Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2678: Nội Tình Lớn Của Vương Quốc Huyền Vũ

Hổ Tây còn muốn nói điều gì đó thì đã bị An Kiệt Lạp lấy tay che miệng lại, nếu lại để cô ấy nói thêm gì nữa thì rất có thể mười lăm ngàn chữ sẽ biến thành hai mươi ngàn chữ, thậm chí là ba mươi ngàn chữ.

Mục Lương nhìn về phía những người khác, hỏi:

- Các ngươi còn có vấn đề gì không?

- Không có.

Đám người Khải Na vội vàng lắc đầu, rất sợ trả lời chậm thì lượng từ tổng kết kinh nghiệm sẽ bị nâng lên.

Mục Lương nhìn về phía thành viên u linh đội một, bình thản nói:

- Mỗi người các ngươi viết năm nghìn chữ tổng kết kinh nghiệm cho ta, không được sao chép lẫn nhau, đồng dạng là giao trong ngày mai.

- A, bệ hạ, chúng ta chiến thắng cũng phải viết sao?

Đôi mắt hồng nhạt của Ngải Lỵ Na trừng lớn.

Mục Lương nhấn mạnh từng chữ:

- Đây không phải là nghiêm phạt, mà là giúp các ngươi tổng kết kinh nghiệm, tìm ra ưu điểm và nhược điểm của mình, như vậy mới có thể nhìn thẳng vào bản thân tốt hơn.

- Vâng, chúng ta đảm bảo hoàn thành đúng thời hạn!

Ngải Lỵ Na vội vã giơ tay nghiêm chào.

Người của u linh đội một không dám nói nhảm, bằng không thì số lượng sẽ tăng lên giống như Hổ Tây.

- Trở về thôi.

Mục Lương xoay người đi ra phía ngoài.

Ly Nguyệt lạnh nhạt nói:

- Dọn dẹp một chút, buổi chiều tập hợp sân huấn luyện, chúng ta mở hội nghị.

- Vâng.

Đám người Ngôn Băng chậm rãi gật đầu, họp là chuyện trong dự liệu.

Mục Lương và đám người Nguyệt Phi Nhan trở lại cung điện Khu Vực Trung Ương trước, Ly Nguyệt sẽ về cùng với người của Bộ Đội Đặc Chủng U Linh, vừa trở về là đến ngay tầng sáu Khu Vực Trung Ương, buổi diễn tập thực chiến lần này cần phân tích cặn kẽ hơn.

Nguyệt Thấm Lan đi vào thư phòng, nhìn Mục Lương đang ngồi trên long ỷ, ưu nhã hỏi:

- Diễn tập thực chiến mới kết thúc, ngươi không đi nghe đại hội tổng kết của bọn họ à?

- Không cần, việc này giao cho Ly Nguyệt là tốt rồi, nàng ấy sẽ nói kết quả cho ta biết.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Cũng đúng, vậy ngươi đang bận rộn gì thế?

Nguyệt Thấm Lan uốn éo đi tới ngồi xuống bên cạnh Mục Lương.

- Vẽ ma pháp trận.

Mục Lương bình thản đáp.

Nguyệt Thấm Lan tựa vào vai của Mục Lương, dịu dàng hỏi:

- Ngươi lại nghiên cứu ma pháp trận mới à?

- Ừm, là ma pháp trận phòng ngự và ma pháp trận củng cố.

Mục Lương buông sơ đồ phác thảo trong tay xuống, mặt trên đều là các loại ma pháp trận do hắn thôi diễn ra.

- Ngươi chuẩn bị dùng chúng làm gì?

Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi.

Mục Lương giải thích:

- Dùng để củng cố tường thành, sau khi hoàn thành ở đây thì bức tường lưu ly bên căn cứ trung chuyển cũng cần cải tạo củng cố một chút.

Nguyệt Thấm Lan bừng tỉnh, hiểu rõ Mục Lương là có cảm giác cấp bách, từng ngày trôi qua, thời gian mà La Y thức tỉnh cũng càng ngày càng gần.

- Nếu cần ta hỗ trợ thì ngươi cứ việc nói thẳng.

Cô nhẹ nhàng nói.

- Tất nhiên rồi.

Mục Lương vỗ nhẹ mu bàn tay của cô gái ưu nhã.

Hắn quay đầu nói:

- Đúng rồi, ngươi bảo Tô Lâm Y Tư vận chuyển thêm chút Thép Tím trở về đây, ta cần dùng đến.

Hiện tại Thép Tím cung không đủ cầu, bên xưởng đóng tàu vẫn còn cần lượng lớn, hiện tại lại còn phải khắc họa ma pháp trận để củng cố tường thành, đồng dạng cần dùng Thép Tím để làm môi giới.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Sản lượng của Thép Tím đã vượt qua gấp đôi, nếu như còn muốn đề cao sản lượng thì phải đưa sang đó một nhóm Kiến Thợ, còn phải tuyển thêm thợ mỏ mới.

Mục Lương suy nghĩ một chút, gật đầu nói:

- Ừm, bảo một nhóm Kiến Thợ qua đó hỗ trợ đi, mau chóng gia tăng sản lượng lên cao.

