Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 870: Mì Xào Trứng Với Cà Chua



Máu vừa chạm vào tinh thạch hung thú đã lập tức bị hấp thu, nghi thức khải linh được khởi động.

Khôi giáp tỏa ra ánh sáng năm màu, sau khi kéo dài mấy chục giây mới dần dần biến mất, khôi giáp đã khôi phục bình thường.

Sau khi khải linh, khôi giáp Năm Màu trông càng xinh đẹp và tạo cho người ta cảm giác nhẹ nhàng hơn.

- Để ta giúp ngươi mặc nó vào.

Vệ Ấu Lan vươn tay ra và cởi bỏ mũ giáp.

Hổ Tây mang tâm trạng kích động để cho tiểu hầu gái hỗ trợ mặc giáp.

Khi mặc khôi giáp Năm Màu vào người, cô rõ ràng cảm nhận được trọng lượng của nó, mặc dù không nhẹ như trong tưởng tượng của cô, nhưng cũng không nặng lắm.

Vệ Ấu Lan kinh ngạc lên tiếng:

- A, bộ giáp này nhẹ hơn nhiều so với khôi giáp U Linh.

Cô thường xuyên giúp nhóm Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na cởi khôi giáp U Linh, cho nên đã quá quen với trọng lượng của nó.

Bây giờ khi so sánh hai loại giáp, có thể dễ dàng phát hiện sự khác biệt.

- Một bộ giáp nhẹ hơn khôi giáp U Linh, quả thật như được chế tạo cho riêng ta.

Hổ Tây khẽ nhếch môi hồng, bị kinh ngạc bởi suy nghĩ của mình.

Vệ Ấu Lan nghiêm túc nhìn cô gái tóc màu quýt mặc khôi giáp, nghiêm túc bình xét:

- Ngoại trừ việc nhẹ hơn, có vẻ nó cũng mỏng hơn và dán sát da hơn.

- Đại nhân quá tốt với ta rồi!

Trong lòng Hổ Tây tràn đầy xúc động.

Cô tin tưởng bộ giáp Linh khí cao cấp này là do Mục Lương đặc biệt thiết kế riêng cho mình.

- Được rồi, tiểu thư Hổ Tây, chúng ta nên rời khỏi đây.

Vệ Ấu Lan dịu dàng nhắc nhở.

Ngoại trừ Mục Lương và một vài người được đặc cách, những người khác không thể ở lại quá lâu trong phòng làm việc.

Ngoại trừ các cô gái trong cung điện, người có thể vào phòng làm việc chỉ còn các hầu gái phụ trách việc quét dọn.

- Ừ.

Hổ Tây hít một hơi thật sâu, cô mặc khôi giáp mới bước ra ngoài với tư thế ngẩng đầu ưỡn ngực.

Tiểu hầu gái đóng cửa phòng làm việc lại rồi nhìn Hổ Tây rời đi.

Ở cửa chính cung điện, Nguyệt Thấm Lan gặp Hổ Tây đang chuẩn bị đi ra ngoài.

- Chị Thấm Lan.

Hổ Tây hưng phấn chào hỏi.

Nguyệt Thấm Lan đánh giá khôi giáp trên người cô gái tóc màu quýt, ưu nhã trêu ghẹo một câu:

- Nhanh như vậy mà đã mặc áo giáp mới rồi.

Cô biết bộ khôi giáp này, khi Mục Lương chế tạo nó trong phòng làm việc thì cô đã ở bên cạnh nhìn.

Bộ giáp này cũng được gọi là khôi giáp U Linh, nhưng nó đã được cải tiến để phù hợp với Hổ Tây.

Thiết kế mỏng và nhẹ hơn sẽ giảm khả năng bị phát hiện khi Hổ Tây sử dụng năng lực Không Gian Thiểm Thước, hành động cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Hổ Tây phụ trách công tác tình báo, áo giáp quá cồng kềnh và nặng nề không thích hợp với cô ấy.

Sau khi khôi giáp U Linh được cải tiến càng dán sát da hơn, cho dù khoác thêm một kiện áo choàng bên ngoài thì cũng sẽ không cảm thấy quá cồng kềnh.

Có lợi thì sẽ có hại, sức phòng thủ của bộ giáp mới yếu hơn một chút so với khôi giáp U Linh khác.

- Ừ.

Hổ Tây hồn nhiên gật đầu.

Cô vẫy tay tạm biệt:

- Chị Thấm Lan, ta phải đi thi hành nhiệm vụ, về trước đây!

- Đi đi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã phất tay.

Hổ Tây cười vui vẻ, tung tăng rời khỏi Cung điện, dùng Thang Vận Chuyển rời tầng tám Trung Ương.

………..

Trong phòng bếp, Cung điện.

Mễ Nặc mặc tạp dề, cô đang chuẩn bị làm cơm trưa hôm nay.

Cô gái tai thỏ mở ra sách dạy nấu ăn do cô tự tay ghi chép. Ở bên trên đều là những món ăn ngon mà bình thường cô và Mục Lương hay nói, ví dụ như bánh ngọt, mì lạnh...

Xẹt.

- Cơn trưa hôm nay làm gì thì ngon nhỉ...?

Mễ Nặc lật một trang trong quyển sách dạy nấu ăn, cô quyệt cái miệng nhỏ nhắn rồi lầm bầm lầu bầu. Sau khi cô lật thêm trang tiếp theo, sự chú ý của cô đều bị nó thu hút.

