Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ - Chương 3526: Có tính không là đùa giỡn người ? (1 càng ). (length: 7978)

Bên ngoài Huyền Vũ Đế Quốc, tông chủ Phụng Tiên đột nhiên xuất hiện, liếc mắt liền thấy được cái cây Tiên Nguyên Thế Giới Thụ khổng lồ kia.
"Quả đúng là Thế Giới Thụ cấp bậc Tiên Vương."
Đôi mắt nàng ánh lên tia sáng, trong con ngươi dâng trào hứng thú nồng đậm. Tông chủ Phụng Tiên đánh giá Tiên Nguyên Thế Giới Thụ cùng tiên Huyền Vũ, lần đầu tiên nhìn thấy sự kết hợp như vậy.
Nàng cất bước đi về phía trước, rất nhanh đến gần tiên Huyền Vũ, bước tiếp theo là có thể bước vào vùng tán cây Thế Giới Thụ che phủ.
"~~~"
"Người tới là ai?"
Thanh âm trong trẻo lạnh lùng vang lên, Linh Nhi đột nhiên xuất hiện trước mặt tông chủ Phụng Tiên.
"Cường giả Tiên Vương."
Đôi mắt đẹp của tông chủ Phụng Tiên khẽ nheo lại.
Nàng thần tình ôn hòa nói: "Ta là tông chủ Phụng Tiên, đến đây bái phỏng."
Linh Nhi ánh mắt lóe lên, kinh ngạc lên tiếng: "Quả nhiên là tới."
Nàng ngước mắt, khí thế Tiên Vương phóng ra ngoài, đôi mắt màu vàng óng hiện lên ánh nhìn vô tình.
Tông chủ Phụng Tiên khóe mắt giật một cái, cảm nhận được sự cường đại của Linh Nhi, vội vàng giải thích: "Ta chỉ đơn thuần tới bái phỏng, không phải đến gây sự."
Linh Nhi nghe vậy thu lại khí thế, nét mặt lộ ra nụ cười nói: "Thì ra là vậy, nói sớm đi."
"..."
Tông chủ Phụng Tiên nhếch môi một cái.
"Đi theo ta."
Linh Nhi nhận được thần hồn của Mục Lương truyền tin, xoay người hướng hoàng thành Trung Châu mà đi.
Tông chủ Phụng Tiên cất bước đuổi theo, hai ba bước đã tới bên trong Trung Châu hoàng thành, khoảng cách gần thấy được Tiên Nguyên Thế Giới Thụ.
Nàng ngước mắt nhìn chăm chú vào Tiên Nguyên Thế Giới Thụ, cảm thấy nội tâm rung động, rất nhanh nét mặt thần tình trở nên nghiêm túc hơn vài phần, Tiên Nguyên Thế Giới Thụ xuất hiện, nhất định sẽ dẫn tới các thế lực cường giả Tiên Giới phát cuồng, sau này chắc chắn phiền phức không ngừng.
Nét mặt thần tình của tông chủ Phụng Tiên khôi phục vẻ đạm nhiên, Huyền Vũ Đế Quốc sau này phiền phức không ngừng thì thế nào, cũng không liên quan gì đến nàng và Phụng Tiên tông. Nàng theo Linh Nhi tiến vào cung điện trên cao, rất nhanh thì gặp được Mục Lương đang ngồi ngay ngắn trên vị trí cao.
"Phụ thân, người đã tới."
Linh Nhi lanh lợi nói.
Tông chủ Phụng Tiên đánh giá Mục Lương, hiểu rõ người trước mắt mới là người có quyền quyết định, lập tức biết Huyền Vũ Đế Quốc đã có hai vị cường giả cảnh giới Tiên Vương, cộng thêm Thế Giới Thụ cảnh giới Tiên Vương, không phải thế lực có thể xem thường.
Mục Lương giơ tay lên ý bảo, ngữ khí bình tĩnh nói: "Các hạ, mời ngồi đi."
"Tự tiện đến chơi, các hạ sẽ không để bụng chứ."
Tông chủ Phụng Tiên ngồi xuống nói.