- Tốt, ta sẽ đi an bài.

Nguyệt Thấm Lan đồng ý.

Cô nhìn thấy trên mặt bàn còn có bản vẽ khác, tò mò hỏi:

- Những bản vẽ này dùng để làm gì?

Mục Lương nhìn thoáng qua, thuận miệng giải thích:

- Đó là bản thiết kế của vũ khí mới, nhưng mà ta chỉ mới phác thảo, còn phải thay đổi một chút.

- Bản thiết kế vũ khí mới à...

Nguyệt Thấm Lan tò mò, cầm lấy bản thiết kế nhìn kỹ.

Cô cau mày nhìn một hồi, quay đầu hỏi:

- Mục Lương, đây là vũ khí gì thế?

Mục Lương ôn hòa giải thích:

- Linh khí đạn đạo, nhưng mà vẫn còn ở trong giai đoạn thiết kế, phải cần một khoảng thời gian để ưu hoá nó.

Linh khí đạn đạo vẫn còn ở trong giai đoạn thiết tưởng, còn chưa làm ra vật thật được, trong đó yêu cầu đến tài liệu, ma pháp trận, tập trung và các loại vấn đề khác.

- Nghe có vẻ rất lợi hại.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Khóe môi của Mục Lương cong lên, nói:

- Đương nhiên, nếu như có thể tạo ra nó thì chúng ta có thể tấn công từ nơi này đến thành Tát Luận.

- Lợi hại như vậy sao!

Nguyệt Phi Nhan kinh ngạc thốt lên.

Mục Lương bình thản nói:

- Nhưng mà uy lực thực tế ra sao thì phải tạo ra mới biết được, đây chỉ là thiết tưởng của ta thôi.

- Ngươi sẽ không làm chuyện không nắm chắc, nhất định có thể thành công.

Nguyệt Thấm Lan nói với giọng điệu nghiêm túc.

Mục Lương cười khổ một tiếng, trêu ghẹo:

- Ngươi thật đúng là biết cách tạo áp lực cho ta.

- Ta tin tưởng ngươi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã cười.

- Thế thì ta phải tận lực không để ngươi thất vọng mới được.

Mục Lương vươn tay nhẹ nhàng búng trán cô gái ưu nhã.

Nguyệt Thấm Lan gắt giọng:

- Ngươi cũng không cần phải tạo áp lực cho mình, từ từ rồi sẽ đến thôi.

- Ta biết rồi.

Mục Lương gật đầu một cái, lực chú ý rơi vào bản thiết kế linh khí đạn đạo.

Nếu như có thể tạo ra linh khí đạn đạo, nó tuyệt đối sẽ trở thành một nội tình lớn của vương quốc Huyền Vũ.

Buổi tối, bên trong cung điện ở tầng tám của Khu Vực Trung Ương.

- Chị Ngải Lỵ Na, đến giờ ăn tối rồi.

Mễ Nặc gõ cửa Thiên Điện.

- Đã biết, ta lập tức tới ngay.

Giọng nói của Ngải Lỵ Na truyền ra từ trong phòng.

Đôi mắt màu xanh lam của Mễ Nặc chớp chớp, nàng đẩy nhẹ một chút, cánh cửa vốn dĩ khép hờ bật mở.

Cô gái tai thỏ đi vào Thiên Điện, nhìn thấy cô gái tóc hồng đang vùi đầu cắn bút.

- Chị Ngải Lỵ Na, ngươi đang làm cái gì vậy?

Cô tò mò hỏi.

- Ta viết tổng kết kinh nghiệm của buổi diễn tập thực chiến vừa rồi.

Ngải Lỵ Na không ngẩng đầu lên, trong giọng nói xen lẫn mùi vị sống không còn gì luyến tiếc.

Mễ Nặc thanh thúy nói:

- A, ngươi cũng viết sao, ta thấy thấy chị Ngôn Băng cũng viết cái này.

- Đừng nói nữa, tất cả những người đã tham gia diễn luyện thực chiến đều phải viết.

Ngải Lỵ Na nói xong thì buông bút trên tay xuống, đứng lên duỗi người.

Cô xoay người nhìn về phía cô gái tai thỏ, nhếch mép nói:

- Nhưng mà chúng ta là phe thắng lợi, chỉ cần viết năm ngàn chữ là được rồi.

- Nghe ý của ngươi thì năm ngàn chữ không tính là nhiều nha.

Mễ Nặc cười tươi như hoa nói.

- Không phải, ta mới viết được ba trăm chữ thôi.

Khóe môi cong lên của Ngải Lỵ Na lại rơi xuống.

Mễ Nặc nghiêng đầu, không hiểu nói:

- Chị Ngải Lỵ Na, năm ngàn chữ đối với ngươi mà nói hẳn là rất đơn giản mới phải, bình thường ngươi viết nhiều du ký mạo hiểm như vậy mà.

- Hai cái này không giống nhau.

Ngải Lỵ Na giơ tay lên gãi đầu, liếc nhìn giấy bút trên bàn, sau khi trở về còn phải viết thêm phân nửa.
Bạn cần đăng nhập để bình luận