Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 319: Trồng Cây, Vườn Trái Cây

Mễ Nặc chớp chớp đôi mắt màu xanh lam, hỏi:
- Tủ lạnh? Là kho lạnh di động mà lúc trước ngươi đề cập qua à?
Cô gái tai thỏ đã từng xem qua bản thiết kế tủ lạnh, ban đầu có hỏi đây là cái gì, Mục Lương đã gọi nó là 'Kho lạnh nhỏ di động' để giải thích.
- Mang đến nhà bếp đi, có thể để những nguyên liệu nấu ăn dễ hư bỏ vào trong.
Mục Lương mỉm cười vẫy vẫy tay, rồi anh tiếp tục vùi đầu vào các bản phác thảo sẽ được xây dựng sau này của thành Huyền Vũ, lên kế hoạch cho cuộc sống trong tương lai, các khu vực văn phòng.
- Được.
Mễ Nặc kích động tiến lên phía trước, ôm lấy tủ lạnh da thú, vui vẻ rời khỏi thư phòng, trở về nhà bếp sắp xếp lại mọi thứ.
Cô gái tai thỏ đặt tủ lạnh ở nhà bếp, sau đó bỏ các loại đồ đạc ở phòng bếp vào trong tủ lạnh.
Mễ Nặc nhìn vào vị trí trống không trong tủ lạnh, lẩm bẩm:
- Thịt tươi mới, cũng bỏ vào trong tủ lạnh là được.
- Cà chua cũng bỏ vào thử xem...
Con ngươi của Mễ Nặc đảo một vòng, bỏ cà chua ở tầng trên của tủ lạnh.
Gió lạnh thổi qua, bên ngoài của cà chua đóng băng, hơi ẩm đông thành sương băng.
- Tiểu thư Mễ Nặc, như vậy còn có thể ăn được không?
Cô hầu gái đột ngột hỏi.
- Chắc là vẫn được!..
Mễ Nặc do dự nói.
Cộc cộc cộc!
Ở thành Huyền Vũ, phía trên cung điện Khu vực Trung ương, cửa thư phòng bị gõ.
Sau một khắc, Nguyệt Thấm Lan đẩy cửa ra, nhanh chóng tao nhã bước vào, Mục Lương đang vùi đầu vẽ tô tô trên giấy.
Cô bước nhẹ, đi đến bên cạnh anh, đôi mắt màu xanh nước biển nhìn vào trang giấy trên bàn.
- Đây là bản đồ quy hoạch trong thành, ngươi nhìn xem.
Mục Lương đặt cây bút than trong tay xuống, đưa bản đồ bằng giấy cho Nguyệt Thấm Lan.
Nguyệt Thấm Lan đưa tay cầm lấy, xem thật kỹ, bên trong bản vẽ, thành Huyền Vũ chia thành nhiều khu vực, có khu vực ruộng đồng, khu vực dân cư, khu vực xưởng, vườn trái cây...
- Hả? Vườn trái cây ở phía sau Khu vực Trung ương?
Nguyệt Thấm Lan ngạc nhiên nói.
- Ngay từ đầu, vườn trái cây đã được quyết định xây dựng ở nơi đó.
Mục Lương gật đầu.
Hiện nay, thành Huyền Vũ có một trấn lớn, vườn trái cây cũng nên được trồng, có thể nhờ vào Lĩnh vực Tinh thần của Trà Trụ Tinh Thần nên nhiều cây ăn quả đã nảy mầm, hoàn toàn có thể bắt đầu trồng trọt với quy mô nhỏ.
Nguyệt Thấm Lan chậm rãi gật đầu, nói:
- Cũng tốt, dù sao mảnh đất đó vẫn đang trống không.
Từ sau lần cải tạo thứ 3 của thành Huyền Vũ, chu vi của Khu vực Trung ương đã càng rộng hơn.
- Sau này, cũng có thể giao cho Sói Mặt Trăng trông coi Vườn Trái Cây.
Mục Lương đứng dậy nói.
- Ngươi phải đi đâu?
Nguyệt Thấm Lan bỏ bản vẽ trong tay xuống.
- Đi trồng cây.
Khóe miệng của Mục Lương nhếch lên, nhẹ nhàng cười hỏi:
- Đi chung không?
- Đương nhiên rồi.
Nguyệt Thấm Lan nâng cằm lên, chiếc cổ trắng tinh càng thêm thon dài.
Hai người rời khỏi Phủ Thành Chủ, Mục Lương kéo tay Nguyệt Thấm Lan, nhẹ nhàng nhảy, hai ngươi bay lên trời, phóng qua tường rào, đáp xuống phía sau Khu vực Trung ương.
Trước mắt của bọn họ là một mảnh đất trống, vô cùng thích hợp để trồng cây ăn quả.
- Tiểu Huyền Vũ, lấy một ít đất đến đây.
Mục Lương dùng ý niệm ra lệnh, bức tường Lưu Ly giống như cánh hoa nở, tạo ra một lỗ hổng.
- Ngao ngao!
Rùa Đen nhận được ý niệm, không ngừng di chuyển, những trụ đá trước mặt lập tức nổ tung ra, ngưng tụ thành một dòng sông bùn dài, trực tiếp chảy về phía sau của thành Huyền Vũ.
- ...
Đôi môi hồng của Nguyệt Thấm Lan nhếch lên, mặc dù cảnh tượng này đã nhìn thấy bao nhiêu lần, nhưng trong lòng vẫn bị chấn động.
Mục Lương giơ tay lên điều khiển, làm cho bùn đất vọt lên bên trên chỗ đất hoang.
Năm phút sau, bức tường Pha Lê hợp lại, bùn đất đã đủ dùng.
