Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1915: Một Trong Nội Tình Tối Cường Của Thành Huyền Vũ



- Ê a ~~~

Tiểu Tinh Linh càng thêm cung kính.

- Nữ Vương Tinh Linh, lợi hại...

Mục Lương kinh ngạc nói.

Linh Nhi nghiêm mặt nói:

- Ta là Nữ Vương Tinh Linh, đối với bọn họ mà nói thì cha chính là Thần Tinh Linh.

- Thần Tinh Linh à, cái tên rất hay.

Mục Lương cười một tiếng, hắn không có để ở trong lòng, cho rằng Linh Nhi chỉ đang nói đùa.

Anh nhìn về phía Tiểu Tinh Linh, tò mò hỏi:

- Hiện tại Tiểu Tinh Linh chỉ có một thôi sao?

- Đúng vậy, đây là Tiểu Tinh Linh cấp 1, mỗi ngày đều có thể sinh ra một người.

Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu, rồi giải thích:

- Cách hai ngày có thể sinh ra một Tiểu Tinh Linh cấp 2, cách bốn ngày là có thể sinh ra một Tiểu Tinh Linh cấp 3,... Cách tám ngày có thể sinh ra một Tiểu Tinh Linh cấp 4, cứ thế mà suy ra, cuối cùng cao nhất là có thể sinh ra Tiểu Tinh Linh cấp 11.

…………

Mục Lương tính toán một chút, hai ngày đầu sinh ra một Tiểu Tinh Linh cấp 2, vậy thì phải cách năm trăm mười hai ngày mới có thể sinh ra một Tiểu Tinh Linh cấp 10.

Mà Tiểu Tinh Linh cấp 11 phải cần đến 1024 ngày mới có thể sinh ra một người.

Linh Nhi khoe khoang với giọng ngây thơ:

- Cha, sau này cứ cách 1024 ngày thì chúng ta sẽ gia tăng thêm một cường giả cấp 11 rồi.

- Đương nhiên, Linh Nhi rất tuyệt.

Mục Lương giơ tay lên xoa đầu Tinh Linh Sinh Mệnh, có thể nói cô là một trong nội tình tối cường của thành Huyền Vũ.

- A cáp ~

Linh Nhi ngáp một cái, nâng tay nhỏ dụi mắt, ngây thơ nói:

- Cha, ta buồn ngủ, phải chợp mắt một lúc.

Cô vừa hoàn thành tiến hóa, cơ thể có chút uể oải.

- Ngươi đi ngủ đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Vâng.

Linh Nhi phất tay, cơ thể lóe lên rồi biến mất.

Mục Lương nán lại Sinh Mệnh Nguyên Tuyền một hồi lâu, sau khi xác định không có chuyện khác thì mới xoay người rời đi hốc cây.

- Ê a ~~~

Tiểu Tinh Linh vội vàng đuổi theo, muốn rời đi cùng với anh.

- Không phải ngươi chỉ có thể ở đây thôi sao?

Mục Lương kinh ngạc hỏi.

- Ê a ~~~

Tiểu Tinh Linh lắc đầu, ngón tay chỉ lên đỉnh đầu.

- Sau này sẽ ở trên tán cây?

Mục Lương hiểu rõ ý của Tiểu Tinh Linh.

Tiểu Tinh Linh ngây thơ gật đầu, bay vòng quanh anh hai vòng.

- Được rồi.

Mục Lương nhẹ nhàng chọc cái bụng nhỏ của Tiểu Tinh Linh.

Đây là Tiểu Tinh Linh cấp 1, thực lực rất yếu, sau này có thể giúp đỡ hái Quả Sinh Mệnh và lá cây.

Mục Lương rời đi hốc cây, Tiểu Tinh Linh vừa ra bên ngoài thì nhanh chóng bay lên cao.

Cô bé bay tới một tán cây, tìm một chiếc lá to sau đó vung tay nhỏ khống chế phiến lá cuốn lại, một căn nhà giống như bánh chưng đã hoàn thành.

- Ê a ~~~

Tiểu Tinh Linh bay vào và đi dạo một vòng, rất hài lòng căn nhà mới của mình.

Lực chú ý của Mục Lương lực đặt ở bên trên khu Trung Ương, anh nhìn hậu hoa viên hỗn độn, trong lòng biết rõ mình phải tiến hành điều chỉnh bố cục lần nữa.

Hiện tại, cung điện cách thân Trà Thụ Sinh Mệnh hơn mười mét, đồng thời ở bên trên một cái rễ cây của nó.

Trà Thụ Sinh Mệnh tiến hóa đến cấp 12, rễ cây lại trải rộng toàn bộ lưng rùa, vững vàng cố định ở trên thân Rùa Đen, chỉ cần Rùa Đen không ngã thì Trà Thụ Sinh Mệnh vẫn luôn đứng sừng sững.

- Khu Trung Ương không đủ lớn rồi.

