Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1172: Ngày Mai Ta Sẽ Bắt Đầu Cải Tạo Ngoại Thành Và Xây Dựng Vệ Thành



Dù ngươi có là cao thủ cấp 10, già rồi thì sẽ phải chết đi.

Ngoại trừ Giác Tỉnh Giả có năng lực đặc thù như Áo Cách Tư Cách, có rất ít biện pháp để gia tăng tuổi thọ.

- Bình tĩnh một chút nào.

Hồ Tiên cười quyến rũ nói.

-....

Hải Điệp mấp máy môi đỏ, cái này làm sao mà cô có thể bình tĩnh cho được?

Mục Lương mỉm cười nói:

- Mỗi ngày uống một ly, chắc chưa tới một năm thì thực lực của ngươi có thể cải thiện.

- Cám ơn.

Đôi mắt đẹp của Hải Điệp lóe sáng.

Cô đứng lên, ôn hoà nói:

- Nếu như không có chuyện khác thì ta mạn phép đi về trước.

- Đi đi.

Mục Lương rũ mắt nói.

Hải Điệp nhìn chằm chằm Mục Lương, tiếp đó xoay người rời đi sảnh yến hội.

Sau khi Hải Điệp rời khỏi, Mục Lương và Hồ Tiên cũng đứng dậy đi ra ngoài, hai người bay đến cung điện bên trên Sinh Mệnh Thụ.

Hồ Tiên kéo tay của Mục Lương, quyến rũ hỏi:

- Mục Lương, sau khi người của đảo Hải Điệp tới thì nên sắp xếp bọn họ ở nơi nào?

- Dàn xếp ở Ngoại Thành đi.

Mục Lương nói rõ ràng.

Hồ Tiên chớp chớp đôi mắt đỏ rực, dịu dàng hỏi:

- Ở gần Trấn Vũ Thái sao?

- Không, ta sẽ xây dựng thêm vài toà Vệ Thành, tiếp đó an trí người đảo Hải Điệp vào ở.

Mục Lương giải thích ngắn gọn về các kế hoạch tiếp theo.

- Vệ Thành?

Hồ Tiên nghi ngờ hỏi lại, đôi tai hồ ly run lên.

- Đến lúc đó ta sẽ xây vài tòa thành nhỏ vây quanh Nội Thành, sau này ai gia nhập vào thành Huyền Vũ đều sẽ đến cư trú ở Vệ Thành.

Mục Lương giải thích.

- Làm như vậy thì chúng ta có ích lợi gì?

Hồ Tiên không hiểu hỏi.

- Phân tán nhân khẩu ra ngoài là bước cần thiết cho quy hoạch và phát triển tổng thể thành Huyền Vũ.

Mục Lương thuận miệng giải thích.

Việc xây dựng vài tòa Vệ Thành là để tạo nên các khu dân cư mới, như vậy sẽ có lợi cho sự phát triển vùng đất xung quanh, mới có thể để cho chỉnh thể thành Huyền Vũ đều phát triển.

Bây giờ, thành Huyền Vũ quá lớn, nên phân chia vài bộ phận để quản lý mới thuận tiện hơn.

- Ta hiểu rồi...

Hồ Tiên cái hiểu cái không mà gật đầu.

- Ngày mai ta sẽ bắt đầu cải tạo Ngoại Thành và xây dựng Vệ Thành.

Mục Lương dịu dàng nói.

- Tiếp theo chắc sẽ bận rộn lắm đây.

Hồ Tiên đi theo Mục Lương vào thư phòng, đầu nhẹ nhàng tựa vào bờ vai của anh.

- Đúng vậy!

Mục Lương khẽ thở dài.

Trước khi thủy triều Hư Quỷ bùng nổ, anh phải tận lực đề cao thực lực tổng hợp của thành Huyền Vũ càng nhiều càng tốt, đồng thời còn muốn ra ngoài đi săn Hung Thú Biển, tiếp tục góp nhặt điểm tiến hóa.

Chỉ có thực lực của thú thuần dưỡng tăng lên thì nội tình thành Huyền Vũ mới càng thâm hậu, lúc đó đối mặt với đại lục mới và đông đảo vương quốc mới có đủ tự tin để đưa ra giao dịch.

Mọi việc đều là vì kiếm tinh thạch hung thú.

Mục Lương nhớ tới Rùa Đen, nếu muốn tiếp tục tiến hóa thì cần đến một trăm tỷ điểm tiến hóa.

Con số này khiến anh cảm thấy nhức đầu, sợ là phải mất vài năm mới có thể thu thập đủ.

- Ngươi đang nghĩ cái gì thế?

Hồ Tiên giơ tay chọc chọc khuôn mặt của Mục Lương.

- Không có gì.

Mục Lương vươn tay vòng lấy eo của cô gái đuôi hồ ly, bế cô ấy theo kiểu công chúa rồi đi vào phòng nghỉ.

- Tối hôm qua mới làm xong... Đêm nay lại muốn nữa?

Gương mặt xinh đẹp của Hồ Tiên ửng hồng, duyên dáng kêu to một tiếng.

………..

Thành Tiêu Khắc, một tòa đại thành nắm giữ sáu mươi ngàn nhân khẩu.

Ngày bình thường trên đường người đến người đi đông đúc, lúc này đã trở nên hiu quạnh hơn rất nhiều.

- Suối Thánh vẫn chưa có nước sao?

