Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2025: Vệ Thành Số Mười Một



- Nếu Phi Long Cốc có những thứ này thì tốt rồi.

Bên trong Thang Vận Chuyển, Long Chủ thở dài một hơi.

Hắn rời đi Trung tâm Huyền Vũ, mới ra đại sảnh lầu một thì đã bị mùi hương của lẩu hấp dẫn, vì vậy cơm chiều biến thành lẩu.

Sau đó hắn lại đi Trân Bảo Lâu, ánh mắt đầu tiên đã bị TV hấp dẫn, trải qua sự giới thiệu của nhân viên bán hàng, hắn lập tức bỏ tiền mua một chiếc.

Dù sao thì ở Cốc Phi Long thật sự quá nhàm chán, mỗi ngày ngoại trừ huấn luyện thì chính là đi tìm thức ăn.

Ngoại trừ TV, hắn còn mua lò nướng, nồi tự đun sôi, tủ lạnh và các loại linh khí cuộc sống khác, quả thật là suy diễn hoàn mỹ câu có tiền mua tiên cũng được!

- Chậc, tinh thạch hung thú không đủ để xài đã ghiền nữa.

Long Chủ bất mãn bĩu môi.

Trong vòng một buổi chiều, hắn đã tiêu sạch sành sanh toàn bộ tinh thạch hung thú mang theo.

………..

Việc xây dựng Vệ Thành đều được tiến hành như tên lửa bay mỗi ngày, chuẩn bị cho việc thành lập vương quốc của thành Huyền Vũ trong tương lai.

Ở Vệ Thành Số Mười Một, từ trên cao nhìn xuống sẽ phát hiện cả tòa Vệ Thành được chia thành bốn khu vực bởi các con đường chính, nhìn giống như hai chữ “hồi” (回) dính vào nhau.

Những thứ này được gọi là vòng đại đạo, chia làm vòng đại đạo thứ nhất, vòng đại đạo thứ hai, vòng đại đạo thứ ba và ngoài cùng Vệ Thành là vòng đại đạo thứ tư.

Trong đó, vòng đại đạo thứ nhất là vị trí trung tâm Vệ Thành, tòa nhà Cục Quản Lý được xây ở nơi đó.

Bên trong Cục Quản Lý, phòng làm việc của Mai Dĩ ở lầu ba, lúc này cô đang thẩm tra và đối chiếu các hạng số liệu.

- Loạt soạt ~~~

Cô lật từng trang rồi nhìn kỹ, nơi nào có vấn đề đều lấy bút vòng lại, chân mày nhíu chặt như là có thể kẹp chết một con ruồi.

- Tại sao những số liệu này đều không đúng?

Mai Dĩ lạnh mặt lẩm bẩm.

Cô tiếp quản Vệ Thành Số Mười Một đã hơn một tháng, kỳ hạn thử việc đã đi qua một nửa.

Mai Dĩ lại nhìn từ đầu một lần nữa, sắc mặt càng ngày càng lạnh, ngước mắt hô:

- Na Tử, vào đây một chút.

- Cọt kẹt ~

Cửa phòng làm việc bị đẩy ra.

Một cô gái có mái tóc ngắn đi vào phòng, vội vàng hỏi:

- Đại nhân, có chuyện gì vậy?

Na Tử năm nay mười chín tuổi, là trợ lý mà Mai Dĩ thu nhận sau khi nhậm chức.

Mai Dĩ lạnh nhạt nói:

- Gọi Đạt Lạp Mã, Bằng Á và Nâng Lạt tới đây.

- Vâng.

Tay của Na Tử run lên, cô biết đại nhân đang tức giận, vội vã lên tiếng rồi xoay người đi xuống lầu.

Cục Quản Lý Vệ Thành và Cục Quản Lý Chủ Thành giống nhau, tổng cộng được chia làm bảy bộ môn.

Bảy bộ môn, theo thứ tự là bộ nông nghiệp, bộ an toàn, bộ dân sinh, bộ tài vụ, bộ giao thông, bộ công nghiệp, bộ xây dựng.

Đạt Lạp Mã là người quản lý Bộ An Ninh, Bằng Á là người quản lý Bộ Tài Vụ, Nâng Lạt là người quản lý Bộ Xây Dựng.

Trước kia Cục Quản Lý chỉ có sáu bộ, sau đó phát hiện lượng công việc của bộ Công Nghiệp quá lớn, lúc này mới tách khâu xây dựng ra khỏi bộ Công Nghiệp, thành lập Bộ Xây Dựng hiện giờ, chủ yếu phụ trách công tác xây dựng các kiến trúc trong thành phố.

Hơn hai mươi phút sau, ba người mới lục tục tiến vào phòng làm việc.

- Tại sao lại đến chậm như vậy?

Mai Dĩ lạnh mặt hỏi.

Mấy người này rõ ràng không nghiêm túc, tự do và tản mạn, không có nề nếp.

Nâng Lạt không khỏi ngáp một cái, nói:

- Ta còn có rất nhiều việc chưa làm xong.

Đôi mắt của Na Tử trợn to, khuôn mặt cô lộ ra vẻ tức giận.

Mai Dĩ cau mày hỏi:

- Chuyện gì xảy ra?

Na Tử thành thật trả lời:

- Đại nhân, khi ta tìm được Nâng Lạt thì hắn đang ngủ ở trong nhà vệ sinh.

Trên mặt Nâng Lạt hiện lên vẻ lúng túng, hắn không khỏi trừng Na Tử một cái, trách cô ta lắm mồm.

- Vậy hai người còn lại thì sao?

Trong mắt hiện lên Mai Dĩ tia tức giận.

Na Tử giải thích:

- Bằng Á và Đạt Lạp Mã vừa mới từ bên ngoài trở về.

Mai Dĩ nghe vậy nhìn về phía hai người còn lại, lạnh giọng hỏi:

- Các ngươi đi ra ngoài trong giờ làm việc?

Bằng Á bĩu môi, giải thích:

- Đạt Lạp Mã đau bụng, ta đỡ cô ấy đi mua bí dược chữa thương.

Mai Dĩ nhíu mày không tra hỏi thêm, chỉ đặt văn kiện trong tay ở trước mặt ba người, hỏi:

- Các hạng số liệu mà các ngươi báo lên đều không đúng, có thể giải thích cho ta một chút sao?

Ba người trước mắt là do cô mướn vào đây không lâu, lúc trước người thi sát hạch không ít, nhưng khi chia đến mười hai toà Vệ Thành thì lại không đủ dùng.

- Không đúng chỗ nào?

Tay của Nâng Lạt khẽ run lên.

Mai Dĩ hờ hững nói:

- Bộ phận xanh hóa con đường ở Vệ Thành, tổng lương của công nhân không giống với số tiền dự chi.

- Trước đó ngươi còn xin dự chi ba lần, Bằng Á đều phê duyệt đồng ý!

Mai Dĩ trợn mắt nhìn về phía Bằng Á.

Nâng Lạt nhắm mắt nói:

- Đó là vì lúc sau có rất nhiều công nhân tới xin làm việc, khoản dự chi trước đó khẳng định không đủ, cho nên ta mới phải xin thêm.

Bằng Á nói không chút để ý:

- Hắn xin thì ta trả thêm, tất cả đều là vì xây dựng Vệ Thành.

- Các ngươi cho rằng ta là đồ ngốc à?

Mai Dĩ phẫn nộ đập tay lên mặt bàn.

- Ầm!

Mai Dĩ đứng lên, nổi giận nói:

- Ta đã tính qua, hiện tại tổng lương của công nhân chỉ chiếm một nửa khoản dự chi mà ngươi xin, vậy còn một nửa kia đi đâu rồi?

- Một nửa kia...

Sắc mặt của Nâng Lạt trắng bệch, ánh mắt hắn ta ngó dáo dác khắp nơi.

Mai Dĩ tức giận hỏi:

- Trừ cái đó ra, tại sao thiết bị lắp đặt nhà ở, cửa hàng, nhà vệ sinh công cộng và những nơi khác đều chỉ dùng vật liệu gỗ thấp kém?

Đôi mắt của Bằng Á trợn to, kinh ngạc nhìn về phía Nâng Lạt:

- Vật liệu gỗ thấp kém?

Mai Dĩ nhìn về phía Bằng Á, lạnh giọng hỏi:

- Bằng Á, số liệu mà ngươi báo lên cũng có vấn đề, thiếu hụt số tiền của bốn hạng mục, ngươi nói cho ta, số tiền kia được dùng ở đâu rồi?

- Không thể nào, có lẽ là ngươi tính sai rồi!

Bằng Á lập tức phản bác không hề nghĩ ngợi.

Mai Dĩ ném một trang giấy tràn ngập con số tới trước mặt hắn, chất vấn:

- Ta đã tính sáu lần, ngươi nói ta tính sai rồi, vậy ngươi nói xem ta tính sai ở chỗ nào?

Bằng Á nghe vậy cầm tờ giấy kia lên, so sánh với con số trong trí nhớ, phát hiện thật sự có bốn hạng mục không khớp.

- Ta...

Hắn há miệng không biết phải giải thích như thế nào.

Mai Dĩ nhìn về phía người nữ nhân từ đầu đến giờ không nói câu nào, lạnh nhạt hỏi:

- Đạt Lạp Mã, trong tháng này Vệ Thành xảy ra bao nhiêu sự cố an toàn, ngươi đã giải quyết chưa?

Khi xây dựng Vệ Thành sẽ xảy ra một ít tai nạn ngoài ý muốn, trong đó sự cố an toàn chiếm phần lớn, những việc này có thể phòng tránh.

-... Tất cả đều được giải quyết rồi.

Đạt Lạp Mã nhắm mắt nói.

- Nói láo!

Mai Dĩ tức giận vỗ mạnh vào mặt bàn.

- Ngươi nghĩ rằng ta không chú ý việc này à?

Mai Dĩ giơ tay lên chỉ vào Đạt Lạp Mã:

- Ta đã nói không chỉ một lần, khi vào công trường thì mọi người nhất định phải đội nón bảo hộ, khi công tác ở chỗ cao thì phải đảm bảo cột chắc dây an toàn, những thứ này ngươi cũng giám sát rồi à?

- Ta có nói với bọn họ rồi...

Đạt Lạp Mã giải thích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận