Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 701: Tuyển Thêm Lực Lượng Cảnh Vệ

- Có vẻ hơi lớn nhỉ.

Lan Đế ôm lấy sủi cảo, đặt ở trong nồi, mới phát hiện chỉ có thể bỏ xuống một nửa.

- Ừ......lớn một chút có lẽ ăn sẽ ngon hơn.

Cô nghĩ rất mở, hào hứng đi nhóm lửa.

Năm phút đồng hồ sau.

Ùng ục ùng ục......

Trong nồi nước bắt đầu sôi trào, sủi cảo của cô gái tóc nâu còn không hề có động tĩnh gì.

Lan Đế dùng đũa đem sủi cảo lật ra một mặt, lại dùng thìa múc nước nóng xối ở phía trên, dùng loại phương pháp này để làm sủi cảo chín mọng.

Mười phút sau.

Lan Đế đem nồi dời xa lò, hình dạng sủi cao to lớn cực hoàn hảo, mặt ngoài còn bốc hơi nóng.

- Thật không tệ.

Đôi mắt màu hổ phách của Lan Đế tỏa sáng, chờ mong tiến lên phía trước cắn một miếng lên da.

Ngao ô....

Miệng vừa nuốt xuống, miễn cưỡng đem vỏ ngoài cắn nát, phát hiện bên trong vẫn còn sống, chỉ có vỏ bên ngoài mặt đã chín.

- Thật là khó ăn...... Phi phi.

Lan Đế nhổ ra miệng bên trong ra, vừa chát lại không có hương vị.

- Bánh nhân thịt bên trong có lẽ ăn sẽ ngon hơn.

Cô xé mở sủi cảo, ngạc nhiên phát hiện bánh nhân thịt vẫn còn nguyên một nửa, mùi thịt tanh vẫn còn ở đó.

- Ầy.....Thất bại rồi.

Lan Đế cúi đầu.

Ban đầu cô nghĩ rằng có thể tiết kiệm một số đồng Huyền Vũ, sau đó ăn sủi cảo cho đến khi thật no, nhưng không ngờ cuối cùng cô lại lãng phí nhiều hơn thế.

- Tốt hơn hết là nên làm việc chăm chỉ, sau đó đến Tiệm Mì ăn đồ ăn làm sẵn.

Lan Đế nhìn thấy phòng bếp một mảnh hỗn độn liền cảm thấy nhức đầu, lại còn mất thời gian để nấu ăn.

- Lần này, đi đến thành Hắc Thủy, có thể đi tìm Hổ Tây chơi đùa một chút.

Lan Đế nhớ lại người bạn cũ của mình, sống ở thành Hắc Thủy, là một gã thương nhân tình báo ngầm.

………..

Trong thư phòng tại khu vực Trung Ương.

- Mục Lương, dân chúng đến từ thành Sơn, đã có hai phần năm số người tìm được việc làm.

Nguyệt Thấm Lan đang báo cáo công việc với anh.

Mục Lương cụp mắt lắng nghe, ngón tay theo tiết tấu gõ nhịp nhàng lên mặt bàn.

- Có gần một nửa số người này đã đi làm ở khu đồng ruộng, còn một nửa còn lại thì đi làm ở các xưởng.

Nguyệt Thấm Lan tiếp tục nói.

- Còn ba phần năm số người còn lại đi đâu?

Mục Lương nâng mắt bình tĩnh hỏi.

Đôi mắt xanh lam của Nguyệt Thấm Lan chớp động, ưu nhã nói:

- Ta đã cho người đi điều tra, những người còn lại đều muốn gia nhập vào Thành Phòng Quân, bây giờ đang đợi đợt chiêu binh.

- Đều đang đợi chiêu binh?

Mục Lương nhướng mày.

- Đúng vậy, nên ta có chút lo lắng.

Nguyệt Thấm Lan thở dài, ưu nhã nói:

- Có nhiều dân chúng thành Sơn muốn vào Thành Phòng Quân như vậy, cũng có thể họ sẽ lập thành một đoàn thể, vì vậy có thể ảnh hưởng đến việc quản lý.

Mục Lương cụp mắt, vỗ nhẹ tay cô gái trấn an nói:

- Đừng lo lắng, Cầm Vũ sẽ lo liệu tốt.

Chân mày của cô hơi nhăn lại, Cầm Vũ mới gia nhập thành Huyền Vũ chưa được ba ngày.

Cô suy nghĩ một lúc, sau đó nói:

- Ngươi đã ký Khế Ước với cô ấy rồi?

- Ừ.

Mục Lương bình tĩnh gật đầu.

Mới tối ngày hôm qua, Cầm Vũ với Đại An Ti đi tới thư phòng cùng anh ký kết Khế Ước Ong Chúa.

- Vậy thì tốt rồi.

Vẻ mặt Nguyệt Thấm Lan lộ ra biểu cảm như vậy.

- Đúng rồi, còn một chuyện nữa.

Cô nhớ ra điều gì đó, liền nói:

- Trình Mâu muốn tuyển thêm lực lượng Cảnh vệ, nói rằng bây giờ thành Huyền Vũ quá lớn, Cảnh vệ quá bận rộn không thể kiểm soát hết được.

- Ừm, đúng là có thiếu Cảnh vệ.

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan nhẹ giọng nói:

- Vậy ta sẽ sắp xếp cho Trình Mâu đi Thành Phòng Quân tuyển người.

- Được, vậy tuyển 24 người đi. Yêu cầu bắt buộc là phải thông thạo luật pháp.

Mục Lương gật đầu nói.

- Vâng.

Nguyệt Thấm Lan đứng dậy, ưu nhã xoay người rời đi.

Răng rắc…

Âm thanh trong góc thư phòng thu hút sự chú ý của Mục Lương.

Anh nghiêng đầu nhìn lại, Tằm Bảy Màu phá kén lần thứ hai, chậm rãi bò ra với hơi thở uể oải.

Mục Lương đứng dậy, lấy Trà Thụ Tinh Thần ở bên cạnh và đặt trước mặt Tằm Bảy Màu.

Tằm Bảy Màu nâng đầu dậy, lắc lắc cái thân mình ngắn củn của nó bày tỏ sự cảm ơn, sau đó vùi đầu gặm ăn lá trà.

Mục Lương quan sát bên trong kén Tằm Bảy Màu nằm ở bên cạnh, cũng giống như lần trước, bên trong có rất nhiều trứng tằm.

Anh bóc kén tằm ở trên giá xuống, sau đó lấy tất cả trứng ở bên trong kén tằm ra và để sang một bên.

Mục Lương suy nghĩ một chút, sau đó cầm Tằm Bảy Màu lên xoay người rời khỏi thư phòng đi đến phía dưới Trà Thụ Tinh Thần.

Anh đem Tằm Bảy Màu đặt trên cây, sau đó nhẹ nhàng nói:

- Từ nay ngươi sẽ ở trên Trà Thụ Tinh Thần này.

Tằm Bảy Màu lắc lắc đầu tỏ vẻ đã biết.

Nó từ từ leo lên, đến thân cây nằm ngang thì bắt đầu gặm ăn lá Tinh Thần ở gần đó.

Tằm Bảy Màu mỗi lần chỉ được ăn một lá Trà Thụ Tinh Thần cỡ vừa. Còn đối với Trà Thụ Tinh Thần, mỗi ngày khi ngắt bỏ lá cũ thì nó đều sẽ ra lá mới.

Mục Lương cho Tằm Bảy Màu sống ở đây, chủ yếu là để thuận tiện cho việc ăn uống hàng ngày của nó.

Sau khi nó nhả tơ kết thành kén thì mỗi ngày sẽ có một hầu gái đến lấy, trứng nằm sẽ được đưa tới phòng nuôi tằm, tơ sợi Tằm Bảy Màu sẽ được đưa đến Xưởng Linh khí.

Mục Lương ngẩng đầu nhìn Tằm Bảy Màu đang ăn trước mặt, miệng lẩm bẩm:

- Không biết lúc nào sẽ hóa kén thành bướm đây.

Anh xoay người rời đi, trở lại thư phòng lấy kén mới của Tằm Bảy Màu và đi xuống Xưởng Linh Khí ở tầng sáu.

Ở trong Xưởng Linh Khí, Tiểu Xảo và Tố Lý đang bận rộn làm việc.

Tiểu Xảo phụ trách điều khiển máy dệt để dệt vải, Tố Lý thì phụ trách xử lý kén tằm, sau khi chà xát thì cô ấy cuộn nó lại thành các cuộn tơ thô.

- Tiểu Xảo, có mệt không?

Tố Lý vừa cuốn cuộn tơ trước mặt, vừa dùng ngón tay út sạch sẽ gạt tóc ở hai bên thái dương.

- Chưa mệt.

Tiểu Xảo lắc đầu.

Động tác trên bàn tay cô ấy di chuyển khá là lưu loát, con thoi đưa qua đưa lại giữa hai lớp tơ thô, tốc độ rất nhanh nhưng vẫn đảm bảo được độ khít giữa các lớp tơ thô.

- Vậy lúc nào ngươi mệt thì nói cho ta biết, ta sẽ tới thay ngươi.

Tố Lý to giọng nói.

Dùng tơ bảy màu thô dệt thành tơ lụa thật sự không dễ dàng.

Tơ bảy màu không giống tơ sợi và tơ thô thông thường, khi dệt tơ cần sử dụng rất nhiều lực, nếu không các sợi tơ rất khó có thể gắn kết chặt chẽ được với nhau.

- Được.

Tiểu Xảo mỉm cười gật đầu, sau đó tập trung tinh thần để con thoi đi qua các sợi lụa thô.

Đạp đạp đạp…

Mục Lương đi đến trước cửa, cũng không làm kinh động đến hai người, lặng lẽ nhìn một lúc sau đó mới bước vào phòng dệt.

- Thành chủ đại nhân.

Tô Lý ánh mắt hoảng sợ, vội vàng đứng dậy cung kính hành lễ.

- Thành chủ đại nhân.

Tiểu Xảo cũng nhanh chóng đặt con thoi trong tay xuống, sau đó vội đứng lên và cúi đầu hành lễ.

- Ừ, không cần phải khẩn trương.

Mục Lương cảm thấy buồn cười, hai cô gái này hình như rất sợ mình thì phải.

Anh đem kén Tằm Bảy Màu đặt lên trên bàn làm việc, sau đó đi đến trước máy dệt đưa tay sờ những tấm lụa bảy màu đã được dệt xong, cảm giác sờ vào rất ấm áp và mềm mại, tốt hơn rất nhiều so với tơ lụa trên Địa Cầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận