Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2012: Địa Điểm Tham Quan



Phó Kỵ Sĩ Trưởng trầm giọng nói:

- Ta có mang theo thịt khô.

Hắn lấy ra một bọc da thú, bên trong có vài khối thịt khô ướp muối đen tuyền.

Phượng Nhi liếc nhìn thịt khô, vô thức nuốt nước miếng, nàng nuốt trôi thứ này được không?

Linh Vận cũng lộ ra vẻ mặt ghét bỏ, khoát tay nói:

- Cái này có thể ăn thật sao?

- Ngoại trừ thịt khô thì ta không mang theo thức ăn khác.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng trầm giọng nói.

Hắn cho rằng sau khi xuống thuyền thì sẽ nhanh chóng đến Thành Buôn Bán Sơn Hải, cho nên không mang quá nhiều thức ăn.

- Thôi được rồi, ta không đói bụng.

Phượng Nhi lắc đầu nói.

Linh Vận còn muốn nói điều gì đó thì thấy cửa thùng xe bị đẩy ra, tiếp viên đẩy xe bán hàng đi vào.

- Trà sữa, nước trà, bánh ngọt, trái cây, khoai nướng...

Nhân viên phục vụ đẩy xe tới trước, vừa đi vừa rao tên các loại món ăn ngon.

Hắn nhìn về phía đám người Linh Vận, mỉm cười hỏi:

- Các ngươi muốn ăn uống chút gì không?

- Muốn.

Đôi mắt đẹp của Linh Vận lập tức sáng ngời.

Nam tiếp viên nghe vậy đẩy xe bán hàng tới gần, cho cô thấy nhìn đủ loại thức ăn trong xe.

- Thoạt nhìn đều rất ngon.

Linh Vận mấp máy môi hồng.

Cô vươn tay chọn chọn lựa lựa, cầm một đống thức ăn đặt trên chiếc bàn gấp nhỏ trước mặt, không quên hô to:

- Phượng Nhi, ngươi muốn ăn cái gì thì cứ lấy.

- Vâng.

Phượng Nhi do dự một chút rồi cầm lấy một ly trà sữa, sau đó là một củ khoai nướng và một bao bánh bích quy.

Khoai nướng thật sự quá thơm, vừa ngửi mùi thôi đã khiến người ta muốn ăn rồi.

Những người khác cũng chọn một ít thức ăn, mỗi một dạng đều là thức ăn nhanh, không cần đun nấu lần nữa.

Nam phục vụ lấy bàn tính ra, tính tiền cực nhanh.

- Lạch cạch ~~~

Hắn gảy bàn tính một chút rồi dừng lại, nói:

- Tổng cộng là 652 đồng Huyền Vũ.

- Chúng ta không có đồng Huyền Vũ, nhưng có tinh thạch ma thú.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng nói với giọng khàn khàn.

Tiếp viên lại tính một chút, nói:

- Vậy cần thanh toán ba viên tinh thạch ma thú cấp 3, một viên tinh thạch ma thú cấp 2 và hai viên tinh thạch ma thú cấp 1.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng không nói gì, im lặng trả tinh thạch ma thú.

Nam tiếp viên thu tinh thạch ma thú, mỉm cười nói:

- Ngày mai xe lửa mới biết đến Thành Buôn Bán Sơn Hải, nếu như các ngươi đói bụng thì trên xe lửa có toa ăn, nơi đó có phục vụ các loại mì phở, nếu cần thì có thể đến thùng xe số sáu.

- Thùng xe số sáu à, ta nhớ rồi.

Linh Vận quyết định tối nay lại đi thùng xe số sáu nhìn một chút.

Nhân viên này phất tay tạm biệt, đẩy xe bán hàng đi đến thùng xe tiếp theo.

Linh Vận và những người khác nhanh chóng dời lực chú ý lên thức ăn mới mua.

- Điện hạ, để ta nếm trước xem có độc hay không.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng ngăn cản động tác của công chúa.

Hắn cầm lấy ly trà sữa của mình và thử hút một hơi, đôi mắt nhất thời sáng lên.

- Sao vậy? Thật sự có độc à?

Linh Vận nhất thời khẩn trương.

- Không phải, không có độc.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng vội vàng lắc đầu.

Linh Vận trừng mắt hắn một cái, tức giận nói:

- Vậy vẻ mặt vừa rồi của ngươi là gì thế?

- Là uống quá ngon...

Phó Kỵ Sĩ Trưởng lúng túng nói.

Trong mắt của Linh Vận lộ ra vẻ kinh ngạc, món trà sữa này ngon đến mức nào khiến một người bảo thủ như Phó Kỵ Sĩ Trưởng phải biến đổi sắc mặt.

Cô cầm ly trà sữa trước mặt lên rồi hút một hơi, mùi vị mới lạ nhanh chóng khuếch tán ở trong khoang miệng, làm người ta vô cùng yêu thích.

- Uống rất ngon!

Linh Vận vui vẻ thốt lên.

Những người khác nghe vậy nhanh chóng nếm thử, sau đó đều không tiếc lời khen ngợi món trà sữa này.

Linh Vận lại nếm thử một miếng khoai nướng và bánh bích quy, mùi vị đều rất ngon, khen:

- Ngon quá đi.

- Chúng ta sắp đến hang của Kiến Gọng Kìm.

Trong xe vang lên âm thanh nhắc nhở của tiếp viên.

Linh Vận vô ý thức quay đầu nhìn lại, phát hiện phương hướng đi tới của xe lửa đã thay đổi, lái vào một hang động sâu thẳm, xung quanh có rất nhiều Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng bay lượn.

Đôi mắt đẹp của nàng trừng lớn, Linh Vận thấy được hai bên vách hang có rất nhiều động nhỏ giống như tổ ong, bên trong có từng con Kiến Thợ ló đầu nhìn chằm chằm xe lửa.

-!!

Con ngươi của Linh Vận co rút lại, suýt chút nữa kinh ngạc thốt lên.

Đúng lúc này, âm thanh nhắc nhở của tiếp viên lại vang lên lần nữa:

- Hang của Kiến Gọng Kìm là địa điểm tham quan đầu tiên của xe lửa ngắm cảnh, vách động được ngăn cách bằng lưu ly, không cần lo lắng bọn chúng đột nhiên công kích xe lửa...

Nơi đây chỉ là một góc nhỏ của hang Kiến Gọng Kìm, là nơi để một bộ phận Kiến Thợ nghỉ ngơi, cho nên mới được làm thành địa điểm tham quan.

- Như thế này cũng quá kích thích rồi...

Linh Vận che ngực nói.

Phó Kỵ Sĩ Trưởng quan tâm hỏi:

- Điện hạ sợ hãi à?

- Không đâu.

Linh Vận kiêu ngạo hất cằm, tiếp tục thưởng thức cảnh đẹp trong hang động.

Mười phút sau, xe lửa lái ra hang động, lại chạy lên vách đá dựng đứng.

- Một tiếng nữa chúng ta sẽ đi ngang qua địa điểm tham quan tiếp theo.....

Âm thanh nhắc nhở lại vang lên một lần nữa.

- Thật thú vị.

Linh Vận bắt đầu chờ mong địa điểm tham quan thứ hai.

…………..

Cung điện, khu Trung Ương.

Bên trong thư phòng.

Mục Lương đang viết kịch bản phim truyền hình mới, hắn dự định mang Tây Du Ký qua đây, tiến hành biến hóa cho phù hợp rồi lại quay chụp thành phim bộ.

Tương lai nó có thể trở thành một trong đặc sắc của thành Huyền Vũ, còn có thể diễn sinh ra rất nhiều kịch bản khác, ví dụ như Đại Náo Thiên Cung, Hội Bàn Đào, v.v….

Anh viết rất chuyên tâm, chỉ chốc lát đã viết được hơn một ngàn chữ, chủ yếu là giới thiệu tóm tắt các nhân vật chính, như vậy sẽ thuận tiện cho diễn viên hiểu rõ nhân vật hơn.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang, ngay sau đó một người đẩy ra bước vào.

Nguyệt Thấm Lan lắc eo nhỏ cất bước đi vào thư phòng, trong tay còn bưng một bàn trái cây được gọt sẵn.

Lúc cô tới thư phòng thì gặp phải Vệ Ấu Lan, cho nên thay nàng ấy bưng trái cây tới cho anh.

- Ngươi vẫn còn vội à?

Nguyệt Thấm Lan đi tới bên cạnh Mục Lương, đặt trái cây ở một bên.

Mục Lương để bút xuống, nói:

- Ừm, ta viết kịch bản mới, nếu không thì chị của ngươi lại tới thúc giục.

- Chị ấy còn có nhiều kịch bản chưa quay chụp đâu, thúc giục cái gì mà thúc giục?

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Không còn nhiều đâu, hiện tại chúng ta có sáu vị đạo diễn, vừa phát kịch bản xuống thì đã bị cướp không còn một mống.

Trong khoảng thời gian anh không ở thành Huyền Vũ, Nguyệt Thấm Di và Tuyết Cơ đã bồi dưỡng vài tên đạo diễn mới, một ít phim ngắn đều giao cho bọn họ quay chụp, hai người ở bên cạnh giám sát và chỉ đạo thêm.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói:

- Ta cảm thấy ngươi nên tìm người giúp ngươi viết kịch bản, không thể tự làm mãi như vậy được.

- Ta cũng có suy nghĩ này, nhưng không có người thích hợp.

Mục Lương chậm rãi lắc đầu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận