Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 376: Ta Tặng Ngươi Một Món Quà Lớn

- Cảnh giới!
Bên trong nội thành, người thú tuần vệ lớn tiếng kêu gào.
- Hung thú công thành, Hầu Gia đâu?
- Hầu Gia đều đến Điện Thú Vương rồi.
Người thú trong nội thành cũng luống cuống, Ưng Lửa tán phát ra khí tức, làm cho những người thú này cảm thấy hãi hùng khiếp vía, hiểu rõ bản thân không cách nào địch nổi.
- Tản ra.
Mục Lương ló đầu, nhàn nhạt ra lệnh cho đám người thú.
- Sau lưng hung thú có người!
Người thú tuần vệ kinh hô liên tục.
- Ta nhớ ra rồi, đó là thành chủ Thành Huyền Vũ, vài ngày trước, ta canh gác ở Điện Thú Vương, đã gặp qua hắn.
Có hộ vệ nhận ra thân phận Mục Lương, nên lần lượt tránh ra vị trí, tránh cho bị Ưng Lửa đang hạ xuống, bị móng vuốt của nó giẫm chết.
Ưng Lửa thu hẹp cánh lại, yên tĩnh nghiêng đầu rỉa lấy lông vũ trên người.
- Tiểu thư Hồ Tiên, chúng ta tới đón ngươi.
Nguyệt Thấm Lan lớn tiếng hét to.
Trong Điện Thú Vương, Hồ Tiên là người đầu tiên lao ra, lập tức bị cảnh tượng trước mắt làm sợ hết hồn.
Phong Thanh Lang với Viêm Tượng đi theo sát phía sau, cũng xuất hiện trên quảng trường nhỏ.
- Lại là một con hung thú cấp 7!
Phong Thanh Lang trừng lớn mắt thú.
Đến cùng Thành Huyền Vũ có bao nhiêu hung thú cấp 7?
Đây là con hung thú cấp 7 thứ 4 hắn thấy.
Bảo vệ Thiên Môn Lâu là một con Nhện Quỷ Đỏ, vận chuyển mỏ muối là một con Kỳ Nhông Năm Màu cực lớn, cộng thêm Kỳ Lân với Ưng Lửa trước mắt, đều là cấp 7.
Trong mắt của Viêm Tượng lộ vẻ kiêng kị, càng ngày càng cảm thấy Thành Huyền Vũ không đơn giản.
- Đại nhân Mục Lương.
Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp màu đỏ rực, một chút lo nghĩ trong lòng đều hoàn toàn biến mất.
Vốn dĩ trong lòng cô đang lo lắng, nếu như hôm nay Mục Lương không tới đón cô, giao dịch này còn có thể tiến hành tiếp được sao?
- Mục Lương các hạ, ngươi đã đến.
Ở cửa Điện Thú Vương, Áo Cách Tư Cách đạp bước chân nặng nề đi ra.
Áo Cách Tư Cách đánh giá Ưng Lửa, ánh sáng chợt lóe lên trong mắt lão.
Lão đang quan sát bước sóng linh hồn của Ưng Lửa.
Trong thị giác của lão, bên trong cơ thể của Ưng Lửa có một hư ảnh màu đỏ, đó chính là linh hồn của nó,
Áo Cách Tư Cách nín hơi, dùng bước sóng linh hồn của mình so sánh với bước sóng linh hồn của Ưng Lửa.
- Ưm?
Đôi mắt của lão sáng lên, bất ngờ phát hiện độ phù hợp của mình với bước sóng linh hồn Ưng Lửa cao tới 85%.
Nhưng trong chớp mắt ánh sáng trong mắt của Áo Cách Tư Cách biến mất, cuối cùng vẫn vừa ý Kỳ Lân hơn, dù sao độ phù hợp bước sóng linh hồn cao tới 90%.
- Ta tới đón người.
Mục Lương đứng sau lưng chim Ưng Lửa, nhìn xuống Thú Vương.
- Mục Lương các hạ, Kỳ Lân đâu?
Ánh mắt của Áo Cách Tư Cách ngưng lại.
- Tiểu Tử, đi xuống đi.
Mục Lương vỗ Kỳ Lân đang nằm trên lưng Ưng Lửa.
- Ngao ngao !
Kỳ Lân nằm sấp, ánh mắt u oán.
‘Khụ khụ, ngoan, ta rất nhanh sẽ đón ngươi trở về.’.
Mục Lương chớp chớp mắt, dùng ý niệm nói chuyện với Kỳ Lân.
- Ngao ngao !
Kỳ Lân nhận được sự cam đoan của chủ nhân, nó mới đứng lên, nhảy xuống từ sau lưng Ưng Lửa, toàn thân lóe ra tia điện, rơi vào nơi cách Thú Vương đang đứng không xa.
- Quả thật là Kỳ Lân cấp 7!
Áo Cách Tư Cách trừng lớn mắt thú, da mặt già nua của lão run lên một cái, cưỡng ép kiềm chế lại sự kích động trong lòng.
Kỳ Lân rất cảnh giác, không có tới gần Thú Vương.
- Kỳ Lân, ta đã mang đến, nên sẽ mang đi tiểu thư Hồ Tiên.
Mục Lương lạnh nhạt nói.
Anh đưa mắt nhìn Hồ Tiên, giơ lên ngón tay, nâng cô gái tai hồ ly từ dưới mặt đất lên, kéo cô tới sau lưng Ưng Lửa.
- Cảm ơn.
Hồ Tiên bước nhẹ, nhẹ nhàng rơi vào sau lưng Ưng Lửa.
Cô không còn dùng đuôi cáo che mặt, lại thu liễm sự quyến rũ, mặc dù vẫn như cũ có thể thu hút ánh nhìn của người ta, nhưng cũng không đến nỗi biến thành kẻ ngốc như trước.
- Thuộc hạ của ngươi đâu?
Mục Lương nghiêng đầu nhẹ giọng hỏi.
- Đại nhân Mục Lương, bọn họ cũng đã tập hợp xong, tất cả có 1.563 người, bây giờ, bọn họ đang đi đến Thành Huyền Vũ .
Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt xinh đẹp.
- Ừm, vậy thì đi thôi.
Mục Lương lạnh nhạt gật đầu.
- Đúng, để ta tặng ngươi một món quà lớn.
Hồ Tiên hoạt bát nở nụ cười.
Cô quay người nhìn về phía Áo Cách Tư cách, lạnh lùng nói:
- Thành Vạn Yêu có năm ngọn núi mỏ muối, trong đó ngọn núi ở phía bắc là của ta, bây giờ ta tặng cho Mục Lương các hạ.
- ......
Lông mày của Áo Cách Tư Cách nhăn lại, trong đôi mắt lóe ra hàn ý.
Thành Vạn Yêu có năm ngọn mỏ muối, chính là năm ngọn núi bao quanh Thành Vạn Yêu.
Trước đây, Áo Cách Tư Cách vì chiêu mộ cường giả, nên xem mỏ muối như thẻ đánh bạc, dùng để chiêu mộ, chỉ cần trở thành Hầu gia Thành Vạn Yêu, làm việc cho lão thì người đó có thể được phân một mỏ muối.
- Hồ Tiên, ngươi đã không phải là người Thành Vạn Yêu, nên ngọn núi phía bắc tự nhiên cũng sẽ không phải của ngươi.
Viêm Tượng khàn khàn nói.
Hồ Tiên hai tay chống nạnh, lông mày lạnh lại, quát lớn:
- Ngươi ngậm miệng cho lão nương, là ta muốn rời đi sao?
- Ngươi......
Viêm Tượng bị chọc giận đến không biết nên nói gì.
Mục Lương lạnh lùng quét mắt nhìn hắn một cái, lập tức làm cho hắn yên tĩnh như gà, không còn dám mở miệng.
- Nếu đã như thế, vậy ta nhận lấy.
Mục Lương nhếch miệng lên, giống như cười mà không cười nhìn về phía Áo Cách Tư cách.
- Tất nhiên Hồ Tiên tặng cho ngươi, thì ngọn núi phía bắc kia là của Mục Lương các hạ.
Áo Cách Tư Cách trầm giọng nói.
Trong lòng của lão kiềm chế lửa giận, cũng không biết nên làm sao cho đúng.
Áo Cách Tư Cách muốn từ chối, lại không có năng lực này, thân thể của lão ngày càng già yếu, thực lực càng ngày càng tệ.
Trong lòng của lão còn có một ý nghĩ khác, mỏ muối ở thành Vạn Yêu, sau này chờ lão khôi phục thực lực, thực lực nâng cao một bước, lại đoạt lại mỏ muối.
- Mỏ muối của ngươi ở nơi nào?
Mục Lương nghiêng đầu hỏi.
- Hì hì...... Chính là ở ngay cửa vào sơn cốc, đỉnh núi bên trái kia.
Hồ Tiên cười đùa quay người giơ ngón tay chỉ về hướng đó, đó là phương hướng cửa đi vào sơn cốc.
- Cả ngọn núi đó chính là mỏ muối?
Mục Lương kinh ngạc hỏi.
Hồ Tiên gật đầu, yêu mị nói:
- Đúng nha, số lượng dự trữ của mỏ muối bên phía bắc, đủ cho mười vạn người dùng tới trăm năm.
- Rất tốt.
Mục Lương nhếch miệng lên, tâm trạng vô cùng cao hứng.
Món quà lớn này là niềm vui nhất kể từ ngày anh đến Thành Vạn Yêu đến hôm nay.
- Áo Cách Tư Cách các hạ, hy vọng ngươi có thể chăm sóc tốt Kỳ Lân.
Ánh mắt của Mục Lương trở nên lạnh nhạt nói.
- Ừm.
Áo Cách Tư Cách nhàn nhạt đáp lại.
Lúc này, toàn bộ tâm trạng của lão đã đặt ở trên thân Kỳ Lân, đang suy nghĩ chuyện linh hồn chuyển sinh.
Bởi vì Kỳ Lân đã tiến hóa đến cấp 7, nên lão cần phải đi chuẩn bị bí dược, cần làm cho Kỳ Lân mê mang chìm vào giấc ngủ, nếu không không cách nào tiến hành linh hồn chuyển sinh.
Trước đó, đối tượng lão chuyển sinh cũng là Linh thu cấp thấp với hung thú, không cần bí dược, chỉ cần đâm một cái là bọn chúng có thể ngất đi, còn không tổn thương thân thể của bọn chúng.
Nhưng Kỳ Lân cấp 7 lại khác, không dựa vào bí dược là không được, nếu không Kỳ Lân sẽ rất khó điều khiển.
Chính vì không nghĩ tới Kỳ Lân lại là cấp 7, nên lão chưa chuẩn bị qua bí dược.
Bí dược có thể gây mê Kỳ Lân cấp 7, đó cũng không phải là bí dược đơn giản, tài liệu thông thường không thể điều chế ra được.
Hiện tại, thời gian còn lại của lão không nhiều lắm, trong vòng hai tháng, cần phải chuẩn bị xong tài liệu bí dược.
Bạn cần đăng nhập để bình luận