Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2115: Tấn Công



Theo luật, nữ nhân ai cướp được trước thì chính là của người đó, nhưng tiền tài và hàng hóa khác thì phải chia đều, mỗi nhóm hải tặc đều có phần.

Ti An phất tay nói:

- Thông minh, ra tay với nữ nhân dịu dàng một chút, đàn ông thì giết sạch đi.

Nữ nhân bắt sống thì có thể lấy làm vợ, đàn ông thì không thể.

- Vâng, ha ha ha ha!

Bọn hải tặc cười ha ha, ô ngôn uế ngữ không ngừng tuôn ra từ miệng bọn chúng.

- Lão đại, ta nhìn thấy rõ dáng dấp của hai con thuyền lớn kia rồi!

Tên hải tặc quan sát hô một tiếng.

Ti An nghe vậy xoay người nhìn lại, thấy rõ hai chiếc thuyền khổng lồ, thân thuyền trơn trượt bằng phẳng, giống như là được tạo thành từ một khối hoàn chỉnh.

Hắn ta cau mày lại, kinh ngạc hỏi:

- Hai con thuyền lớn này không đơn giản, chẳng lẽ là thuyền của đám vương thất quý tộc sao?

Hắn ta cảnh giác nhìn hai chiếc thuyền lớn phía trước, chúng nó không hề có tính toán lùi lại hoặc thay đổi phương hướng.

Bọn hải tặc nói không chút để ý:

- Lão đại à, mặc kệ nó có phải là thương thuyền hay không, chỉ có hai chiếc mà thôi, chúng ta đoạt trước rồi nói sau.

- Đúng vậy, hôm nay chúng ta còn chưa có mở hàng đâu!

Bọn hải tặc quơ múa vũ khí trong tay, bọn chúng đã không nhẫn nại được nữa.

…….

Ti An cau mày nhìn hai con thuyền cách đó không xa, phía sau là tiếng hoan hô của bọn hải tặc, trong lòng hắn ta đột nhiên dâng lên một dự cảm bất an khó mà nói được.

- Lão đại?

Bọn hải tặc hô một tiếng.

Ti An giơ tay lên ra hiệu, trầm giọng nói:

- Khoan đã, chờ xem những người khác nói như thế nào.

Một gã hải tặc gan lớn buồn bực nói:

- Lão đại, chờ đám hải tặc còn lại ra tay thì nữ nhân đã bị đoạt hết.

- Đúng vậy!

Bọn hải tặc phụ họa.

- Câm miệng!



Ti An lạnh giọng quát lớn một câu.

- Lão đại.

Giọng nói của bọn hải tặc nhất thời yếu đi.

- Ào ào ào~~~

Bọt sóng chụp đánh vào vách thuyền.

Trên đài quan sát, tên hải tặc phụ trách trông coi hưng phấn hô:

- Lão đại, những thuyền khác đều kéo cờ đỏ!

Câu thông đơn giản giữa các thuyền với nhau là dựa vào màu sắc và số lượng cờ, cờ màu đỏ đại biểu cho tín hiệu tấn công.

Ti An nghe vậy nhảy lên đài quan sát rồi ngắm nhìn thuyền hải tặc xung quanh, quả nhiên thấy được từng lá cờ màu đỏ tung bay.

Hắn ta thở phào một hơi, cúi đầu nhếch miệng cười nói:

- Vậy thì tấn công đi!

- Rõ ~~~

Bọn hải tặc hưng phấn, vung vũ khí trong tay hò hét xông lên boong tàu, tốc độ tiến tới của thuyền hải tặc cũng nhanh hơn.

Mười bảy con thuyền hải tặc bày ra tư thế vây quanh, hiển nhiên là muốn hai chiếc thuyền lớn của vương quốc Huyền Vũ không cách nào trốn thoát được.

- Vút vút vút ~~~

Bên trên thuyền hải tặc, bọn hải tặc bắn ra từng cây phi câu, tinh chuẩn móc lấy vòng bảo hộ của thuyền số một và số hai.

Ti An ra lệnh một tiếng:

- Móc vào, leo lên trên.

- Vâng.

Bọn hải tặc hưng phấn lên tiếng, leo dây thừng tới gần hai chiếc thuyền lớn.

Trên thuyền lớn, Trinh Hoán thấy bọn hải tặc xuất hiện, khóe môi hiện lên một nụ cười lạnh lùng, phất tay hô:

- Đánh cho ta, đánh mạnh vào

- Rõ!

Các binh sĩ Hải Quân ẩn nấp xuất hiện, mỗi người nâng quân nỏ trong tay lên, nỏ đã lên dây, nhắm ngay bọn hải tặc trên dây thừng.

Trinh Hoán vung tay lên, hô:

- Bắn!

- Vút vút vút ~~~

Các binh sĩ Hải Quân sĩ ấn chốt, tên nỏ bắn ra như mưa, bay thẳng về phía bọn hải tặc.



- A!

Mấy tên hải tặc dẫn đầu đứng mũi chịu sào, bị tên nỏ bắn thành cái sàng, tiếng kêu thảm thiết làm người ta tê cả da đầu.

