Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1059: Các Hạ Còn Vấn Đề Nào Nữa Không?

Mục Lương vung tay lên, Lệ Ngõa Cương ngã xuống đất.

Cơ thể của hắn co giật mấy lần rồi mới run rẩy ngồi dậy, sau đó lập tức lùi lại bằng hai tay hai chân, rời xa người đàn ông trước mắt.

Mục Lương nói với giọng điệu nhàn nhạt:

- Bởi vì ngươi đã sử dụng vũ lực ở thành Huyền Vũ, vi phạm pháp luật pháp quy thành Huyền Vũ, bây giờ tiến hành xử phạt các ngươi.

- Hình phạt là gì?

Lệ Ngõa Cương gian nan mở miệng hỏi.

- Có hai lựa chọn.

Mục Lương chắp hai tay sau lưng, bình tĩnh nói:

- Thứ nhất, giam giữ hai mươi năm và tiến hành cải tạo lao động.

- Hai mươi năm!!

Lệ Ngõa Cương kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Lựa chọn thứ hai, nộp tiền phạt một triệu khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng!

- Cái gì? Mức tiền phạt này quá nhiều rồi!

Lệ Ngõa Cương tức giận nói.

Lần này, hắn tới thành Huyền Vũ cũng chỉ mang theo hơn một triệu khối tinh thạch, đó là tất cả tinh thạch mà cốc Táng có thể lấy ra.

Mục Lương nói không chút để ý:

- Vậy thì giam giữ hai mươi năm, đày đi khai thác quặng.

- Rõ!

Cầm Vũ cung kính lên tiếng.

- Chờ đã!!

Lệ Ngõa Cương ngẩng đầu hô to.

- Một khi đã tiến vào thành Huyền Vũ thì phải tuân thủ pháp luật pháp quy của thành Huyền Vũ, bất cứ ai vi phạm pháp luật đều phải nhận hình phạt, ngươi cũng không phải là ngoại lệ.

Mục Lương lạnh lùng nói.

- Không, ta chọn hình phạt thứ hai.

Lệ Ngõa Cương nghiến răng nghiến lợi nói.

Trong lòng của hắn rất uất ức nhưng lại không thể làm gì khác. Hiện tại ba người là tù nhân của thành Huyền Vũ, quyền lựa chọn không thuộc về hắn.

- Anh cả!?

Lệ Ngõa Khương kinh ngạc nhìn về phía anh mình.

- Chẳng lẽ ngươi muốn đi khai thác quặng hai mươi năm?

Lệ Ngõa Cương tức giận gầm lên.

- Anh, đi khai thác quặng cũng không phải chuyện gì to tát.

Ánh mắt của Lệ Ngõa Khương lấp lóe, như muốn ám chỉ cái gì.

- Đừng nghĩ tới việc tìm cơ hội chạy trốn khi đi khai thác quặng, trừ phi các ngươi có thể đánh bại Tiểu Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan duyên dáng bước tới.

Cô nhìn Mục Lương rồi gật đầu, tỏ vẻ số lượng tinh thạch hung thú trong chính sảnh là chính xác.

Mục Lương khẽ cười một tiếng rồi gật đầu ra hiệu đã hiểu.

- Tiểu Huyền Vũ?

Lệ Ngõa Cương sửng sốt hỏi lại.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã giải thích:

- Chính là Man Thú Hoang Cổ dưới chân các ngươi đấy.

Trong lòng Lệ Ngõa Cương run rẩy, ý đồ của mình đã đối phương bị nhìn thấu.

Mục Lương nhàn nhạt nói:

- Giao tiền phạt xong thì các ngươi còn có thể tham gia Hội Nghị Thánh Địa.

Lệ Ngõa Cương nhìn về phía em trai, dáng vẻ ngây ngốc kia khiến hắn phẫn nộ lại vô lực.

- Được, chúng ta nộp tiền phạt.

Lệ Ngõa Cương cắn răng nghiến lợi gật đầu.

Đây rõ ràng là ăn cướp một cách quang minh chính đại, nhưng hắn lại không có cách nào phản bác, đánh không lại người ta.

- Rất tốt.

Mục Lương dùng ý niệm phân giải tơ nhện trên người Lệ Ngõa Cương.

- Ha ha ha ha!

Long Chủ thoải mái cười to, lửa giận trong lòng tiêu tan hơn phân nửa.

- Ngươi chớ có đắc ý quá sớm.

Lệ Ngõa Cương âm u nhìn Long Chủ.

- Hống hống hống~~~

Long Vương đập cánh, mắt thú nhìn chằm chằm Lệ Ngõa Cương.

Lệ Ngõa Cương đen mặt, cánh của Long Vương được chữa khỏi, đây là điều mà hắn hoàn toàn không ngờ tới.

Thực lực của Long Chủ cộng thêm Long Vương ở trên hắn.

- Hừ..... Thực sự là vận may chó má, gãy cánh cũng có thể chữa lành được!

Lệ Ngõa Cương lạnh lùng mắng một câu.

-....

Long Chủ cười châm chọc một tiếng, không có đáp lại.

- Khi nào các ngươi có thể giao tiền phạt?

Nguyệt Thấm Lan hơi nâng cằm lên.

- Đám thuộc hạ của ta đang ở đâu?

Lệ Ngõa Cương trầm giọng hỏi.

Tinh thạch hung thú mang tới từ cốc Táng đều ở trên người bọn thuộc hạ.