Ở một góc ven đường, lão nhân ngồi liệt tại góc tường tuyệt vọng nhìn về phía đầu đường, nơi đó là vị trí của suối Thánh.

Vào hai tháng trước, nguồn nước bên trong thành Tiêu Khắc đột nhiên khô cạn, suối Thánh không còn tuôn nước ra nữa, dẫn đến người toàn thành không có nước để uống.

- Không có nước, ngay cả thương nhân hành hoang cũng không mang nước tới đây….

Một người phụ nữ bên cạnh lão nhân thở dài nói.

Cô ấyy yên lặng một hồi, đột nhiên nói:

- A Cam chết rồi.

- Lúc nào?

Lão nhân cố gắng trợn to hai mắt, bên trong đôi mắt đục ngầu tràn đầy khiếp sợ.

- Tối hôm qua, hắn quá khát, cắt cổ tay uống máu của mình, tiếp đó không cầm máu được....

Người phụ nữ ai thán một tiếng.

A Cam là hàng xóm của cô và lão nhân, đó là một đứa nhỏ rất đáng yêu, cô và lão nhân đều nhìn hắn lớn lên.

- Sao lại như vậy chứ!!

Lão nhân gào khan một tiếng, nhưng hai mắt không tài nào chảy nước mắt được.

Lão đã quá lâu không uống nước, không thể khóc được.

- Ta nghĩ là ta cũng sắp đi gặp hắn rồi.

Người phụ nữ cười thảm một tiếng, ánh mắt bắt đầu trở nên mơ hồ.

Cơ thể của lão nhân lay động, bởi vì thương tâm quá độ mà sắc mặt càng thêm khó coi.

- Tại sao thành chủ đại nhân vẫn chưa trở lại nữa?

Người phụ nữ thều thào, hơi thở mong manh vô cùng.

- Thành chủ đại nhân...

Bởi vì người chết khát rất nhiều và người rời đi không ít, cho nên hiện tại thành Tiêu Khắc mới lộ ra vẻ tiêu điều như bây giờ.

Cuối con đường là nơi Phủ Thành Chủ tọa lạc, suối Thánh nằm ngay phía trước Phủ Thành Chủ.

Trước kia, xung quanh suối Thánh đều sẽ có thủ vệ trấn giữ, mà bây giờ chỉ có dân chúng tới ngóng trông nước tuôn ra.

- Nước, ta muốn uống nước....

Các dân chúng ngồi la liệt trên đường, bờ môi khô khốc và nứt nẻ.

Bên cạnh suối Thánhlà thủ vệ mệt lả dựa vào cột đá, hai mắt nhìn chằm chằm vào thánh tuyền.

Răng rắc răng rắc ~

Lúc này, con suối khô khốc đột nhiên xuất hiện vô số khe hở, mặt đất bắt đầu chấn động.

- Nước, sắp có nước rồi sao?

Thủ vệ trợn to hai mắt.

Phanh!!

Ngay sau đó, suối Thánhnổ tung, cát đá bắn tung toé nện vào dân chúng xung quanh.

- A, đau quá!!

Khắp nơi lập tức vang lên tiếng kêu rên, thậm chí còn có người xui xẻo bị tảng đá đè chết.

- Suối Thánh nổ tung rồi, đây chính là điềm gở!!

Lão nhân trong thành tuyệt vọng hét lên.

- Suối Thánh nổ rồi, thành Tiêu Khắc tiêu rồi.....

Bên cạnh suối Thánh, tên thủ vệ bị thương nhìn chăm chú vào lỗ hổng lớn dưới lòng suối.

Hắn cảm nhận được khí tức chán ghét càng ngày càng gần, có đồ vật gì đó đang bò ra bên ngoài.

- Đó là cái gì?

Thủ vệ cố gắng mở to hai mắt.

Có điều máu trên trán chảy xuống che lấp hơn phân nửa đôi mắt, khiến hắn không thể nhìn rõ ràng được.

Kiệt kiệt kiệt ~~~

Âm thanh quái dị từ trong hang động truyền ra, để cho người ta nghe được không rét mà run.

Phanh phanh phanh!!

Một bóng hình màu đỏ sậm chui ra hang động, Hư Quỷ với dáng vẻ xấu xí của nó xuất hiện trong tầm mắt đông đảo dân chúng.

- Nó là cái gì?

- Hư... Hư Quỷ!!

Có người hoảng sợ kêu to.

- Hư Quỷ xuất hiện, mọi người chạy mau đi!

Tiếng kêu gào liên tiếp vang lên xung quanh thánh tuyền.

Các dân chúng gần đó đều đứng dậy, nghiêng ngả lảo đảo chạy ra ngoài.

Kiệt kiệt kiệt…..

Hư Quỷ gầm rú một tiếng, một móng vuốt chụp chết thủ vệ.

Càng ngày càng có nhiều Hư Quỷ chui ra hang động và chạy về phía các phòng ốc xung quanh, bắt đầu giết chóc tất cả những thứ mà chúng nó nhìn thấy.

Tiếng kêu thảm thiết và thê lương liên tục vang lên, máu tươi nhuộm đỏ đường đi, trên tường bê bết vết máu.

Hàng trăm, hàng ngàn con Hư Quỷ chui ra khỏi lỗ đen, những nơi mà chúng nó đi qua không còn một người sống sót.

Bạn cần đăng nhập để bình luận