Ti An hoảng sợ hô to:

- Đáng chết, mau phòng thủ!

Các binh sĩ Hải Quân sĩ không ngừng tay, liên tục nhét tên vào nỏ, một vòng mưa tên lại bao trùm về phía bọn hải tặc.

Lúc này, cơ thể của Hi Phù Ni đã tiến vào trạng thái ẩn thân, vẻ mặt lạnh nhạt thu hoạch sinh mạng của đám hải tặc.

Ở đầu thuyền, Tân Tây chắp tay sau lưng nhìn thuyền hải tặc cách đó không xa, bà cảm nhận được nơi đó có một gã cường giả cấp 9.

Bà quay đầu nhìn Trinh Hoán đứng ở con thuyền bên cạnh, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Cường giả cấp 9, chắc nha đầu kia sẽ đánh thắng chứ?

Trinh Hoán quơ múa Phương Thiên Họa Kích, ra lệnh:

- Đánh mạnh vào cho ta!

- Đông đông đông ~

Trống trận trên thuyền lớn vang lên dồn dập, tiếng trống điếc tai làm cho nhịp tim của bọn hải tặc ngừng nhảy vài lần, như vậy rất dễ dàng khiến cho tinh thần của bọn hắn hoảng hốt và xuất hiện sai lầm.

- Khốn kiếp!

Mấy tên hải tặc thực lực mạnh mẽ vội vã vung vũ khí đón đỡ mưa tên.

- Bọn Ma Pháp Sư đâu rồi?

Ti An nổi giận gầm lên một tiếng.

Nhóm Ma Pháp Sư trốn ở sau khiên, hỏi:

- Lão đại, ngươi muốn tiến hành công kích bằng Ma Pháp sao?

- Đúng vậy, dùng ma pháp đánh chết bọn họ cho ta!

Ti An giận dữ hét lên.

Hiện tại, hắn ta đã không còn quan tâm tới nữ nhân hay chiến lợi phẩm nữa rồi.

- Vâng.

Ma Pháp Sư rụt cổ một cái, trốn ở sau khiên bắt đầu niệm chú ngữ.

- Bọn họ muốn thi triển ma pháp?

Hi Sắt cao giọng hô to.

Trinh Hoán ra lệnh với vẻ mặt không thay đổi:

- Cắt đứt bọn họ, ném đạn nổ.

- Vâng.



Một phần ba binh sĩ Hải Quân buông quân nỏ, lấy ra đạn nổ ném về phía thuyền hải tặc.

- Ầm ầm ầm ~~~

Từng tiếng nổ mạnh vang lên, trên thuyền hải tặc nhanh chóng dấy lên ngọn lửa hừng hực, boong tàu bị hư hại bởi đạn nổ, câu thần chú của nhóm Ma Pháp Sư bị cắt đứt.

Chỉ trong chốc lát, thuyền hải tặc đã trở nên rách nát, uy lực của đạn nổ quá lớn, có sức phá hoại khủng bố đối với những con thuyền bằng gỗ.

- A...........

- Ta sắp chết rồi, đau quá, ai mau tới cứu ta đi?

- Ta không muốn chết, cứu ta!

Nhóm Ma Pháp Sư kêu rên thảm thiết, cái khiên bảo vệ bọn họ đã bị nổ tung, người thì chết kẻ thì bị thương, cái này đối với bọn hải tặc mà nói quả thật là tổn thất nặng nề.

Trinh Hoán vung Phương Thiên Họa Kích trong tay, hô:

- Tiếp tục đánh cho ta.

- Vút vút vút ~

- Ầm ầm ầm ~

Trong tiếng nổ mạnh dày đặc, một con thuyền hải tặc gần đó đã bị thủng đáy thuyền, trong tiếng kêu phẫn nộ và hoảng sợ của bọn hải tặc, con thuyền vỡ thành từng mảnh rồi từ từ chìm xuống biển.

- Hừ, làm gì không làm lại đi làm hải tặc!

Trinh Hoán bĩu môi.

Xảo Nhi nhỏ giọng thì thầm:

- Lão đại, trước đây chúng ta cũng là hải tặc nha.

Trinh Hoán quay đầu trừng mắt Xảo Nhi một cái, nghiêm mặt nói:

- Câm miệng, bây giờ chúng ta là Hải Quân!

- Phải phải phải.

Xảo Nhi vội vàng gật đầu.

Ti An nhìn bị thuyền hải tặc bị đục lỗ, hai tròng mắt trở nên đỏ ngầu.

Hắn ta xoay người lại nhìn phía Trinh Hoán, phẫn nộ rít gào:

- Các ngươi đều đáng chết!

- Vậy thì ngươi tới đây nha.

Trinh Hoán cười mỉa mai khiêu khích.

Ti An giận điên lên, cơ thể lao tới trước, nhắm về phía Trinh Hoán.

- Rất tốt!

Hai mắt của Trinh Hoán sáng lên, Phương Thiên Họa Kích trong tay xoay tròn một vòng, đập mạnh về phía đầu của Ti An.

Bạn cần đăng nhập để bình luận