Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 958: Lốc Xoáy

Trên không, Na An phóng tầm mắt xuyên qua vách ngăn lưu ly trong suốt, nhìn về phía chân trời đằng xa.

Cô quay đầu nhìn Mục Lương đang ngồi trên ghế sô pha, thanh thúy nói:

- Mục Lương các hạ, trước khi trời tối chắc sẽ có thể đến đảo Người Cá.

- Làm thế nào mà ngươi đoán được?

Mục Lương thản nhiên ném một lá bài trên tay, ngước mắt nhìn về phía cô gái Người Cá.

Biển cả mênh mông vô bờ, không có vật tham chiếu thì sao có thể phán định thời gian đến đảo Người Cá.

- A, mới vừa bắt đầu đã ra bài lớn như thế sao?

Ny Cát Sa nhìn lá bài mà Mục Lương vừa ném ra, tiểu vương bài, khuôn mặt quyến rũ của cô hiện lên sự ngạc nhiên.

Hôm nay là ngày thứ tư sau khi rời khỏi thành Huyền Vũ.

Ngoại trừ hai ngày trước dừng lại săn giết Hung Thú Biển cấp cao thì mọi người cơ bản đều cuộc sống ở trên không trung.

Vì giết thời gian, đấu địa chủ tự nhiên là một lựa chọn không tồi.

Ly Nguyệt nắm vuốt những quân bài vừa sắp xếp trong tay, không hiểu mánh khóe chơi bài của Mục Lương.

Ván này bài, Mục Lương là địa chủ.

- Mục Lương các hạ, chỉ cần đến gần đảo Người Cá thì ta có thể cảm nhận được.

Na An giải thích.

Mục Lương cảm thấy kinh ngạc, tộc Người Cá và đảo Người Cá còn có mối ràng buộc thần bí?

- Từ giờ cho đến khi trời tối còn khoảng hai tiếng nữa, vậy là cũng sắp tới nơi rồi.

Ny Cát Sa liếc nhìn đồng hồ trên cổ tay Mục Lương, bây giờ là bốn giờ chiều.

Ly Nguyệt hiền hòa nói:

- Mục Lương, đến phiên ngươi ra bài.

- Các ngươi đều không ra à?

Mục Lương nhìn xuống bàn, ngoại trừ lá bài hắn vừa ném ra thì không còn lá bài nào khác.

- Không ra.

Ny Cát Sa xụ mặt lắc đầu.

Trong tay cô có một tấm đại vương bài, muốn để lại đến cuối cùng làm át chủ bài.

- Tốt thôi, vậy ta tiếp tục.

Khóe miệng của Mục Lương hơi nhếch lên.

Anh rút hơn phân nửa lá bài trong tay ra, nhìn lướt qua, sau khi xác nhận không có sai lầm thì xòe bài ra đặt trên bàn:

- 3, 4, 5, 6, 7, 8, 9, 10, tới.

- Ai ai ai, tám lá!

Ny Cát Sa kinh ngạc lên tiếng.

- Có không?

Mục Lương mỉm cười hỏi.

Ny Cát Sa nhìn bài trong tay, chán nản lắc đầu:

- Không có.

- Ta cũng không có.

Ly Nguyệt cười khổ lắc đầu.

- Rất tốt.

Bên trong đôi mắt màu đen của Mục Lương thoáng qua một nụ cười, hắn ném những lá bài còn lại lên bàn:

- Ba lá J, ba lá K, ba lá Q.

- Hết rồi?

Ny Cát Sa cúi đầu, hai tay Mục Lương đã trống trơn.

- Có đôi khi, nếu bỏ lỡ một cơ hội thì nó sẽ không đến nữa.

Mục Lương cười như có như không.

- Sớm biết vậy ta đã ra đại vương bài rồi!

Ny Cát Sa kêu rên một tiếng.

Ly Nguyệt bất đắc dĩ thả bài trong tay xuống, nhẹ giọng hỏi:

- Còn chơi nữa không?

- Không chơi, khi nào trở về thì tiếp tục.

Mục Lương đứng lên, nhìn hướng mà Ưng Lửa đang bay tới.

Trên đường chân trời xuất hiện một mảng mây đen lớn, còn có thể mơ hồ nhìn thấy sấm sét.

- Sắp đến rồi.

Na An đi đến mép của khoang thuyền lưu ly, tia chớp phản chiếu trong mắt cô.

Ưng Lửa giảm tốc độ bay, có chút e ngại nhìn những tia chớp kia.

- Yên tâm đi tới, có ta ở đây.

Mục Lương bình tĩnh nói.

Du du du~~~~

Lúc này, Ưng Lửa mới tiếp tục vỗ cánh bay về phía trước.

Không lâu sau đó, trên đầu Ưng Lửa xuất hiện mây đen, mưa axit to như trút nước.

- Đây là mưa axit đậm đặc, nó sẽ ăn mòn da nếu tiếp xúc quá lâu!

Na An nôn nóng nói.

- Không sao đâu.

Mục Lương nói với thần sắc nhàn nhạt.

Chỉ thấy anh khẽ nhúc nhích ý niệm, mưa axit còn chưa rơi xuống người Ưng Lửa thì đã tách ra hai bên, giống như có ý thức.