Mục Lương khẽ gật đầu, thanh âm bình thản mà hỏi: "Đương nhiên, chỉ là các hạ đến đây là thay cho ba vị trưởng lão tông môn của các ngươi xin lỗi sao?"
Tông chủ Phụng Tiên đôi mắt khẽ nheo lại, con ngươi màu hồng nhạt lóe lên ý tứ khó dò.
Nàng chậm rãi mở miệng nói: "Chuyện này thật sự là lỗi của bọn họ, nhưng các hạ đã nhận lễ tạ tội, vậy việc này coi như đã qua đi ha."
Mục Lương cười cười, đương nhiên nói: "Cũng được."
Tông chủ Phụng Tiên trên mặt cũng có nụ cười, nhất thời cảm thấy Mục Lương thuận mắt hơn rất nhiều.
"Không phải đến xin lỗi, vậy ngươi đến làm gì?"
Linh Nhi thẳng thắn hỏi.
Tông chủ Phụng Tiên không hề đổi sắc mặt, ngữ khí chắc chắn mà lạnh nhạt nói: "Phủ Tây Tiên Tông tiêu vong, chắc là do các hạ làm đúng không."
"Ngươi muốn thay Phủ Tây Tiên Tông xuất đầu?"
Thanh âm của Mục Lương mang theo một tia lạnh nhạt.
Tông chủ Phụng Tiên lộ ra vẻ dứt khoát, lắc đầu nói: "Đương nhiên không phải, Phủ Tây Tiên Tông không có chút quan hệ gì với ta, chỉ là có thứ khác ta cần dùng đến."
"Quy Khư chiến thuyền."
Mục Lương nhẹ nhàng thốt ra bốn chữ.
Tông chủ Phụng Tiên mỉm cười gật đầu, nhìn về phía người đàn ông nói: "Ta biết Quy Khư chiến thuyền ở chỗ các hạ, cho ta mượn dùng một thời gian có được không?"
Mục Lương hơi nghiêng đầu, đạm nhiên hỏi "Vì sao ta phải cho ngươi mượn?"
Tông chủ Phụng Tiên tỏ vẻ như đã nhìn thấu tất cả, mở miệng nói: "Một ngàn viên tinh hạch dị thú cảnh Bỉ Ngạn, cho ta mượn."
Mục Lương ngón tay khẽ động, mở miệng nói: "Được, phải đặt cọc năm nghìn viên tinh hạch dị thú cảnh Bỉ Ngạn ở chỗ ta, khi nào hoàn hảo không chút tổn hại trả Quy Khư chiến thuyền lại sẽ lấy về." Tông chủ Phụng Tiên tế mi nhăn lại, trầm tư một lát nói: "Ba ngàn chín trăm tám mươi tám được không?"
Mục Lương cong môi nói: "Cần thời gian chuẩn bị tinh hạch sao?"
"Không cần."
Tông chủ Phụng Tiên giơ tay vung lên, tinh hạch chất thành đống rơi trên mặt đất.
Thanh âm lạnh lùng của nàng nói: "Tổng cộng sáu ngàn viên tinh hạch dị thú cảnh Bỉ Ngạn, các hạ kiểm lại một chút nhé."
Mục Lương dùng thần hồn quét qua một lần, xác định không thành vấn đề mới thu tinh hạch.
Ý niệm hắn chợt lóe, lấy chiếc Quy Khư chiến thuyền bị hư hỏng ra từ không gian trong cơ thể.
Tông chủ Phụng Tiên nhìn thấy chiếc Quy Khư chiến thuyền bị hư hại, nét mặt nhất thời lộ ra vẻ đau lòng. Thanh âm của nàng cũng không khỏi cao hơn vài phần: "Sao lại bị hư hại thành thế này?"
"Chỉ trách nó quá yếu ớt, tiện tay vỗ liền hỏng rồi."
Mục Lương không để ý nói.
Đồng tử của tông chủ Phụng Tiên co rút lại, tiện tay vỗ là có thể làm hư hại Quy Khư chiến thuyền, vậy thực lực chân chính của Mục Lương là mạnh đến mức nào, hoặc là hắn cố ý nói như vậy, làm như vậy là để cảnh cáo mình?