Mục Lương sử dụng năng lượng, chỉnh sửa lại mặt đất, anh chuyển động ý nghĩ, rễ của những cây ăn quả trong vườn đã bị kéo ra khỏi đất, vọt ra khỏi tường rào, đến trước mặt hai người.
Sau đó, dưới ánh mắt ngạc nhiên của Nguyệt Thấm Lan, dưới mặt đất có mất lỗ tròn xuất hiện, từng mầm cây của cây ăn quả rơi xuống, bùn đất lại lần nữa khép lại.
Chưa đến 5 phút, hàng trăm mầm cây ăn quả tốt, mỗi mầm cách nhau 2 mét.
- Nước !
Mục Lương bình tĩnh nói.
Trong không khí, nguyên tố nước dâng trào, chẳng mấy chốc mà đã phân ra bọt nước, bọt nước hội tụ thành dòng nước, rơi trên các gốc cây non, tưới lên mặt đất.
- Khởi động Lĩnh vực Tinh Thần.
Bên trong con ngươi màu đen của anh hiện lên ánh sáng, Trà Trụ Tinh Thần khổng lồ phát ra âm thanh kết nối, khởi động Lĩnh Vực Tinh Thần, ánh sáng bao phủ cả thành Huyền Vũ.
Mục Lương điều khiển Lĩnh Vực Tinh Thần chủ yếu bao phủ toàn bộ vườn trái cây, mầm cây ăn quả mới được trồng xuống, đã bắt đầu phát triển với tốc độ mắt thường cũng có thể nhìn thấy.
Ban đầu cây non chỉ cao khoảng nửa mét, sau khi dùng Lĩnh Vực Tinh Thần chiếu vào, cây non đã trở thành cây con cao 2 mét, đồng thời đang không ngừng sinh trưởng.
- Thật nhanh.
Nguyệt Thấm Lan khẽ hô lên.
Độ cao của cây ăn quả đã vượt quá 3 mét, tốc độ sinh trưởng mới bắt đầu chậm lại.
- Tách tách!
Một số cây đã nở nụ, một số ít nụ đã nở hoa, mùi hương thoang thoảng bay đến.
- Mục Lương, những cây ăn quả này là loài cây nào?
Nguyệt Thấm Lan dịu dàng tò mò hỏi.
- Đa số là cây táo và cây quýt, một số ít là cây lê.
Mục Lương ôn hòa nói.
- Ong ong ong!
Đàn Ong Chúa bay đến, bận rộn ở giữa các cây ăn quả, thu mật hoa để phán tán phấn hoa.
Mục Lương ngẩng đầu nhìn về phía Trà Trụ Tinh Thần, cảm thán nói:
- Qua tầm thêm mười ngày, có thể ăn trái cây rồi.
Cây ăn quả đã nở hoa, dưới Lĩnh Vực Tinh thần, mười ngày cũng đã đủ để làm cho cây ăn quả ra trái.
- Mười ngày, vậy vừa đúng lúc đến thành Vạn Yêu.
Nguyệt Thấm Lan tính toán thời gian.
- Ừm, cũng tầm đó.
Mục Lương gật đầu.
Anh kéo theo Nguyệt Thấm Lan bay lên trời, đáp xuống trên tường rào của Khu vực Trung ương, sau đó nhìn ra toàn bộ vườn cây ăn quả.
- Thật đẹp.
Nguyệt Thấm Lan xúc động nói.
Hiện tại, cả thành đều tràn ngập màu xanh lục, làm cho lòng người thoải mái.
Cô ngẩng đầu nhìn bốn phía, không biết từ bao giờ, bên trong thành Huyền Vũ đã ngập tràn cây xanh, đây là chuyện rất khó có thể nhìn thấy ở nơi khác.
- Phải bao bọc vườn trái cây lại.
Mục Lương lẩm bẩm.
Anh giơ tay lên, xung quanh vườn trái cây dâng lên một bức tường đất cao 4 mét, bao quanh xung quanh vườn trái cây lại.
- Mục Lương, thiếu người.
Nguyệt Thấm Lan cau mày nói.
- Vào mùa đầu tiên, cũng không cần để ý đến cây ăn quả, đến thành Vạn Yêu rồi tính tiếp.
Mục Lương cũng có chút bất đắc dĩ.
- Cũng chỉ có thể như vậy thôi.
Nguyệt Thấm Lan thở dài.
Mục Lương quan sát vườn cây ăn quả, tương lai có thể phát triển thành vườn sinh thái, chỉ là chuyện này cần phải có thời gian.
- Đi xuống thôi.
Anh kéo lấy tay của Nguyệt Thấm Lan, đầu ngón chân đạp nhẹ trên tường thành, hai người nhẹ nhàng hạ xuống đất, cô vội vuốt lại mái tóc dài màu xanh nhạt rối bời của mình.
- À đúng rồi, cùng với ta đến phòng làm việc.
Mục Lương đột nhiên nói.
Nguyệt Thấm Lan tò mò hỏi:
- Làm sao thế?
- Có thứ muốn cho ngươi.
Mục Lương cười thần bí, kéo Nguyệt Thấm Lan về phía cung điện, đi đến phòng làm việc.
- Đồ vật gì?
Nguyệt Thấm Lan chớp đôi mắt màu xanh nhạt, trong lòng suy đoán các kiểu.
Trên đường đi, hai người gặp phải tiểu hầu hái, đang cầm khay để đi dâng trà.
- Mục Lương đại nhân, Nguyệt Chủ đại nhân, có muốn uống trà không ạ?
Vệ Ấu Lan yếu ớt hỏi.
- Không uống, đưa đến cho Vưu Phi Nhi đi.
Mục Lương vẫy tay, thuận miệng nói.
- Vâng.
Vệ Ấu Lan nhẹ nhàng đáp, cúi đầu rời khỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận