Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3352: Ôm đối với bắp đùi có thể khiến người ta bình bộ Thanh Vân. (1 càng ). (length: 7988)

Huyền Giáp ngửa mặt lên trời thét dài, thân thể khổng lồ lao ra khỏi biển sương mù từng lớp, xuyên qua vùng biển bão táp hướng lên không trung.
Bão tố trong biển khơi giăng đầy sấm chớp, từng đạo điện lớn đánh xuống nhưng đều bị Cây Thế Giới ngăn lại, ngay cả một chiếc lá cũng không vỡ. Rùa Huyền Giáp xuất hiện làm kinh động cư dân thành phố ven biển, cứ như một lục địa bay lên trời.
Ánh nắng chiếu xuống làm bóng của rùa Huyền Giáp đổ xuống ngoài khơi, khiến cho khu vực cục bộ của tinh cầu khởi nguyên chìm vào bóng đêm.
Bên ngoài biển sương mù có rất nhiều đội thuyền đang dừng lại, lúc này trên boong tàu đều đứng đầy người, đồng loạt ngước nhìn há hốc miệng, mặt lộ vẻ kinh hãi. Một người mặc quần áo hoa lệ của quý tộc thì thầm: “Vương quốc Huyền Vũ thật sự bay rồi...”
"Bay rồi, nhưng lại chẳng đến được nơi sâu nhất trong lòng ta."
Không ít người trên mặt đều mang vẻ không nỡ, thậm chí người đa cảm đã hai mắt đẫm lệ, cảm thấy mất mát khi vương quốc Huyền Vũ rời đi. Tại thành Saler ven biển của Vương Quốc Hải Đinh, Bạch Sương ngước nhìn chăm chú rùa Huyền Giáp bay lên trời, nước mắt sớm đã rơi đầy mặt.
Nàng không chọn rời đi cùng vương quốc Huyền Vũ, huống hồ còn là đi đến Hằng Tinh, nơi có lẽ một đi không có cơ hội trở về. Bạch Sương thích Mục Lương, chỉ là gia đình đều ở tại tinh cầu khởi nguyên, nàng không thể nào thật sự buông bỏ được.
"Quên hắn đi."
Hải Đinh Quốc Vương thở dài một tiếng.
Bạch Sương cắn môi dưới chậm rãi gật đầu, nước mắt làm mờ ánh mắt.
Ngoài khơi, trên chiếc thuyền lớn, Lăng Hương và Linh Vận đứng ở mũi thuyền, cùng nhau dõi mắt nhìn rùa Huyền Giáp bay lên trời.
"Thật sự bay đi rồi, lần sau không biết khi nào mới có thể gặp lại."
Linh Vận cô đơn nói.
Lăng Hương bĩu môi, giọng khàn khàn nói: “Nói đi là đi đâu có dễ thế, còn là đi sâu vào vũ trụ, ta bay đến chết cũng không chắc tới được.”
Linh Vận thở sâu, mất mát nói: "Thôi vậy, hữu duyên tự khắc sẽ gặp lại, hơn nữa Linh Nhi cũng đã nói, nàng biết có thể tới thăm chúng ta.”
Lăng Hương nhỏ giọng thì thầm: "Ai biết nàng có thể thật sự trở lại hay không."
"Nàng nói biết, vậy chắc chắn sẽ trở lại."
Linh Vận khẳng định nói.
“Mong là vậy.”
Lăng Hương cảm thán một tiếng.
Rùa Huyền Giáp vừa bay lên khỏi không trung, một bóng người liền xuất hiện ở vị trí vốn là nơi ở của Vương quốc Huyền Vũ.
Mộc Phân Thân của Mục Lương đứng sừng sững, thi triển năng lực bản nguyên Thổ nguyên tố, nhất thời nước biển dưới thân cuồn cuộn.
Dưới đáy biển sâu, một lượng lớn đất đá đột ngột xuất hiện, xây dựng nên nền móng vững chắc, nhanh chóng hình thành một hòn đảo nhô lên khỏi mặt nước.
Mộc Phân Thân của Mục Lương vung tay, bản nguyên Thổ nguyên tố tiếp tục tạo ra nhiều đất đá, làm hòn đảo trở nên lớn hơn, chỉ trong mấy hơi thở đường kính hòn đảo đã vượt quá vạn mét, và còn đang mở rộng nhanh chóng.
Cùng lúc hòn đảo lớn lên, tường thành bên ngoài bất ngờ dâng lên, chiều cao vượt quá trăm mét, độ dày đạt ba mươi mét. Cùng lúc đó, tại vị trí trung tâm hòn đảo, cành cây Thế Giới Thụ được Mộc Phân Thân của Mục Lương trồng xuống.
Cành cây Thế Giới Thụ vừa được trồng xuống, liền lớn nhanh với tốc độ mắt thường cũng có thể thấy được, rất nhanh tán cây khổng lồ đã bao phủ toàn bộ hòn đảo. Thế Giới Lĩnh Vực triển khai, trên đảo bắt đầu mọc lên đủ loại thực vật.
Sau khi Mộc Phân Thân của Mục Lương trồng tốt cành cây Thế Giới Thụ, bắt đầu xây dựng Đại Hình Truyền Tống Trận, nơi này sẽ là thành phố trung chuyển thương mại. Còn việc quy hoạch đường phố, cửa hàng cùng kiến tạo, giao lại cho những người ở lại tinh cầu khởi nguyên phụ trách hoàn thành.
Có rất nhiều người lựa chọn ở lại tinh cầu khởi nguyên chuyển đến nơi khác, thành phố trung chuyển thương mại là nơi làm việc mới của bọn họ, đồng thời nơi đây sẽ xây thêm rất nhiều nhà xưởng, để cung cấp hàng hóa không ngừng cho thành phố trung chuyển thương mại.
Công việc kiến tạo và hoàn thiện thành phố trung chuyển thương mại, Nguyệt Thấm Lam đã sắp xếp người phụ trách, Mộc Phân Thân xây dựng tốt hòn đảo là hết chuyện của hắn. Trong một tháng tới, Lưu Ly thú sẽ ở lại trong thành phố trung chuyển thương mại giúp đỡ.
Trên không trung, Hắc Đế thần tình ngưng trọng, chăm chú nhìn rùa Huyền Giáp bay lên trên bầu trời.
“Mục Lương muốn làm gì?”
Hắn trăm mối không có lời giải đáp.
"Hắn có phải là vì kiêng kỵ Tinh Không Ma Trùng Hoàng, nên bỏ lại tinh cầu khởi nguyên để chạy trốn không?"
Thi lão đầu xuất hiện bên cạnh hắn, trên gương mặt khô khốc không chút cảm xúc. Hắc Đế giọng trầm ngâm hỏi ngược lại: “Ngươi thấy có khả năng không?”
Tinh Không Ma Trùng Hoàng tuy là cường giả cấp Vực Chủ, nhưng Vương quốc Huyền Vũ cũng không chỉ có một cường giả cấp Vực Chủ, nghĩ thế nào cũng không thể là sợ hãi mà chạy trốn được. Mặt Thi lão đầu tối sầm nói: “Vậy ngươi nói xem, tại sao hắn lại làm cho vương quốc Huyền Vũ dời đi khỏi tinh cầu khởi nguyên?”
Lại một bóng người xuất hiện bên cạnh hai người, là Yêu Đế tướng mạo diễm lệ. Hắn đã từ bí cảnh Nguyệt Lạc trở về, trước tiên là giải quyết chuyện phát sinh mấy ngày gần đây.
Yêu Đế mang theo giọng chế giễu nói: "Mấy ngày nay các ngươi ngủ say như chết hay sao, mà không biết chuyện gì xảy ra ở Vương Quốc Huyền Vũ?"
"Ngươi biết thì mau nói..."
Thi lão đầu bất mãn nói.
Hắn cùng Hắc Đế mấy ngày nay xác thực đang bế quan, hôm nay cảm nhận được động tĩnh của rùa Huyền Giáp nên mới xuất quan. Yêu Đế cười khẩy một tiếng, lo lắng nói: “Đại nhân Mục Lương định dẫn Vương quốc Huyền Vũ đi Hằng Tinh.”
"Hắn điên rồi sao?"
Hắc Đế và Thi lão đầu cùng nhau lên tiếng.
Trong mắt hai người, tuy Mục Lương có thực lực mạnh mẽ, nhưng so với các cường giả vạn tộc ở trên Hằng Tinh thì hắn căn bản không thể là đối thủ.
Huống chi còn là dẫn theo Vương quốc Huyền Vũ cùng đi, đối mặt với những dị tộc cường đại xem thường nhân tộc, đến Hằng Tinh căn bản không có chỗ đứng.
“Ta cảm thấy đại nhân Mục Lương nhất định có thể đứng vững chân ở Hằng Tinh.”
Yêu Đế thề son sắt nói.
Thi lão đầu nhận ra điều gì đó, con ngươi trống rỗng ánh lên tinh quang, hỏi: "Cho nên ngươi muốn đi theo hắn đến Hằng Tinh?"
"Không sai."
Yêu Đế thản nhiên gật đầu.
Hắc Đế mắt híp lại, lạnh lùng nói: "Hắn đã cho ngươi ăn bùa mê thuốc lú gì rồi sao?"
"Ta với mấy người tầm nhìn thiển cận như các ngươi thì không có gì đáng nói.”
Yêu Đế cười lạnh một tiếng, xoay người đạp không rời đi.
Từ khi sinh ra tới giờ hắn chưa bao giờ nhìn lầm người, đây là sự tự tin tuyệt đối của hắn đối với bản thân, ôm chặt lấy đùi chắc chắn có thể khiến bản thân tiến bộ nhanh chóng.
"Tên ngu ngốc."
Thi lão đầu giọng âm trầm, chăm chú nhìn theo Yêu Đế đuổi theo rùa Huyền Giáp, đồng thời thuận lợi tiến vào bên trong vương quốc Huyền Vũ.
Hắc Đế không để ý nói: "Vương quốc Huyền Vũ rời đi cũng tốt, ta vẫn là Cổ Đế mạnh nhất tinh cầu khởi nguyên."
Sắc mặt Thi lão đầu cứng đờ, trở nên âm trầm, nhưng cũng không cách nào phản bác lời của Hắc Đế. Thực lực của hắn vốn dĩ là yếu nhất trong số các Cổ Đế. Hắc Đế thu lại ánh mắt, lạnh nhạt nói: "Bế quan thôi, nên chuẩn bị cho việc mở ra bí cảnh khởi nguyên."
Trong lòng hắn tiếc nuối vì không thể thuyết phục được Mục Lương giúp mình khống chế Tuyết Ngọc, bây giờ lại thêm một Yêu Đế rời đi, hắn thiếu đi một cường giả hợp tác.
Trong con ngươi Hắc Đế hiện lên vẻ lạnh lẽo, định tìm cơ hội nói chuyện với Bạch Hạc Cổ Thần, Phi Hằng Cổ Thần để thuyết phục bọn họ giúp mình khống chế Tuyết Ngọc.
"Cũng đúng, thời gian không còn nhiều nữa."
Thi lão đầu thở dài một tiếng.
Hắc Đế nhìn Thi lão đầu một cái, thân thể biến mất tại chỗ.
Thi lão đầu lại nhìn về phía rùa Huyền Giáp ở chân trời, luôn cảm thấy mình đã bỏ lỡ điều gì đó, cuối cùng không nghĩ ra cũng lựa chọn trở về bế quan.
Ps: «1 chương»: Đang viết chương 2...
Bạn cần đăng nhập để bình luận