Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1545: Lạp Nhã Và Tạp Giai Gia Nhập Thành Huyền Vũ



Hồng chấp sự giơ tay lên, nói với giọng điệu chân thành:

- Các hạ, thành Huyền Vũ có Trà Thụ Sinh Mệnh, chỉ điểm này thôi thì Hắc Phượng Hoàng sẽ tuyệt đối không buông tha, chắc chắn bọn hắn sẽ đến gây chuyện với thành Huyền Vũ.

- Đúng vậy, Hắc Ma Pháp Sư tu luyện cần rất nhiều linh hồn và năng lượng sinh mệnh, mà trong hai loại năng lượng đó, năng lượng sinh mệnh sẽ tốt hơn.

Lạp Nhã gật đầu nói:

- Trà Thụ Sinh Mệnh ẩn chứa sinh mệnh chi lực đủ để người của Hắc Phượng Hoàng điên cuồng.

- Dựa vào năng lượng sinh mệnh và linh hồn để tu luyện, thật là tà ác.

Đáy mắt của Mục Lương thoáng qua một tia lạnh lẽo.

- Thành chủ các hạ, xin hãy giúp ta!

Lạp Nhã lại khom lưng hành lễ một lần nữa.

Mục Lương suy nghĩ một chút, ngước mắt hỏi:

- Các ngươi là người của Hắc Phượng Hoàng, chắc biết được tin tức nhiều hơn người thường, vậy các ngươi biết nơi nào có Đá Ma Pháp không?

Hồng chấp sự chớp mắt, thanh thúy nói:

- Đá Ma Pháp sao? Ta chỉ biết là hiệp hội Ma Pháp Sư có một viên, vương thất Hải Đinh có một viên, hiệu buôn Dụ Chính có một viên.

- Hiệu buôn Dụ Chính cũng có một viên?

Mục Lương hơi nhướng mày.

- Đúng vậy, nhưng rất ít người biết chuyện này.

Hồng chấp sự gật đầu lia lịa.

- Được rồi.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, trong lòng có tính toán.

Thành Huyền Vũ muốn bồi dưỡng Ma Pháp Sư của riêng mình, Đá Ma Pháp là nhu yếu phẩm, phải nhanh chóng bắt tới tay mới được.

- Thành chủ các hạ!!

Giọng nói của Lạp Nhã có chút phát run.

Hồng chấp sự tiếp tục khuyên nhủ:

- Thành chủ các hạ, đại nhân Lạp Nhã là Nhà Bói Toán, chắc chắn có thể giúp ích được cho ngài.

- Linh Nhi.

Mục Lương nhẹ giọng mở miệng.

Ê a ~~~

- Cha gọi ta?

Ánh sáng xanh lóe lên, Linh Nhi đột nhiên xuất hiện bên trong phòng tiếp khách.

Cô bé vừa xuất hiện thì lập tức nhào tới Mục Lương, tay nhỏ vây quanh cổ của anh.

Trong mắt Mục Lương lộ ra ý cười, anh vươn tay nâng Linh Nhi lên, cười nói:

- Ha ha ha, hình như ngươi lại cao hơn nữa rồi.

- Đúng rồi nha, cao hơn một centimet!

Linh Nhi hồn nhiên gật đầu.

Khuôn mặt nhỏ của cô bé cọ xát mặt Mục Lương, vẫn dính người như mọi khi.

Lạp Nhã ngẩn người một chút, mờ mịt nhìn Linh Nhi, cô ta có thể cảm nhận được năng lượng sinh mệnh đậm đà từ trên người đối phương.

……….

Mục Lương ôm Tinh Linh Sinh Mệnh, dịu dàng hỏi:

- Linh Nhi, ngươi còn có thể tịnh hóa linh hồn sao?

- Có thể nha.

Linh Nhi ngoan ngoãn gật đầu.

Mục Lương vươn tay nhẹ nhàng véo má Linh Nhi, ôn hòa nói:

- Tốt, vậy làm phiền Linh Nhi một chút.

- Rất đơn giản.

Linh Nhi cười khanh khách nói.

Mục Lương nâng mắt nhìn về phía Lạp Nhã, bình tĩnh nói:

- Đến đây đi.

Tâm trạng của Lạp Nhã kích động, cô bước nhanh tới trước mặt Mục Lương, đôi mắt sáng rực nhìn về phía Tinh Linh Sinh Mệnh.

Linh Nhi nhảy xuống người Mục Lương, tay nhỏ chạm vào trán của Lạp Nhã.

Tròng mắt của Lục chấp sự hơi co lại, cơ thể cứng ngắc không dám cử động, tròng mắt phản chiếu bàn tay nhỏ nhắn của Linh Nhi.

Ông ~~~

Khi Linh Nhi đặt tay lên trán của Lạp Nhã thì ánh sáng xanh quen thuộc xuất hiện, sau đó chúng hoá thành vô số sợi ánh sáng li ti đâm vào đầu của Lục chấp sự, đánh thẳng vào sâu trong linh hồn nàng.

Cơ thể của Lạp Nhã run rẩy, một cơn đau nhức kịch liệt từ sâu trong linh hồn truyền đến.

-....

Cô muốn hét lên nhưng chỉ có thể mở miệng trong im lặng, sắc mặt của cô càng ngày càng trắng.

Toàn bộ quá trình tịnh hóa kéo dài năm phút, khi tay của Linh Nhi dời đi thì cơ thể của Lạp Nhã đã sớm ướt nhẹp bởi mồ hôi lạnh.

- Phù phù phù ~~~

Lạp Nhã há miệng hít thở, tinh thần hoảng hốt cũng chậm rãi chuyển biến tốt đẹp.

Điều đầu tiên cô làm là cảm nhận linh hồn của mình, sau khi nhận thấy linh hồn mình đã trở nên trong suốt, không còn chút dấu vết loang lổ nào, nước mắt cô không ngừng tuôn ra.

Lạch cạch lạch cạch...

Nước mắt rơi xuống mặt đất, hết giọt này đến giọt khác.

- Đại nhân Lạp Nhã, ngươi không sao chứ?

Hồng chấp sự vội vàng tiến lên đỡ lấy Lục chấp sự.

- Ta không sao, chỉ là quá vui mà thôi.

Hai mắt của Lạp Nhã phiếm hồng, trên mặt lại tràn đầy sự vui mừng, chỉ là gương mặt kia vẫn tái nhợt không có chút máu.

Đôi mắt đẹp của Hồng chấp sự phát sáng, vội vàng hỏi:

- Thành công rồi sao?

- Ừ, ta cũng không phải Hắc Ma Pháp Sư rồi.

Lạp Nhã gật đầu, vươn tay lau nước mắt trên mặt.

Linh Nhi bay trở về Mục Lương, cô bé cười lộ ra hai lúm đồng tiền, lanh lảnh hỏi:

- Cha à, ta có được khen thưởng không?

- Có chứ.

Mục Lương cười một tiếng.

Anh vuốt ve đầu của cô bé tinh linh, sau đó đưa tay ngưng tụ nguyên tố sinh mệnh.

- Oa ~~~

Linh Nhi lập tức vui vẻ ra mặt, ôm nguyên tố sinh mệnh rồi há miệng nuốt xuống.

Lạp Nhã khom lưng cung kính hành lễ, thành khẩn nói:

- Cám ơn thành chủ các hạ.

Mục Lương hơi nghiêng người tới trước, hai ngón tay nâng cằm Lạp Nhã lên.

- Thành chủ các hạ...

Bờ môi trắng bệch của Lạp Nhã khẽ nhếch, lông mi mảnh dài nhẹ nhàng run rẩy.

Mục Lương bình tĩnh nói:

- Thả lỏng tinh thần, không được phản kháng.

- Vâng...

Cổ họng của Lạp Nhã nhấp nhô, cơ thể cứng đờ không dám nhúc nhích.

Nguyệt Thấm Lan hơi bĩu môi, đôi mắt màu xanh nước biển sâu kín liếc nhìn Mục Lương.

Anh hơi chuyển động suy nghĩ, ký kết Khế Ước Ong Chúa với Lục chấp sự.

Lông mày của Lạp Nhã run lên, cô cảm giác sâu trong linh hồn xuất hiện thêm thứ gì đó, nhưng lại không thể phát hiện đó là cái gì.

Mục Lương im lặng thả tay xuống, quay đầu nhìn về phía Hồng chấp sự.

- Ngươi cũng tới đây.

Anh nhàn nhạt mở miệng.

Hồng chấp sự nắm chặt tay thành quyền, hơi khẩn trương đi tới trước mặt Mục Lương, sau đó cúi đầu xuống.

Anh giơ tay lên, đồng dạng ký kết Khế Ước Ong Chúa với cô ấy.

Sau khi ký kết Khế Ước Ong Chúa, ánh mắt của Hồng chấp sự nhìn về phía Mục Lương đã trở nên hiền hòa hơn, hoặc có lẽ là cô ấy cảm thấy mình đã an toàn, sẽ không bị đuổi ra ngoài.

- Từ hôm nay trở đi, các ngươi đi phòng thủ tam quan cứ điểm.

Mục Lương bình thản nói.

Tam quan cứ điểm cũng nên đổi chút người bản địa, những người thực sự mạnh mẽ để phòng thủ nơi này.

- Tam quan cứ điểm?

Lạp Nhã chớp chớp đôi mắt đẹp.

- Tam quan cứ điểm chính là ba nơi mà các ngươi phải đi qua khi tiến vào thành Huyền Vũ, đó là Thiên Môn Lâu, Huyền Không Các và Sơn Hải Quan.

Nguyệt Thấm Lan nhàn nhạt giải thích.

- Vâng.

Lạp Nhã và Hồng chấp sự cung kính gật đầu.

- Được rồi, mọi người cùng đi ăn tối thôi.

Mục Lương đứng lên đi ra ngoài.

Vâng.

Trong lòng Lạp Nhã chấn động, tâm trạng phức tạp đi theo Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan nhìn Đái An và Đa Lai La, bình tĩnh nói:

- Giải bọn hắn tới Ngục Giam đi.

- Vâng.

Một giọng nữ trong trẻo và mát lạnh vang lên.

Bên trong phòng tiếp khách, An Kiệt Lạp mặc khôi giáp U Linh hiện thân.

Cô vẫn luôn âm thầm đi theo Nguyệt Thấm Lan, xử lý một vài công việc khẩn cấp.

Hồng chấp sự kinh ngạc nhìn An Kiệt Lạp, trong lòng chấn động không thôi, chẳng lẽ cô ấy vẫn luôn ở trong phòng tiếp khách?

- Đi thôi

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

- Vâng.

Hồng chấp sự lấy lại tinh thần, rời đi phòng tiếp khách cùng với Nguyệt Thấm Lan.

- Tên thật của ngươi là gì?

Nguyệt Thấm Lan đột nhiên hỏi.

- Ta à?

Hồng chấp sự sửng sốt một chút.

Bạn cần đăng nhập để bình luận