Điều này tạo thành một cảnh tượng ngoạn mục, cho dù Ưng Lửa bay như thế nào thì cũng không hề có một giọt mưa axit rơi xuống người nó.

- Quá tuyệt!

Đôi môi hồng của Na An hơi hé mở, vẻ mặt không thể tin được..

Bố Vi Nhân âm thầm so sánh Nguyệt Thấm Di và Mục Lương, sau đó phát hiện về phương diện khống chế nước thì Mục Lương tương đối lợi hại hơn.

Ầm ầm!!!

Tiếng sấm đánh vang dội, càng bay tới trước thì tia chớp càng dày đặc, giống như tiếng nổ bên tai.

Sắc mặt của Na An trắng bệch, run rẩy nói:

- Mục Lương các hạ, hay là chúng ta bay xuống đi, nếu bị sét đánh thì chúng ta sẽ chết thật đó!

- Không sao đâu.

Mục Lương vẫn thong dong, chỉ ba chữ nhưng lại khiến cho Ly Nguyệt và các cô gái an tâm.

Na An và A Vũ không nghĩ vậy, sấm sét còn đáng sợ hơn cả mưa axit, chỉ cần nhìn thôi đã đủ để cho người ta rùng mình rồi.

Ầm ầm!

Sấm sét lướt qua phía chân trời như một con rắn bạc, bổ về phía Ưng Lửa.

Trong đôi mắt màu đen của Mục Lương thoáng qua một tia sét màu tím.

Ngay sau đó, sấm sét bổ xuống đột nhiên rẽ ngoặt một cách quỷ dị, tránh đi Ưng Lửa.

- Ai??

Đôi mắt màu tím của Na An trợn tròn mắt, không biết nói cái gì cho phải.

Sau đó lại có một vài tia sét bổ xuống, nhưng mà cuối cùng tất cả chúng đều chếch sang hai bên một cách cực kỳ quỷ dị.

- Vùng nước này thật nguy hiểm.

Ny Cát Sa nhếch miệng, nhưng hai tay lại khoanh trước người, vẻ mặt thờ ơ.

-........

Bố Vi Nhân ngưng mắt nhìn chằm chằm Mục Lương, cô chắc chắn hiện tại mọi người đều có thể bình an vô sự đều vì anh.

Cô phát hiện mình càng ngày càng không thể nhìn thấu Mục Lương, rốt cuộc thì người này có bao nhiêu năng lực thức tỉnh?

Sấm sét vang dội, mưa axit rơi tầm tã, nhưng Ưng Lửa vẫn bình yên tiến lên.

Rào rào…...

Trên biển, những con sóng lớn khổng lồ cao hơn hai mươi mét cuồn cuộn ngập trời.

Mục Lương cúi đầu nhìn mặt biển, loại tình huống này tương đương với bão cấp 10 ở Địa Cầu.

- Lốc xoáy!!

A Vũ kinh ngạc thốt lên, giơ ngón tay chỉ về phía trước.

Tất cả mọi người vội vàng nhìn theo hướng tay chỉ, lốc xoáy khổng lồ cuốn theo một lượng nước biển lớn rồi lao thẳng về phía Ưng Lửa.

- Các ngươi đợi ở đây đừng nhúc nhích.

Mục Lương căn dặn một tiếng.

Anh bay lên không trung và phóng ra khoang thuyền lưu ly, trực diện nghênh đón lốc xoáy.

Xào xạc……

Gió rất lớn, mạnh đến nỗi khiến tóc của Mục Lương tung bay.

- Thực sự là vùng biển quỷ dị.

Mục Lương bĩu môi.

Hắn khẽ nhúc nhích ý niệm, khống chế nước biển dưới chân mình dâng lên rồi đánh về phía lốc xoáy.

Mục Lương còn đồng thời khống chế nước biển bên trong lốc xoáy, ý đồ tan rã nó từ bên trong.

Bằng sự kết hợp cả trong lẫn ngoài, nó nhanh chóng bị sụp đổ, chỉ còn lại một cơn gió mạnh thổi quần áo của Mục Lương bay phất phới.

- Cái này….. Làm bằng cách nào?

Na An giật mình đến mức không thể khép miệng lại, ngơ ngác nhìn bóng người ở trên không trung.

- Mục Lương các hạ thật sự có thể giải quyết sào huyệt Hư Quỷ...

A Vũ nhìn thấy cảnh tượng này cũng chấn động không thôi.

- Đối với đại nhân của chúng ta, việc giải quyết sào huyệt Hư Quỷ chỉ cần cử động ngón tay là được.

Trên gương mặt quyến rũ của Ny Cát Sa hiện lên sự tự hào.

A Vũ há to miệng, không biết nên nói cái gì cho phải.

Hắn đương nhiên hy vọng Mục Lương sẽ giống như những gì cô gái tóc xanh nói, như vậy đảo Người Cá thật sự được cứu rồi.

- Thực lực của Mục Lương các hạ không chỉ dừng lại ở cấp 9 thôi, phải không?

Bố Vi Nhân kinh ngạc hỏi.

Ly Nguyệt nhìn cô ấy một cái, không trả lời.
Bạn cần đăng nhập để bình luận