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt nói:

- Yên tâm, khi nào ngươi giao tiền phạt xong thì chúng ta sẽ thả bọn hắn.

- Vậy đồ đạc chúng ta mang tới đâu?

Lệ Ngõa Cương hỏi tiếp.

- Những chiếc túi da thú kia?

Cầm Vũ nhẹ giọng hỏi.

Lệ Ngõa Cương gật đầu:

- Đúng vậy.

- Mang chúng đến đây đi.

Mục Lương đưa tay ra hiệu.

- Vâng.

Cầm Vũ xoay người rời đi.

Không lâu sau, cô mang theo hộ vệ Trung Ương trở về, trong tay là hơn mười chiếc túi da thú căng phồng.

- Tất cả đều ở nơi này.

Giọng nói rõ ràng và lạnh lùng của Cầm Vũ vang lên.

Lệ Ngõa Cương đi tới rồi đặt mười chiếc túi da thú trước mặt Mục Lương, đau lòng nói:

- Bên trong đều là tinh thạch hung thú trung cấp sơ đẳng, tổng cộng có mười ngàn viên.

………..

Nguyệt Thấm Lan tiến lên trước, lần lượt mở từng túi da thú ra để kiểm tra.

Sau khi ước lượng cân nặng, dựa trên tính toán sơ bộ về trọng lượng thì số lượng tinh thạch hung thú giống như lời Lệ Ngõa Cương đã nói.

- Không có vấn đề.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu nói.

- Ừ, đưa bọn họ đến chỗ ở đi.

Mục Lương phất tay.

- Ừ, để ta sắp xếp.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cô xoay người lại nhìn về phía ba anh em Lệ Ngõa Cương và Long Chủ, bình tĩnh nói:

- Mời các vị đi theo ta.

Long Chủ im lặng cất bước đuổi theo.

Ba anh em Lệ Ngõa Cương đen mặt, đưa mắt nhìn nhau.

Lệ Ngõa Cương trầm giọng hỏi:

- Các hạ, hiện giờ chúng ta đã tự do rồi phải không?

Nguyệt Thấm Lan ôn hòa đáp:

- Đương nhiên, nhưng Nội Thành có rất nhiều khu vực cấm, nếu như không cẩn thận xâm nhập thì sẽ bị phạt tiền.

-...

Nghe tới phạt tiền, da mặt của Lệ Ngõa Cương lại co rút một trận.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Đương nhiên, các ngươi có thể lựa chọn tự trả tiền để cư trú ở Phố Buôn Bán, khi nào Hội Nghị Thánh Địa tổ chức thì ta sẽ phái người đi đón các ngươi.

Lệ Ngõa Cương nhìn tinh thạch không còn thừa lại bao nhiêu, cắn răng không nói gì.

Lần này, hắn tới thành Huyền Vũ chủ yếu là vì tham gia Hội Nghị Thánh Địa và hội đấu giá.

Bây giờ, không còn tinh thạch, xem như là vô duyên với vật phẩm trong hội đấu giá, chỉ có thể thành thật chờ đợi tới lúc mở Hội Nghị Thánh Địa.

- Các hạ còn vấn đề nào nữa không?

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười hỏi.

- Không có.

Lệ Ngõa Cương nghiến răng đáp.

- Vậy thì đi thôi.

Nguyệt Thấm Lan xoay người, tư thái đoan trang đi đến Thang Vận Chuyển.

Bọn người Lệ Ngõa Cương đuổi theo, sau khi tiến vào Thang Vận Chuyển thì mọi người mới có thời gian dò xét khu Trung Ương, trong lòng sợ hãi và thán phục không thôi.

Lệ Ngõa Cương ngẩng đầu nhìn về phía tán cây cực lớn, khiếp sợ không ngậm miệng lại được.

Còn có những cây đại thụ kia, nếu như dùng tinh thạch để giao dịch thì cần phải dùng mấy trăm khối tinh thạch hung thú sơ cấp trung đẳng mới có thể đổi được một cây?

Long Chủ càng ngày càng kiêng kị thành Huyền Vũ.

Ông~

Thang Vận Chuyển dừng lại ở khu Trung Ương tầng một.

Nguyệt Thấm Lan dẫn đầu bước ra ngoài, giơ tay giới thiệu:

- Phía trước chính là chỗ ở của các vị trong những ngày tới.

Long Chủ quan sát xung quanh, thấy được rất nhiều người quen.

Hải Điệp chớp chớp đôi mắt đẹp, tò mò hỏi:

- Các hạ đi gặp thành chủ thành Huyền Vũ à?

- Đúng vậy.

Long Chủ liếc nhìn Hải Điệp.

- Kết quả như thế nào? Có thu hoạch được gì không?

Hải Điệp thử dò xét.

-....

Long Chủ co giật khóe miệng.

Nguyệt Thấm Lan khoanh hai tay trước người, nhã nhặn nói:

- Các ngươi đợi lát nữa rồi giao lưu sau, ta giúp các ngươi thu xếp nhà ở trước.

Hải Điệp liếc nhìn cô gái ưu nhã, đôi mắt đẹp hơi híp lại, hỏi:

- Ngươi là ai?

- Thư kí thành Huyền Vũ.

Nguyệt Thấm Lan mỉm cười trả lời.

- Thư kí?

Hải Điệp chớp mắt.
Bạn cần đăng nhập để bình luận