Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 269: Trân Bảo Lâu

Hắn ngẩng đầu muốn phản kháng ánh mắt ủa Ngõa Nhĩ Cam tràn ngập uy hiếp, gắng gượng sửa lại:
- Chuyện đó, ta và hắn ở chung là tốt rồi.
- Cho ta xin Văn Điệp Thông Quan và tiền phòng.
Bách Biến Ma Nữ không để ý giữa bọn hắn có chuyện gì, chỉ cần thanh toán tiền phòng đều dễ nói.
- Đây.
Ngõa Nhĩ Cam móc ra năm miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng đặt ở mặt bàn.
Đạt Tư liếc nhìn, cũng nhức nhối móc ra tiền phòng còn lại.
Thực lực của hai người, kiếm lại mấy viên tinh thạch hung thú không phải không kiếm được.
Chủ yếu là ở một đêm đã tốn nhiều tinh thạch hung thú như vậy, làm cho hai người có thói quen nhịn ăn nhịn xài cảm thấy hơi nhức nhối.
Bách Biến Ma Nữ cầm lấy kiểm tra cẩn thận một lần, không thành vấn đề mới thu lấy.
Cô cúi đầu ghi chép, một lát sau đứng dậy, nói:
- Được rồi, ta trước mang hai ngươi đi nhận phòng.
Bách Biến Ma Nữ đi lên lầu, Ngõa Nhĩ Cam và Đạt Tư lưng đeo cái bao vội vàng đuổi theo.
Ba người đi tới lầu ba, Bách Biến Ma Nữ đứng ở trước cửa của gian phòng đầu tiên, lấy chìa khóa ra mở cửa.
Đẩy cửa phòng ra, căn phòng này có bố cục hai phòng ngủ, một phòng khách, một phòng vệ sinh.
- Đây là phòng của các ngươi, có nhu cầu khác thì đến lầu một tìm ta.
Bách Biến Ma Nữ đưa chìa khoá cho hai người.
Sau đó, cô vội vàng đi xuống lầu, dưới đại sảnh còn có rất nhiều điểm cống hiến...
Lộn, là một nhóm khách nhân đang đợi cô.
- Hắt xì !
Cửa phòng bị Đạt Tư đóng lại.
Hai người bị cách trang trí bên trong căn phòng làm cho sợ ngây người, sàn nhà bằng gỗ, tường được bao phủ bởi gỗ và da thú, ngoài ra trần nhà bằng gỗ còn được chạm khắc tinh xảo.
- Xa xỉ như vậy, mười miếng tinh thạch hung thú sơ cấp thượng đẳng là xài đáng giá.
Ngõa Nhĩ Cam líu lưỡi.
Hắn nhìn nhà vệ sinh sạch sẽ như mới, bên trong có hai thùng nước lớn.
Bên cạnh có một bồn tắm lớn, trên tường còn có treo một tấm bảng gỗ, trên đó viết: Nếu cần nước nóng phục vụ, mời tìm nhân viên ở bàn làm việc dưới lầu một.
Ngoại trừ cái đó ra, gian phòng còn có Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng phụ trách chiếu sáng.
Nửa giờ sau.
- Cộc cộc cộc !
Cửa phòng bị gõ.
- Người nào?
Đạt Tư cảnh giác.
- Là ta.
Âm thanh của Bách Biến Ma Nữ truyền vào bên trong phòng.
Đạt Tư tiến lên mở cửa.
Ngoài cửa, Bách Biến Ma Nữ bưng một cái khay, bên trong bày hai miếng nướng thịt nhỏ, còn có hai bình nhỏ bằng đất nung.
- Đây là thức ăn dành cho phòng cao cấp.
Bách Biến Ma Nữ lễ phép mỉm cười nói.
- Còn có nước và thức ăn?
Đạt Tư cảm thấy kinh ngạc.
- Đúng, đây là thịt tươi.
Bách Biến Ma Nữ đưa khay về phía trước một cái, nhét vào trong tay Đạt Tư, xoay người rời khỏi.
- Cư nhiên còn có thịt tươi nướng, ngược lại rất đáng giá.
Đạt Tư và Ngõa Nhĩ Cam liếc nhau, nhất thời cảm thấy giá tiền căn phòng này không phải quá đắt.
- Thơm quá, ăn rất ngon!
Hai miếng thịt nướng nhỏ cũng không lớn, ba bốn lần là có thể ăn xong.
- Phần thịt nướng này được ướp gia vị rất ngon, còn ngon hơn rất nhiều so với thịt nướng trước đây ta từng được ăn.
Trong con ngươi của Đạt Tư tràn đầy vẻ chưa thỏa mãn.
- Ngày mai lại đi hỏi, xem có thể mua được một ít gia vị hay không?
Ngõa Nhĩ Cam nhếch miệng lên.
- Ừm, ý kiến hay.
Đạt Tư gật đầu.
Sáng sớm ngày thứ hai.
Hai người Ngõa Nhĩ Cam và Đạt Tư tinh thần phấn chấn, xuống lầu đi tới đại sảnh lầu một, liếc mắt nhìn Bách Biến Ma Nữ đang nhàn hạ thoải mái dùng cây dao nhỏ tỉa móng tay.
Bách Biến Ma Nữ cảm giác có người đang nhìn, ngẩng đầu chào hỏi:
- Chào, tối hôm qua ngủ có ngon không?
Hai người trước mắt chính là khách hàng lớn, không thể đắc tội, dù sao cho mình không ít điểm cống hiến.
