh Đầu Chó cúi đầu ngửi khoai lang, một mùi hương ngọt dịu xông vào mũi hắn.

Rắc!

Hắn không khỏi há miệng cắn một miếng, giòn giòn, có một chút nước sốt, còn có chút ngọt ngào, ăn ngon đến kì lạ.

- A, ngon quá!

Hắn kinh ngạc thốt lên.

- Ừm, cũng không tệ lắm.

Đôi mắt đẹp của thống lĩnh Huyền Điểu sáng lên.

Những Người Thú khác đều nếm một miếng, lập tức yêu thích mùi vị của khoai lang.

Không bao lâu, nhân viên đi mua đồ đã trở về, cô ấy ôm một cái túi giấy to trong lòng rồi đặt ở trên quầy.

Đại nhân, ta đã mang về tất cả những món mà ngài dặn dò.

Nhân viên bán hàng nói.

- Ừm, đi làm việc đi.

Hồ Tiên cầm túi giấy lên nhìn thoáng qua, tiếp đó đưa cho thống lĩnh Huyền Điểu.

- Đây là khoai nướng, mùi vị rất tốt, mau nếm thử nhân lúc nó còn nóng.

- Đây là bánh bích quy, được làm từ bột mì.

- Cơm nấu chín, cháo lúa mì, bắp răng, những thứ này vừa ngon vừa dễ chắc bụng.

Cô gái đuôi hồ ly giới thiệu mỹ thực của thành Huyền Vũ, thống lĩnh Đầu Chó nếm mỗi thứ một chút, kinh ngạc thốt lên không ngừng:

- Ăn ngon, cái này cũng ngon, tại sao tất cả đều ăn ngon như vậy chứ?

Đôi mắt đẹp của thống lĩnh Huyền Điểu sáng ngời, trong lòng rất kinh ngạc, vì sao thức ăn ở thành Huyền Vũ đều ngon như vậy?

- Thống Lĩnh đại nhân, mua khoai lang đi, trở về chúng ta có thể làm thành khoai nướng.

- Ta thấy nên mua gạo và lúa mì!

Các người thú Kỵ Sĩ kêu la, nói ý kiến của mình.

Thống lĩnh Huyền Điểu có chút do dự, mỗi một loại đều ngon, thật sự rất khó chọn lựa.

Hồ Tiên khoanh hai tay trước người, mỉm cười hỏi:

- Thế nào, các hạ muốn mua loại vật liệu gì?

……………….

Bên trong cung điện khu Trung Ương.

Cộc cộc cộc ~~~

Tiểu Tử gõ cửa thư phòng, thanh thúy nói:

- Thành chủ đại nhân, đại nhân Hồ Tiên truyền lời tới cho ngài.

- Vào đi.

Giọng nói rõ ràng của Mục Lương vang lên.

Tiểu hầu gái đẩy cửa đi vào, nhìn thấy anh vừa mới đặt bút chì xuống bàn.

- Nói đi.

Mục Lương hơi cử động bả vai.

Tiểu Tử nhấn mạnh từng chữ:

- Ngài ấy nói là vương quốc Người Thú phái người tới đây mua sắm vật tư, cô ấy hỏi đại nhân có muốn gặp bọn họ một lần hay không.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, anh nhớ tới chuyện mà Nguyệt Thấm Lan đề cập trước đó rằng muốn nhận người từ vương quốc Người Thú.

Anh suy nghĩ một chút rồi gật đầu nói:

- Được rồi, để bọn họ tới đây đi.

- Vâng.

Tiểu Tử hơi cong gối để thi lễ, sau đó xoay người rời đi thư phòng.

Mục Lương nhìn ra bên ngoài cửa sổ, nhẹ giọng nói:

- Người của vương quốc Người Thú đã tới, vậy thì các vương quốc còn lại cũng nhanh thôi...

Mục Lương dường như thấy được một lượng điểm tiến hóa khổng lồ vọt về phía mình, cứ theo đà này thì chẳng bao nữa Rùa Đen có thể tiến hóa rồi.

Anh mở ra giao diện thuộc tính bốn chiều rồi nhìn thoáng qua, điểm tiến hóa đã hơn tám mươi tỷ, nhờ có đơn đặt hàng của thành chủ thành Thiên Bình mà điểm tiến hóa mới tăng vọt nhanh như vậy.

- Càng nhiều càng tốt.

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

Ngoại trừ tiến hóa Rùa Đen thì anh còn phải tiến hóa Trà Thụ Sinh Mệnh, như vậy lại cần thêm 100 tỷ điểm tiến hóa nữa, chuyện này thật là khiến anh đau đầu.

Ánh mắt của Mục Lương lóe lên, nếu Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 12, chẳng lẽ sẽ biến thành Thế Giới Thụ sao?

Ngón tay của Mục Lương gõ nhẹ lên mặt bàn, chỉ cần thành lập quan hệ hợp tác lâu dài với vương quốc nội lục thì hẳn là có thể gom góp 100 tỷ trong thời gian ngắn.

- Xem ra phải đề cao sức sản xuất, nhà xưởng cũng phải được xây dựng thêm.

Trong thư phòng, Mục Lương nhẹ giọng lẩm bẩm.

Bên kia, thống lĩnh Huyền Điểu và Hồ Tiên đã hoàn thành đơn đặt hàng đầu tiên, một đơn đặt hàng có giá trị năm triệu đồng Huyền Vũ.

Hồ Tiên đè nén sự kích động trong lòng xuống, nói với vẻ mặt bình tĩnh:

- Gạo và khoai lang mà ngươi đặt cần mười ngày để chuẩn bị.

Thống lĩnh Huyền Điểu nhàn nhạt gật đầu:

- Ừ.

Hồ Tiên mỉm cười nói:

- Chúng ta có thể cung cấp dịch vụ giao hàng tận nhà, chỉ cần mười ngàn, bao đưa đến vương quốc Người Thú.

- Các ngươi giao hàng bằng cách nào?

Thống lĩnh Huyền Điểu tò mò hỏi.

Hồ Tiên ưu nhã trả lời:

- Chúng ta dùng phi thuyền vận chuyển, chỉ cần khoảng ba ngày thì có thể đưa đến vương quốc Người Thú.

- Cái gì, ba ngày?

Đôi mắt của thống lĩnh Đầu Chó trợn to.

Bạn cần đăng nhập để bình luận