Mục Lương đặt tay lên tay vịn của ghế ngồi, hoàn toàn chính xác có ý cảnh cáo tông chủ Phụng Tiên, để tránh nàng nảy sinh ý tưởng không nên có.
...
Tông chủ Phụng Tiên vẻ mặt tiếc nuối lắc đầu, thở dài nói: "Đáng tiếc."
Mục Lương không để ý hỏi "Sao vậy, không cần dùng nữa à?"
Tông chủ Phụng Tiên nghiêm mặt nói: "Cần dùng đến, ba tháng sau ta trả lại cho ngươi."
"Được, nếu cứ mỗi tháng quá hạn không trả lại, ta sẽ trừ của ngươi một nghìn viên tinh hạch."
Mục Lương lên tiếng nhắc nhở. Tông chủ Phụng Tiên lạnh nhạt nói: "Được."
"Cần ta hỗ trợ sửa lại Quy Khư chiến thuyền không?"
Nàng lại hỏi.
"Không cần, ta có thể sửa được."
Mục Lương mở miệng từ chối.
Tông chủ Phụng Tiên kinh ngạc nhìn về phía hắn, hỏi "Ngươi cũng là Luyện Khí Sư sao?"
"Miễn cưỡng có thể xem như vậy đi."
Mục Lương tùy tiện trả lời qua loa.
Tông chủ Phụng Tiên cảm thán nói: "Các hạ thực sự khiến ta kinh ngạc đó nha, so với những gì ta dự đoán còn giỏi hơn."
...
Mục Lương liếc nhìn nàng một cái, đối với lời khen của nàng không có cảm giác gì. Tông chủ Phụng Tiên cong môi nói: "Con người ngươi không tệ, tướng mạo tuấn tú lại có năng lực, rất tốt."
"..."
Mục Lương hờ hững không nói, lời này của nàng có phải là đang trêu chọc mình không?
"Lạc lạc lạc ~~~"
Tông chủ Phụng Tiên cười khẽ vài tiếng, tâm tình khá tốt.
Nàng đứng lên chuẩn bị rời đi, cuối cùng nhìn về phía Mục Lương nói: "Ta rất thưởng thức ngươi, cho nên nguyện ý nhắc nhở ngươi một câu, Thế Giới Thụ chắc chắn sẽ khiến vô vàn cường giả đỏ mắt, sau này sẽ có rất nhiều phiền phức tìm đến."
"Ta biết rồi."
Mục Lương đạm nhiên đáp lại.
Tông chủ Phụng Tiên mỉm cười nói: "Tự giải quyết cho tốt, đừng để đến lúc ta tới trả Quy Khư chiến thuyền thì ngươi đã chết, lúc đó khiến ta cảm thấy thật đáng tiếc."
"Ngươi chết, ta cũng sẽ không chết."
Mục Lương hờ hững nói.
Tông chủ Phụng Tiên bĩu môi nói: "Ngươi thực sự không đáng yêu chút nào, không hiểu đùa."
Ba vị trưởng lão của Phụng Tiên tông lúc này nếu ở đây, nhất định sẽ hoài nghi tông chủ của họ có phải đã bị người khác đoạt xác rồi hay không.
"..."
Khóe mắt Mục Lương giật một cái.
Tông chủ Phụng Tiên tâm tình rất vui vẻ, khi xoay người đã biến mất. Linh Nhi thấy vậy đi theo, để tránh nàng chạy loạn trong Huyền Vũ đế quốc.
Mục Lương tĩnh tọa một lát, vấn đề mà tông chủ Phụng Tiên nói hắn biết, cho nên nhiệm vụ quan trọng nhất lúc này là mau chóng trở nên mạnh hơn. Hắn lấy tinh hạch ra, trong đầu ra lệnh: "Hệ thống, hãy chuyển hóa tinh hạch thành điểm tiến hóa."
000.000 C ps: « 1 chương »: Đang soạn phần 2.
Bạn cần đăng nhập để bình luận