Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1522: Cửa Hàng Ma Cụ



Mai Đặc và Thấn Tư liếc nhìn nhau, đều có chút ngạc nhiên, tính cách của em gái thay đổi rồi?

- Nhanh đuổi theo thôi?

Khải Thấn Tư khôi phục lại tinh thần, bước nhanh đuổi theo.

Đạp đạp đạp~~~

- Nơi bán ma cụ là ở chỗ nào?

Quốc Vương nhìn trái nhìn phải một vòng, đứng ở một cửa rẽ chữ Thập (十).

Nhân viên bán hàng của cửa hàng bên cạnh nghe thấy vậy liền đi đến, giơ tay tỏ ý nói:

- Cửa hàng bán ma cụ là ở bên này, cứ đi thẳng là được.

- Được.

Đôi mắt của Quốc vương sáng lên, men theo phương hướng ngón tay của nhân viên công tác mà bước nhanh đến.

Mấy người hùng vĩ đi đến cửa hàng ma cụ, lúc đi đến cửa hàng ma cụ, cũng không nhìn thấy đám người Công Tước và Kỵ Sĩ trưởng.

Phó Linh Na ngạc nhiên nói:

- Bọn Công Tước và Kỵ Sĩ trưởng đâu?

- Có lẽ là đi nhầm đường rồi, chắc là không có ai chỉ đường cho bọn họ.

Quốc Vương nhếch miệng cười.

- Vậy thì nhanh chóng vào xem đi.

Phó Linh Na nhanh chóng đi vào cửa hàng ma cụ.

Cửa hàng ma cụ rất lớn, trong bốn mặt tường thì có ba mặt là trong suốt, bên trong có mấy giá trưng bày, phía trên bày nhiều loại ma cụ.

Đạp đạp đạp~~~

Bạch Sương, Thấn Tư và Mai Đặc đuổi theo, chân trước chân sau đi vào cửa hàng ma cụ.

- Hả, tại sao các ngươi lại đi theo?

Phó Linh Na ngạc nhiên nhìn vào mấy đứa con. Bạch Sương dí dỏm cười nói:

- Hì, con muốn đi theo mẹ đó.

- Không mua nước hoa nữa sao?

Phó Linh Na giơ tay lên điểm nhẹ vào mũi của con gái.

- Không vội, đợi một lát nữa rồi mua.

Bạch Sương lắc đầu.

- Ừm, cũng được.

Phó Linh Na chậm rãi gật đầu, quay đầu nhìn về phía những ma cụ được trưng bày trên giá hàng.

Nhân viên công tác nhanh chóng đi đến, giọng nói ôn hòa:

- Các vị, hoan nghênh đến Cửa hàng Ma cụ của thành Huyền Vũ.

Quốc Vương trầm giọng hỏi:

- Chỗ này có ma cụ cao cấp không?

- Có.

Nhân viên công tác giơ tay chỉ ý giá hàng ở bên trái, mỉm cười nói:

- Ma cụ trên giá hàng này đều là ma cụ cao cấp.

Đám người Quốc Vương ngước mắt lên nhìn, tất cả đều trợn to hai tròng mắt, đếm số lượng ma cụ ở trên giá hàng.

Đôi mắt xinh đẹp của Phó Linh Na mở to, tan vỡ lên tiếng:

- Một món, hai món, ba món... tám món ma cụ cao cấp!

Nhân viên công tác gật đầu nói:

- Đúng vậy, trong cửa hàng có 8 món ma cụ cao cấp, 32 món ma cụ trung cấp, 132 món ma cụ sơ cấp.

- Nhiều như vậy sao!

Cổ họng của Quốc Vương cuộn lên rồi cuộn xuống, cảm thấy yết hầu đang khô lên. Nhân viên công tác lễ phép hỏi:

- Có cần ta giúp giới thiệu một chút không?

- Được, tốt nhất là nói nhanh một chút.

Quốc Vương dùng sức gật đầu.

Vâng.

Nữ nhân viên gật đầu.

Cô giơ tay lên chỉ vào món ma cụ cao cấp thứ nhất, nói nhanh:

- Đây là máy phát nhạc, kết hợp với thạch âm thanh để sử dụng...

- Cha, con có món này.

Bạch Sương hồn nhiên nói.

Quốc Vương ngạc nhiên hỏi:

- Cảm thấy như thế nào?

Âm thanh trong trẻo của Bạch Sương vang lên:

- Rất tốt ạ, có thể nghe nhạc, thả lỏng tâm trạng, còn có thể giúp ngủ ngon.

Quốc Vương chậm rãi gật đầu, thở dài nói:

- Con gái nói là tốt, thì chắc sẽ không sai.

- Ta lấy.

Vương hậu rất khí khái nói.

- Cái này, giá của máy phát nhạc là một viên tinh thạch Ma thú cấp bảy một chiếc.

Nhân viên bán hàng nhắc nhở.

'Linh khí' của ma cụ cao cấp loại cuộc sống so với công kích, loại phòng thủ rẻ hơn một chút.

- Cái giá này vẫn chấp nhận được.

Đôi mắt xinh đẹp của Vương Hậu sáng lên.

- Đúng vậy, nhưng bây giờ chỉ có năm chiếc.

Nhân viên công tác nhắc nhở.

- Ta lấy bốn chiếc.

Vương hậu vung tay lên nghiêm túc nói.

Bạch Sương đã có máy phát nhạc, bà, Quốc Vương và hai đứa con trai đều muốn một chiếc.

Vâng.

Nữ nhân viên vội vàng gật đầu, tỏ ý cho một nhân viên khác khác đi chuẩn bị máy phát nhạc.

Quốc Vương thúc giục:

- Hãy nhanh giới thiệu những ma cụ cao cấp khác.

- Vâng.

Nữ nhân viên nghe thấy tiếng liền nghiêng người sang, chỉ về hướng một linh khí cao cấp khác.

Khuôn mặt của cô ấy nghiêm túc giới thiệu:

- Đây là xe đạp, tốc độ còn nhanh hơn so với tốc độ của ma thú bình thường.

Cô ấy giới thiệu ma cụ, chính là xe đạp mà Mục Lương đã cải tạo qua, gia nhập vào Lông vũ của Vịt Chạy Nhanh, khiến cho tốc độ chạy của nó nhanh hơn gấp sáu lần.

- Hình như rất thú vị.

Vương Hậu cảm thấy thú vị nói.

Bạch Sương nghiêng đầu nói:

- Món này ta cũng biết, thành Huyền Vũ có rất nhiều, thế nhưng thoạt nhìn không giống nhau lắm.

Lúc cô còn sống ở thành Huyền Vũ, thường xuyên đến khu dân cư ở Nội thành, có một số dân trong thành là dùng xe đạp để đi làm.

Nhân viên này giải thích:

- Loại này đã được Thành chủ đại nhân cải tạo qua, vậy nên tốc độ sẽ còn nhanh hơn, rất thích hợp với việc sử dụng thay đi bộ hằng ngày.

- Thì ra là như vậy, bán như thế nào?

Quốc Vương hơi nâng cằm lên.

- Giá cả giống như máy phát nhạc.

Nhân viên công tác mỉm cười nói.

- Vậy thì ta lấy năm chiếc.

Quốc Vương thản nhiên nói.

Vâng.

Nhân viên công tác cười càng nhiệt tình hơn.

Cô ấy tiếp tục giới thiệu một món ma cụ cao cấp, là gậy phi hành do Mục Lương thiết kế, có thể giúp đỡ người tàn tật di chuyển.

- Món này là do Thành chủ đại nhân thiết kế, chuyên môn giúp đỡ những người đi đứng bất tiện kia, sử dụng nó có thể giúp người cao độ tiến hành phi hành cách mặt đất mười cm.

Nhân viên công tác cười đến sáng lạn nói.

- Có thể giúp người bay lên sao?

Đôi mắt của Bạch Sương lộ ra ánh sáng.

- Đúng vậy, chỉ là tốc độ di chuyển giống như tốc độ chạy chậm của người thường.

Nhân viên công tác giải thích.

- Thật là thú vị, ta cũng lấy.

Quốc Vương vung tay lên nói.

…………

- Có bao nhiêu Gậy Chống Phi Hành?

Phó Linh Na cảm thấy hứng thú hỏi.

Nữ nhân viên hồi đáp:

- Gậy Chống Phi Hành chỉ có một cái, nhưng qua mấy ngày nữa sẽ có một nhóm hàng mới.

- Vậy ta muốn lấy hết, có thể dùng để thay đi bộ, tiết kiệm thể lực.

Phó Linh Na dịu dàng nói.

- Vâng.

Nhân viên bán hàng lộ ra một nụ cười không mất lễ phép.

Cô ấy có loại dự cảm, Gậy Chống Phi Hành sẽ trở thành ma cụ đứng đầu trong giới quý tộc.

Bạch Sương thầm nói:

- Nhưng ngoại hình của nó hơi xấu xí một chút, mua về dùng dây lụa quấn lên một vòng chắc sẽ dễ nhìn hơn rất nhiều.

- Ừ, ý kiến hay đấy.

Phó Linh Na nhận đồng vỗ vai con gái.

-....

Nhân viên bán hàng chớp mắt, ghi nhớ đối thoại của hai người ở trong lòng, có thể đưa ý kiến này cho cấp trên, thiết kế vỏ ngoài cho Gậy Chống Phi Hành sau đó bán riêng.

Nếu như Mục Lương ở đây thì nhất định sẽ cảm thấy rất quen thuộc, anh sẽ nhớ tới mối quan hệ giữa điện thoại và vỏ điện thoại.

Nhân viên bán hàng muốn tiếp tục giới thiệu thì đã bị quốc vương ngắt lời, lão nhíu mày hỏi:

- Các hạ, không có ma cụ cao cấp loại hình phòng thân hay công kích sao?

- Có, nhưng chỉ có hai món mà thôi.

Nữ nhân viên gật đầu đáp.

- Mau lấy ra cho ta xem!!

Đôi mắt của quốc vương sáng lên, vội vàng thúc giục.

Lão lo lắng công tước và Kỵ Sĩ trưởng tìm đến, lấy giá trị của ma cụ cao cấp, chắc chắn sẽ không tránh khỏi một phen tranh đoạt.

- Vâng.

Nhân viên bán hàng hiểu ý, xoay người đi đến một kệ hàng khác.

Bạn cần đăng nhập để bình luận