Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 604: Bí Dược Cường Hóa Cấp 4 Thành Công

- Tiểu Mật, đại nhân Mục Lương có ở Cung điện không?

Ngôn Băng nhẹ giọng hỏi.

- Ở thư phòng ạ.

Tiểu Mật ôn nhu đáp

- Được rồi.

Ngôn Băng cất bước đi về hướng thư phòng.

Cộc cộc cộc,

- Thành chủ.

Cô gõ cửa phòng làm việc

- Tiến vào đi.

Âm thanh Mục Lương đồng ý cho phép vào truyền ra.

Lúc này, thiếu nữ tóc tím mới đẩy cửa mà vào, đi tới trước mặt anh.

- Chuyện gì?

Mục Lương buông bút than, anh đã vẽ xong yên ngồi cho tọa kỵ phi hành.

- Thiên Cức Quan xảy ra một việc, có quan hệ với Không Quân.

Ngôn Băng nhẹ giọng kể lại một lần chuyện đã xảy ra.

- Quả nhiên.

Chân mày của Mục Lương cau lại, giống như dự đoán của anh.

Chỉ có thể nói bề ngoài của Thái Khả Khả quá mức ngây thơ, xem nhẹ cô ấy là phải ăn khổ.

Ngôn Băng xin chỉ thị:

- Đại nhân, Thịnh Lợi vẫn nghiêm phạt theo quy định thông thường?

- Ừm, đưa đi đào mỏ!

Mục Lương bình tĩnh gật đầu.

- Còn nhóm Thái Khả Khả, có muốn khiển trách một lần hay không?

Ngôn Băng nhẹ giọng hỏi.

- Đây là cách hành sử nằm trong quyền hạn của Thái Khả Khả, không cần nghiêm phạt.

Mục Lương suy nghĩ một chút, tiếp tục nói:

- Người gọi là Tạp Lý, tiền lương trừ 50 đồng Huyền Vũ, làm cảnh cáo, nếu có lần sau nữa, vậy cũng đưa đi đào mỏ.

Tạp Lý cũng tỏ vẻ bất kính với Thái Khả Khả, thân là thuộc hạ, không tôn trọng đối với Đội phó, đây là không xem quy luật Không Quân ra gì.

- Vâng.

Ngôn Băng nghiêm túc gật đầu.

Mục Lương lạnh nhạt nói:

- Hai ngày nay, ngươi tiếp tục quan sát Thiên Cức Quan, có chuyện thì báo cáo lại cho ta.

- Vâng.

Ngôn Băng lên tiếng.

- Đi đi.

Mục Lương một lần nữa cầm lấy bút than, tiếp tục hoàn thiện bản vẽ.

- Vậy ta đi trước, thừa đại nhân.

Ngôn Băng chào một cái, xoay người rời khỏi phòng làm việc.

.............

Khu Trung Ương, trong Sở Nghiên Cứu, ở Thiên Điện.

Ùng ục ùng ục.

Trên bàn làm việc, nước thuốc trong nồi Lưu Ly khổng lồ đặt trên đèn lớn đang đang sôi trào.

- Lần này, nhất định phải thành công.

Vưu Phi Nhi nâng phần đế cốc lên, nhìn chăm chú vào nước thuốc màu xanh trong đồ chứa pha lê.

Cô đang điều chế bí dược cường hóa thân thể cấp 4, đây đã là lần thứ hai mươi mốt thử nghiệm.

Nước thuốc trong nồi đang tiếp tục sôi trào, thiếu nữ tóc hai chùm cầm lấy khác một chai nước thuốc khác lên, tốc độ đều đặn rót vào bên trong nồi Lưu Ly đang sôi sùng sục.

Nước thuốc đang sôi chợt yên tĩnh lại, màu sắc cũng từ xanh lá nhạt biến thành màu xanh lá đậm, có dấu hiệu đổi thành màu nâu.

Vưu Phi Nhi cầm lấy một cây đũa Lưu Ly bắt đầu quấy nước thuốc, cho đến khi màu sắc hoàn toàn biến thành màu nâu.

Dưới ngọn lửa nóng bỏng, hỗn hợp nước thuốc lần thứ hai sôi trào.

Dựa theo phương pháp giống nhau, thiếu nữ tóc hai chùm cho thêm tám loại nước thuốc khác đã tinh luyện thành công vào trong nồi, sau đó quấy đều.

Ùng ục ùng ục.

Nước thuốc lại một lần nữa sôi mãnh mẽ, lần này thời gian sôi trào càng lâu hơn, màu sắc cũng từ màu nâu đậm biến thành màu đen.

- Thành công à?

Con mắt màu vàng óng của Vưu Phi Nhi sáng lên.

Cô dùng da thú cản nhiệt, bưng nồi Lưu Ly xuống khỏi bếp, đặt trên bàn làm việc.

- Hô hô hô ~~

Vưu Phi Nhi thổi thổi, muốn cho nước thuốc nhanh nguội một chút, vội vàng muốn biết có thành công hay không.

- Bỏ vào tủ lạnh có thể nguội nhanh hơn.

Sau đó, cô bưng lên nồi Lưu Ly xoay người đi đến bên tường, mở cửa tủ lạnh ra bỏ nó vào.

Trong tủ lạnh còn có rất nhiều chai lọ, bên trong chứa thuốc bột và các loại thuốc chiết xuất từ lá cây, dung dịch, máu…

- Nhất định phải thành công.

Vưu Phi Nhi tự mình lẩm bẩm.

Cô chờ hơn mười phút, sau đó mới mở cửa mở tủ lạnh ra, lấy ra nồi nước thuốc đã được làm lạnh.

Vưu Phi Nhi cúi đầu ngửi một cái, bí dược làm lạnh là có mùi vị đắng nồng nặc như thuốc đông y.

- Chẳng lẽ lại thất bại?

Cô trợn to con mắt màu vàng óng.

Cô do dự một chút, vẫn ngửa đầu uống hơn nửa bình bí dược cường hóa thân thể, quyết định lấy thân làm thí nghiệm thuốc.

Vưu Phi Nhi ngồi xuống, hai tay chống lấy cằm an tĩnh cảm nhận biến hóa của thân thể.

Thiếu nữ tóc hai chùm chớp chớp con mắt màu vàng óng, hai con mắt màu vàng óng trở nên có chút mơ hồ, bắt đầu buồn ngủ.

- Không thể ngủ, phải tỉnh táo.

Vưu Phi Nhi vội vã vỗ vào khuôn mặt, để cho mình tỉnh táo lại.

Cửa Sở Nghiên Cứu bị gõ vang, Tiểu Mật cẩn thận từng li từng tí ló đầu vào, sau khi xác định không có nguy hiểm, mới to gan đi tới.

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, ta mang nước trà và bánh ngọt cho ngươi.

Tiểu Mật ôn nhu nói.

- Cảm ơn, đặt bên kia giúp ta.

Vưu Phi Nhi quay đầu cười nói

Tiểu Mật nhìn chằm chằm Vưu Phi Nhi nửa hí đôi mắt xinh đẹp, nhắc nhở:

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, ngươi nên nghỉ ngơi cho tốt, đôi mắt đều sắp không mở ra được.

- Không có việc gì, ta chỉ đang thí nghiệm bí dược, mà thôi.

Vưu Phi Nhi dụi mắt, đánh cái ngáp dài.

Tiểu Mật thấy vậy, quan tâm hỏi:

- Thực sự không có chuyện gì sao?

- Không có việc gì, ta uống chút trà thì tốt rồi.

Vưu Phi Nhi ngây thơ khoát tay áo, bưng lên trà Tinh Thần một hơi cạn sạch.

Sau khi cô uống xong trà Tinh Thần, ý thức nhất thời minh mẩn hơn, cơn buồn ngủ bị đuổi đi.

Hai con ngươi của Vưu Phi Nhi sáng lấp lánh, khoát tay một cái nói:

- Không sao, ngươi trở về đi.

- Vâng

Tiểu Mật lên tiếng đáp.

Cô ấy liếc mắt nhìn thiếu nữ tóc hai chùm nhiều thêm một chút, xác định cô thực sự không có việc gì, mới xoay người rời khỏi.

- Không nên nha, tại sao không có hiệu quả?

Vưu Phi Nhi lại lải nhải bên bàn làm việc, bí dược cường hóa vẫn không có động tĩnh.

Cô lại đợi thêm nửa giờ, trong cơ thể đột nhiên xuất hiện một dòng nước nóng, chậm rãi chảy về phía toàn thân, làm cho thân thể cấp tốc nóng lên.

- Có tác dụng!

Vưu Phi Nhi nhất thời ngồi thẳng thân thể, tỉ mỉ cảm nhận tình huống trong cơ thể.

Khí nóng không ngừng tăng lên, đồng thời thực lực của thiếu nữ tóc hai chùm từ từ tăng lên..

- Thành công.

Vưu Phi Nhi hưng phấn hô to một tiếng.

Sau khi dùng bí dược cường hóa thân thể, quá trình cường hóa rất chậm, bình thường cần ba bốn ngày mới có thể hoàn toàn hấp thu bí dược, trong vòng mười ngày hoàn thành cường hóa.

- Phải đi thông báo cho Mục Lương biết.

Vưu Phi Nhi hào hứng đứng lên, cầm lấy bí dược còn thừa lại, đẩy ghế ra, chạy ra bên ngoài.

Cảm giác thành công thật vui sướng, người đầu tiên cô muốn chia sẻ là người mình thích nha!

Đạp đạp đạp

Cô lại một lần nữa nhanh chân chạy vào Cung điện, xuyên qua hành lang thật dài đi tới sảnh chính, trực tiếp chạy về phía thư phòng.

- Tiểu thư Vưu Phi Nhi, nếu như ngươi tìm thành chủ đại nhân, phải đi phòng làm việc.

Ba Phù vội vã hô.

- Ừ.

Bước chân của Vưu Phi Nhi dừng lại, quay đầu chạy về phòng làm việc.

Ba Phu ôn nhu nhắc nhở:

- Tiểu thư Phi Nhi, nhớ kỹ gõ cửa nha!

- Đã biết.

Vưu Phi Nhi đáp cũng không quay đầu lại.

Đạp đạp đạp,

Cô đi tới bên ngoài phòng làm việc, kiềm chế xúc động muốn trực tiếp đẩy cửa vào, quy củ giơ tay lên gõ cửa phòng.

Cộc cộc cộc,

- Mục Lương, ta có thể vào không?

Vưu Phi Nhi thanh thúy hỏi.

- Ngươi vào đi.

Trong phòng làm việc truyền ra âm thanh ôn nhu của Mục Lương.

Cọt kẹt, Vưu Phi Nhi đẩy cửa bước vào, trên mặt tràn đầy nụ cười hạnh phúc, thời điểm nhìn thấy Mục Lương, cô lại nhịn không được ánh mắt có hơi né tránh, không dám nhìn thẳng anh.

Bạn cần đăng nhập để bình luận