Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3650: Còn có thể cái này dạng ? (2 càng ). (length: 7879)

Trong cung điện, thư phòng.
Mục Lương ngồi trên Long ỷ, trước mặt Nguyệt Thấm Lam cùng những người khác ngồi thành vòng cung, tư thế bao vây hắn.
"Ngươi định làm gì?"
Sibeqi hai tay khoanh trước ngực nói.
Ly Nguyệt im lặng, nhìn Mục Lương với ánh mắt mang chút ưu tư.
Minol thì bĩu môi không nói, đôi tai thỏ mềm mại rũ xuống, hai tay nhẹ nhàng đặt lên bụng bầu. Hồ Tiên quyến rũ cất giọng: "Ngươi định sắp xếp nàng thế nào?"
Nguyệt Thấm Lam tao nhã nói: "Ta cho nàng tạm thời ở lại cao nguyên, xem Mục Lương có khôi phục ký ức không đã, rồi tính sau."
Mục Lương môi mấp máy, những ký ức ít ỏi vừa hồi phục nói cho hắn biết, Tử Vi Thánh Nữ là người quen cũ của hắn.
"Ta không ý kiến, còn các ngươi thì sao?"
Ly Nguyệt nhỏ giọng nói.
Yufir liếc nhìn Hồ Tiên và những người khác, giọng điệu ôn hòa: "Có thêm một người cũng không sao, mà bớt một người cũng chẳng sao."
Sibeqi bĩu môi nhìn Mục Lương, cố chấp muốn hắn cho một câu trả lời thuyết phục, hay nói đúng hơn là dỗ dành nàng.
Mục Lương trầm giọng nói: "Chờ ta khôi phục ký ức rồi quyết định đi."
"Được."
Sibeqi nhíu môi hồng, biết dừng đúng lúc, nhưng trong lòng vẫn chua xót. Mục Lương thở dài nói: "Kiếp trước và kiếp này, không nói rõ được cũng không diễn tả được."
"Nghe không hiểu."
Sibeqi trợn mắt lườm hắn một cái. Mục Lương thành khẩn nói: "Ta của kiếp đầu có thể rất trong sáng."
"Trong sáng?"
Sibeqi giật mình.
Nàng chớp đôi mắt vàng óng nói: "Vậy nên không có chuyện một ngày nọ, các con cái khác của ngươi chạy đến nhận thân chứ?"
"Đương nhiên là không."
Mục Lương đen mặt.
Khi thấy Tử Vi Thánh Nữ, trong đầu hắn đã hồi phục một ít ký ức, vững tin kiếp đầu của mình không có phong lưu, chỉ có một vài hồng nhan tri kỷ mà thôi.
"Được rồi, tin ngươi."
Sibeqi nũng nịu rên lên một tiếng.
Mục Lương nói rõ ràng: "Những gì ta nói đều là thật."
Hắn ở Địa Cầu kiếp trước còn không hề phong lưu, về chuyện này hắn rất tin vào bản thân mình.
"Biết rồi, đừng căng thẳng."
Nguyệt Thấm Lam trách móc.
Hồ Tiên cười duyên liên tục, cái đuôi mềm mại khẽ đung đưa.
Mục Lương bất đắc dĩ cười, kiếp trước và kiếp này có nhiều nhân duyên tốt quá cũng không phải là chuyện hay.
Hắn bắt đầu suy nghĩ lại, trong lòng luôn có dự cảm bất an, những ngày tháng sau này có lẽ sẽ rất náo nhiệt.
"Kiếp đầu muốn chặt đứt ký ức, có phải là để trốn tránh mấy hồng nhan tri kỷ kia không? Chẳng lẽ là một cái Tu La tràng?"
Mục Lương ánh mắt lóe lên. Các nàng đứng dậy rời đi, trong thư phòng chỉ còn lại Mục Lương một mình.
Hắn nhìn lên trần nhà chìm vào suy tư, còn chưa kịp nghĩ thông suốt thì cửa thư phòng đã bị gõ.
"Mục Lương, ta vào được chứ?"
Tiếng Tử Vi Thánh Nữ vang lên.
"Vào đi."
Mục Lương môi mấp máy.
Cửa thư phòng mở ra, Tử Vi Thánh Nữ bước vào, ánh mắt vẫn dán chặt vào người đàn ông, "Mục Lương, tên của ngươi vẫn không đổi."
Tử Vi Thánh Nữ nhỏ nhẹ nói.
Mục Lương ánh mắt khẽ động, vậy hóa ra Vĩnh Hằng Chi Chủ kiếp đầu cũng có tên là Mục Lương.
"Liễu Thiến, có chuyện gì không?"
Mục Lương bình thản hỏi.
Liễu Thiến là tên của Tử Vi Thánh Nữ, nàng từ nhỏ đã lớn lên ở Tử Vi tông.
"Ngươi không muốn biết chuyện trước kia của mình sao?"
Liễu Thiến nhỏ giọng hỏi. Mục Lương ánh mắt lóe lên, ngước lên nói: "Ta chăm chú lắng nghe."
Liễu Thiến ung dung, nhẹ giọng nói: "Vậy ta kể từ lần đầu tiên gặp ngươi nhé."
Mục Lương nhíu mày, hỏi: "Ngươi có toàn bộ ký ức của ta sao?"
Liễu Thiến mím đôi môi đỏ mọng, giọng có chút tiếc nuối: "Bị ngươi phát hiện rồi, còn định bịa thêm chút nữa chứ."
Mục Lương im lặng, trí nhớ của bản thân còn chưa khôi phục hết, người bị chém mất ký ức khác làm sao có thể hồi phục hoàn toàn. Hắn bất đắc dĩ nói: "Kiếp đầu ta và ngươi đâu có lỗi lầm gì."