- Ngủ rất ngon.
Hôm nay, tâm trạng của Ngõa Nhĩ Cam rất tốt, có lẽ là tối hôm qua được ngủ rất sâu.
- Vậy là tốt rồi.
Bách Biến Ma Nữ mỉm cười gật đầu.
- Đúng rồi, thịt nướng ngày hôm qua là dùng gia vị gì vậy? Có thể mua được sao?
Đạt Tư nhịn không được hỏi.
Bách Biến Ma Nữ buông dao nhỏ tỉa móng tay xuống, chỉ về một cái phương hướng, nói:
- Có, đi Trân Bảo Lâu là có thể giao dịch được gia vị.
Trân Bảo Lâu là cửa hàng gần đây nhất Mục Lương mới xây dựng, nghe tên cũng biết, đây là một cửa hàng kinh doanh vật quý giá.
- Cảm ơn.
Đạt Tư hài lòng nở nụ cười.
- Cái kia... Ngươi biết nơi nào có thể mua được Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng không?
Ngõa Nhĩ Cam lại rất ý thức nói nhỏ.
- Có thể đến Trân Bảo Lâu, nơi đó rất nhiều thứ có thể giao dịch được.
Bách Biến Ma Nữ giới thiệu:
- Nơi đó không chỉ có Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng, còn có rất nhiều vật phẩm trân quý, các ngươi có thể đi nhìn thử.
- Vậy Trân Bảo Lâu ấy ở đâu?
Đạt Tư giật mình, đây chính là nơi bọn hắn muốn tìm.
- Ngay ở đầu đường, đi ra ngoài, quẹo phải đi thẳng là có thể nhìn thấy.
Bách Biến Ma Nữ đưa tay ra dấu.
Ngày hôm qua, ban ngày cô đã len lén chạy đi Trân Bảo Lâu xem qua, rất nhiều thứ đều là thứ cô thấy thèm, chỉ tiếc đều là thứ cô mua không nổi.
- Còn có một vấn đề, nơi nào có thể giao dịch da hung thú và xương hung thú?
Đạt Tư cân nhắc bọc da thú trên đầu vai.
- Cũng có thể đi Trân Bảo Lâu, nơi đó tiếp thu lấy vật đổi vật, cũng có thể đổi thành tinh thạch hung thú.
Bách Biến Ma Nữ không sợ người khác làm phiền giới thiệu.
Đôi mắt của Đạt Tư và Ngõa Nhĩ Cam sáng lên, trong lòng bọn hắn đã có dự định, chuẩn bị đi Trân Bảo Lâu giao dịch.
- Ban ngày bão cát nhỏ đi rất nhiều.
Ngõa Nhĩ Cam và Đạt Tư đi ra Tam Tinh Lâu, cửa hàng và đường phố đều bị bao phủ bởi một tầng cát mịn, dày như một đốt ngón như vậy.
Một bước đạp lên, lưu lại vết chân rõ ràng.
Ban ngày, Phố Buôn Bán không có người nào, trước cửa có thể giăng lưới bắt chim.
- Mùi thật là thơm, ngửi rất ngon?
Con ngươi màu đen của Đạt Tư sáng lên, nhìn quanh cửa hàng hai bên.
- Thơm quá, là món gì vậy?
Cái bụng của Ngõa Nhĩ Cam kêu hai tiếng ục ục.
Hắn có thực lực cấp 6, tối hôm qua chỉ ăn một phần lại thêm nửa phần mỳ chua cay vẫn chưa lấp đầy bụng, trải qua một đêm, bao tử đã sớm tiêu hóa hết, đã đói chịu không được từ rất lâu.
- Tìm được rồi, là tiệm mỹ vị khoai lang.
Đạt Tư men theo mùi hương tìm được tiệm khoai nướng.
- Khoai lang là cái gì? Vào xem thử.
Ngõa Nhĩ Cam vội nói.
Hai người một trước một sau, đi nhanh về hướng cửa hàng khoai nướng.
Sau năm phút, hai người ăn khoai nướng, nóng hổi, miệng vừa cắn một miệng, hương vị ngọt ngào đã tràn ngập khoang miệng.
- Trân Bảo Lâu.
Đạt Tư phồng lên cái miệng đang nhai nuốt thịt khoai lang, đôi mắt nhìn các cửa hàng quanh đường phố một cái.
Ánh mắt của hắn phóng ra xa, bỗng phát hiện có chỗ không đúng.
- Đạt Tư, mặt đất có phải đang chấn động hay không?
Ngõa Nhĩ Cam cảm thấy không thích hợp lắm.
Thực lực của hắn đã đạt tới cấp 6, rất nhạy cảm, có thể cảm nhận được mặt đất đang chấn động rất nhỏ.
- Bầu trời cũng có gì không đúng, di động quá nhanh.
Đạt Tư trợn to con ngươi, mây đen trên đỉnh đầu đang lui về phía sau với tốc độ rất nhanh.
- Ầm ầm !
Đột nhiên, cách đó không xa truyền đến tiếng oanh động, hình như là vật nặng liên tục ngã xuống tạo thành tiếng nổ.
- Đã xảy ra chuyện gì?
Ngõa Nhĩ Cam nhướng mày.
- Không cần lo lắng, chỉ là thành Huyền Vũ đang tiến lên.
Phía sau hai người có âm thanh vang lên.
Bạn cần đăng nhập để bình luận