Mục Lương cất bước đi ra ngoài, cung điện di động theo bên cạnh anh, cả hai đi tới sát biên giới tầng tám, chừa ra vị trí để tiếp tục trồng Đôi Cánh Thiên Sứ.

- Còn phải mở rộng khu Trung Ương một phen.

Sau này thành Huyền Vũ sẽ lập quốc, là khu trung tâm của một vương quốc lớn, tự nhiên là không thể tạm chấp nhận như vậy được.

Mục Lương suy nghĩ một chút, quyết định dời Khu dân cư ra bên ngoài, chừa chỗ cho khu Trung Ương.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, trao đổi với Rùa Đen trao đổi một chút.

- Ầm ầm ~~~

Ngay sau đó, toàn bộ Chủ Thành đều chấn động.

Bên ngoài khu Trung Ương, Nguyệt Thấm Lan và những người khác đột nhiên phát hiện mặt đất dưới chân đang di động ra bên ngoài, bọn họ ngày càng cách xa Trung Ương.

- A, chuyện gì xảy ra vậy?

Ngải Lỵ Na kinh ngạc thốt lên một tiếng.

Cô điều khiển phi đao lơ lửng trong không khí, sau đó nhảy lên rồi đứng vững trên thân phi đao.

Nguyệt Phi Nhan và Hi Bối Kỳ cũng bay lên cao gần một ngàn mét để quan sát toàn bộ Chủ Thành.

Hai người phát hiện toàn bộ Chủ Thành đang mở rộng ra bên ngoài, đường kính gia tăng thêm 3km thì mới dừng lại.

Mà ba kilomet này đều dành cho khu vực Trung Ương.

Nguyệt Phi Nhan ngạc nhiên nói:

- Khu Trung Ương lại sắp biến lớn rồi.

- Chắc là vậy, chỉ có Mục Lương mới có thể làm được thôi.

Hi Bối Kỳ ngây thơ nói.

Hai người nhìn một hồi, sau đó đáp xuống mặt đất, trở lại bên cạnh Nguyệt Thấm Lan và những người khác.

- Tình huống thế nào rồi?

Ngôn Băng vội vàng hỏi.

Nguyệt Phi Nhan suy đoán nói:

- Chắc là Mục Lương đang mở rộng Nội Thành, dành chỗ cho khu Trung Ương.

- Chấn động đã ngừng rồi, chúng ta vào xem thì sẽ biết thôi.

Ly Nguyệt nghiêm mặt nói.

- Ừm, ta thấy Trà Thụ Sinh Mệnh cũng ngừng sinh trưởng, chắc là quá trình tiến hóa kết thúc rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Các cô gái bước nhanh về phía khu Trung Ương, còn chưa tới gần thì phát hiện tường vây đang di động ra phía ngoài, cuối cùng vòng quanh toàn bộ khoảnh đất mới.

Khi thấy tường vây không di động nữa thì mọi người mới xuyên qua cổng chính đi vào bên trong, thấy Mục Lương đang ở thay đổi nơi này.

Khu Trung Ương vẫn có tầng tám như cũ, chỉ là rộng lớn hơn trước gấp mấy lần, mỗi một tầng đều lớn gấp đôi.

Nơi này đã được mở rộng rất nhiều, phía trước cung điện là quảng trường mới rộng rãi, nhưng điều khiến mọi người chú ý nhất vẫn là thân cây Trà Thụ Sinh Mệnh như ngọn núi lớn.

Nó thật sự quá lớn, nếu như đứng ở tầng tám Trung Ương thì sẽ không cách nào thấy được hai bên của nó.

Cung điện ở trước mặt Trà Thụ Sinh Mệnh giống như hạt vừng và dưa hấu.

- Các ngươi đã trở về rồi.

Mục Lương có cảm giác mà quay đầu lại, cười chào hỏi các cô gái.

- Mục Lương, sau này vào c Trung Ương thì phải ngồi xe thú mới được.

Nguyệt Thấm Lan cảm khái nói.

Bây giờ, khu Trung Ương đã quá lớn, nếu như không ngồi xe thú thì sợ là phải đi bộ hết nửa giờ.

- Ừm, có thể xem xét xe thú Sói Mặt Trăng.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Nơi này thật sự quá to rồi!

Hi Bối Kỳ và những người khác thán phục liên tục, ai nấy đều ngắm nhìn bốn phía, quan sát sự biến hóa.

Mục Lương nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan, ôn hòa nói:

- Hiện tại, Trung Ương nằm lệch xa vị trí cũ, cần phải lắp đặt rất nhiều đường ống mới, ngươi mau chóng phái người tới sửa chữa.

Nguyệt Thấm Lan lộ ra ánh mắt ai oán, nghiêm túc nói:

- Không chỉ là khu Trung Ương, toàn bộ đường ống Khu dân cư Nội Thành cũng phải sửa chữa lại lần nữa.

Toàn bộ Nội Thành đều lệch vị trí, đường ống chôn dưới đất cũng bị thay đổi.

Mục Lương nhún vai mỉm cười.

Bạn cần đăng nhập để bình luận