Liễu Thiến thở dài nói: "Ừm."
Nàng là Thánh Nữ của Tử Vi tông, bây giờ vẫn là thân trong sạch, cho nên mới có thể bước vào cảnh giới nửa bước Thái Ất Chân Tiên.
"Thực lực của ngươi vẫn chưa khôi phục à?"
Liễu Thiến chuyển chủ đề.
"Ngươi nói Thái Ất Chân Tiên à?"
Mục Lương ánh mắt lóe lên.
Liễu Thiến gật đầu nói: "Đúng vậy, trước kia ngươi sắp đột phá nửa bước Vô Thượng Tiên Đế cảnh rồi."
"Ta bắt đầu tu luyện lại từ đầu, cần một chút thời gian."
Mục Lương thản nhiên nói.
"Cần ta giúp một tay không?"
Liễu Thiến hỏi.
"Giúp thế nào?"
Mục Lương kinh ngạc hỏi.
Liễu Thiến hơi nghiêng người về phía trước, nói rành rọt từng chữ: "Đương nhiên là song tu tiên pháp rồi."
Nàng là Tử Vi Thánh Nữ, tu luyện bí pháp của Tử Vi tông, thi triển song tu pháp chắc chắn có thể giúp Mục Lương đột phá lên Thái Ất Chân Tiên.
"Không cần."
Mục Lương từ chối thẳng.
Liễu Thiến nở nụ cười xinh đẹp, nhếch môi nói: "Ta nói đùa thôi, ngươi không nghĩ thật chứ?"
Mục Lương bĩu môi: "Không có."
"Cần ta giúp gì thì cứ nói."
Liễu Thiến nghiêm túc trở lại. Mục Lương nghĩ ngợi một lát, lấy ra một bình Thất Phẩm Bản Nguyên Đan: "Tử Vi tông của các ngươi có cần đan dược không?"
...
Liễu Thiến nhận lấy bình ngọc, mở ra kiểm tra đan dược bên trong, mùi hương đan dược nồng nặc bay vào khoang mũi.
"Đan dược thất phẩm không tệ, bao nhiêu Linh Thạch tinh hạch?"
Nàng khen ngợi.
"Một ngàn vạn Thượng Phẩm Linh Thạch một viên, nhưng ta muốn đổi tất cả sang tinh hạch."
Mục Lương thẳng thắn nói.
"Được, có bao nhiêu?"
Liễu Thiến gật đầu nói.
Tử Vi tông có Luyện Đan Sư của riêng mình, cũng là Thất Cảnh Luyện Đan Sư, là Thất Trưởng Lão của Tử Vi tông. Tuy nhiên các trưởng lão trong tông môn sẽ không luyện chế Bản Nguyên Đan Thất Phẩm, dù sao thì Tử Vi tông cũng không có Bản Nguyên Quả. Liễu Thiến là Thánh Nữ của Tử Vi tông, có thể quyết định mua một lô đan dược.
"Ngươi muốn bao nhiêu?"
Mục Lương hỏi lại.
Liễu Thiến giơ ba ngón tay nói: "Trước mắt muốn ba trăm viên."
"Được thôi, cho ta nửa tháng."
Mục Lương nói.
"Nửa tháng, không phải ngươi định luyện chế đấy chứ?"
Liễu Thiến ngạc nhiên hỏi.
"Là ta, không được sao?"
Mục Lương cười khẽ.
"Được thôi, chuyện gì ngươi làm ta cũng không bất ngờ."
Liễu Thiến cong cong khóe mắt.
Mục Lương môi giật giật, trước đây sức hút của mình rốt cuộc lớn đến mức nào. Liễu Thiến tò mò hỏi: "Vậy ngươi có thể luyện chế Bát Phẩm Đan dược không?"
Mục Lương lắc đầu: "Hiện tại thì chưa, nhưng nếu có đủ dược liệu và đơn thuốc, luyện chế được chỉ là vấn đề thời gian thôi."
Liễu Thiến có vẻ suy tư gật đầu, giơ tay vung lên.
Một lát sau, tinh hạch, dược liệu, quyển trục, ngọc giản chất thành đống trong thư phòng, suýt chút nữa vùi cả Mục Lương vào.
"Cái gì vậy?"
Mục Lương đầy dấu hỏi, vươn tay ngăn đống tinh hạch sắp tràn ra.
"Mua tinh hạch đan dược chứ sao."
Liễu Thiến vung tay lớn nói.
Mục Lương há hốc mồm, thực tế chứng minh người của các thế lực lánh đời rất giàu có. Hắn chỉ vào quyển trục và ngọc giản, ánh mắt mang theo vẻ dò hỏi.
Liễu Thiến tiếp tục vung tay lớn: "Ta cần ngươi giúp ta luyện chế Bát Phẩm đan dược, đó đều là đan phương và dược liệu cần thiết, ngươi vừa học vừa giúp ta luyện đan đi, tiền công ngươi muốn bao nhiêu tùy ý."
"Còn có thể như vậy à?"
Trong lòng Mục Lương khẽ động.
Hắn hiểu rằng Liễu Thiến đang giúp mình, mượn cớ tặng quà cho hắn mà thôi.
"Đừng nghĩ nhiều, ta thật sự cần Bát Phẩm đan dược."
Liễu Thiến nói giọng trong trẻo.
"Ta hiểu rồi."
Mục Lương gật đầu.
Ps: «2 chương »: Cầu ủng hộ. ...
Bạn cần đăng nhập để bình luận