- Mì xào trứng với cà chua, nhìn khá ngon đấy.

Con ngươi màu lam của Mễ Nặc sáng lên. Ba Phù đi vào phòng bếp, ngoan ngoãn hỏi:

- Tiểu thư Mễ Nặc, có cần ta giúp không?

Mễ Nặc nhìn sách dạy nấu ăn, ngây thơ nói:

- Ta phải làm mì trứng xào cà chua, cần cà chua, trứng của Gà Ba Màu, mì, muối....

- Tốt, ta lập tức chuẩn bị.

Ba Phù đáp lời, cô bé cầm một chiếc giỏ nhỏ đi chọn nguyên liệu nấu ăn.

- Hình như không còn mì rồi, hiện tại phải làm một ít, hy vọng chuẩn bị kịp giờ.

Mễ Nặc nghiêng đầu nhìn về phía đồng hồ báo thức đang lắc lư trên tường, nó vừa vặn điểm mười một giờ.

Đồng hồ quả lắc trong thành Huyền Vũ, cách ba ngày một lần sẽ có chuyên gia phụ trách đi điều chỉnh, để cho nó báo giờ thống nhất. Mà đồng hồ quả lắc trong Cung điện, sẽ do nhóm tiểu hầu gái phụ trách hiệu chỉnh.

Nội thành cũng như Ngoại thành, đồng hồ quả lắc ở Phố Buôn Bán, đều được người của cục quản lý phụ trách.

Mễ Nặc lấy ra một cái chậu ngọc lưu ly và bột mì, sau đó cô múc một ít bột mỳ vào chậu.

Cô xắn tay áo lên, rửa đôi tay nhỏ bé của mình, tiếp đó đổ nước vào chậu bột mì, bắt đầu nhào bột.

Tiểu Mật mặc tạp dề đi vào phòng bếp, ôn nhu nói:

- Tiểu thư Mễ Nặc, để ta đến nhào bột cho.

- Không cần.

Mễ Nặc dịu dàng từ chối.

Cô dùng năm phút đồng hồ, toàn bộ bột mới được nhào hoàn hảo, sau đó cô lấy một miếng vải bố phủ lên trên bột.

- Ủ khoảng chừng nửa giờ lại tiếp tục nhào bột.

Mễ Nặc vỗ đôi tay nhỏ bé, để cho bột mì ở kẽ tay rơi xuống dưới. Tiểu hầu gái nhìn rất nghiêm túc, cô muốn học nấu mọi món ngon, đây là điều mà những kiến thức mà tiểu hầu gái phải học mỗi ngày.

Nửa giờ sau, cô gái tai thỏ lột bỏ vải bố, tiếp tục nhào bột trong chậu thành một cục.

Sau khi nhào bột lần thứ hai xong, lại dùng vải bố đậy lại và tiếp tục ủ trong nửa giờ.

- Trước đó đã ủ nửa giờ, lại tiếp tục nhào vào ủ thêm nửa giờ nữa.

Tiểu Mật nhỏ giọng nhớ kỹ, cô phải nhớ như in quy trình này mới được…

Lúc đó, Ba Phù nghiêng đầu ôn nhu nói:

- Tiểu thư Mễ Nặc, cà chua và ớt ta đều rửa sạch rồi.

- Cà chua cắt thành khối nhỏ trước đi.

Mễ Nặc lanh lảnh dặn dò.

- Vâng.

Ba Phù ngoan ngoãn đáp lời.

Cô thuần thục thái cà chua, cắt chúng thành khối nhỏ đặt trên một chiếc đĩa.

Nửa giờ sau, lần ủ bột thứ hai chấm dứt.

Cô gái tai thỏ lấy cục bột ra, đặt ở trên bàn làm việc trong phòng bếp, dùng cán bột cho mỏng sau đó dùng cán bột thái nhỏ thành từng lát mỏng.

- Tiểu thư Mễ Nặc, ngươi muốn làm cái gì vậy?

Ba Phù nghi hoặc hỏi.

- Làm mì sợi.

Mễ Nặc thuận miệng lên tiếng.

Cô lấy dao cắt những sợi mì đã cuộn thành những sợi mì rộng chừng nửa cm, cuối cùng rắc bột mì lên để chúng không bị dính vào nhau.

- Ba Phù, cho nước vào nồi đi, sau đó đun sôi.

Mễ Nặc không ngẩng đầu chỉ dặn dò người hầu gái.

- Vâng.

Ba Phù xoay người, bận rộn làm việc.

Mễ Nặc đặt dao xuống, cẩn thận nhặt những sợi mì đã cắt, dùng đôi tay nhỏ của mình véo vào đầu và đuôi của sợi mì rồi bắt đầu nhẹ nhàng lắc và kéo.

Mì sợi ở trong tay cô gái tai thỏ uốn lượn lên xuống, sau khi vắt qua vắt lại vài lần, mì sợi đã dài ra rất nhiều so với lúc trước.

Ùng ục ùng ục...

- Tiểu thư Mễ Nặc, nước sôi rồi.

Ba Phù lên tiếng nói.

- Vậy bắt đầu chần mì.

Mễ Nặc đem mì sợi đã kéo giãn tốt bỏ vào trong nồi nước đang sôi chuẩn bị nấu mì sợi, rất nhanh chúng đã dính vào nhau thành một cục.

Bạn cần đăng nhập để bình luận