Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 259: Trứng Lôi Linh Thú Nở, Kỳ Lân

Năm phút sau.
Trình Mâu nghiêng đầu nhìn Tán Viêm, trầm mặc một lúc.
- Cảnh sát trưởng Trình, thế nào?
Trong lòng của Tán Viêm không nắm chắc, âm thanh có chút run rẩy.
- Chúc mừng ngươi, đậu rồi.
Trên mặt Trình Mâu nở một nụ cười.
Có năm mươi câu hỏi, Tán Viêm trả lời đúng bốn mươi sáu câu.
Trong đó, liên quan đến các phương diện như tính người, phẩm chất đều được điểm tối đa, đây mới chính là quan trọng nhất.
- Hô !
- Tốt quá rồi, dọa ta hết hồn.
Tán Viêm thở ra một hơi dài, tảng đá trong lòng cũng buông xuống.
Trình Mâu cười cười, tiếp tục cúi đầu kiểm tra.
Thời gian trôi qua từng giây từng phút, chín mươi bài thi còn lại cũng đã kiểm tra xong.
Trình Mâu lấy ra mười hai bài thi, trong đó có tám bài thi, câu trả lời đều vượt qua bốn mươi năm câu.
Bốn bài thi còn lại, trả lời sai hơn một nửa số câu hỏi.
- Không ngờ đến người trả lời đúng bốn mươi năm câu lại ít như vậy, chỉ có tám người.
Trong mắt Trình Mâu cười khổ, là bài giảng của mình có vấn đề sao?
Hắn thở dài, lớn tiếng đọc tên của tám người ấy:
- Cách Lỗ, Khoa Luân, Vưu Nhĩ Đức...
- Được gọi tên thì bước ra khỏi hàng, tiến lên phía trước.
Tâm trạng của Tán Viêm rất nhẹ nhàng, bởi vì đã giữ được vị trí đội trưởng ba quân.
Tám người từ trong đội ngũ bước ra, chạy đến trước mặt Trình Mâu rồi xếp thành một hàng, biểu tình trên mặt bọn họ đều không giống nhau, có chờ mong cũng có kích động.
Hai tay của Trình Mâu chắp ở sau lưng, đi vòng quanh tám người.
Hắn khống chế âm lượng, bình tâm tĩnh khí nói:
- Nói với các ngươi về phúc lợi sau khi gia nhập Vệ Tuần Tra, nghe xong rồi sẽ quyết định có gia nhập hay không?
Trình Mâu nhìn vào tám người, mở miệng nói:
- Gia nhập vào Vệ Tuần Tra, một tháng mỗi người sẽ có bốn ngày nghỉ, tiền lương sẽ được tăng lên thành 60 điểm cống hiến.
- Ngoài bốn ngày nghỉ cố định mỗi tháng, còn có nghỉ sinh con, khi nghỉ bệnh cũng sẽ có lương, những chuyện ấy sau này sẽ nói cặn kẽ hơn với các ngươi.
Tám người liên tục bị phúc lợi đán ngất, vẻ mặt vô cùng kích động và phấn khởi.
- Được rồi, ta đã nói xong, tiếp theo chính là lựa chọn của các ngươi, có gia nhập vào Vệ Tuần Tra hay không?
Trình Mâu nghiêm túc nói.
- Chúng ta muốn gia nhập.
Tám người cùng nhau đáp lại, khí thế bức người.
- Tốt lắm, ngày mai đến Vệ Tuần Tra báo cáo.
Trình Mâu hài lòng gật đầu, lựa chọn cảnh vệ xem như là kết thúc rồi, ngày mai sẽ chính thức bắt đầu nhậm chức.
Bầu trời xám xịt, thời gian cũng đã là buổi chiều rồi.
Bên ngoài tường thành Khu vực Trung ương, Trình Mâu sửa sang lại áo, cúi đầu quan sát bộ quần áo mà hắn đang mặc.
- Như vậy chắc sẽ không thất lễ đâu.
Hắn hắng giọng một cái, mỗi lần hắn đến gặp Thành Chủ đều rất trịnh trọng.
Trình Mâu cất bước đi đến trước cổng Khu vực Trung ương, lần này bị người khác ngăn chặn lại.
A Mạn mặc áo choàng U Linh Phi Phong Thuẫn, giơ tay ngăn chặn đường đi của Trình Mâu.
Hôm nay là đến phiên canh gác của cô.
- Có chuyện gì?
Âm thanh lãnh đạm của cô vang lên.
A Mạn là một người hoạt bát, nhưng bây giờ đang là thời gian làm việc, khi có người ngoài ở đây, cô phải đối xử nghiêm túc.
- Ta là đến gặp Thành Chủ Đại Nhân, có việc cần báo.
Trình Mâu chân thành nói.
- Giơ tay lên, xoay một vòng.
A Mạn hất cằm.
Trình Mâu nghe theo, không cảm thấy như vậy có gì là không đúng, hắn cảm thấy, khu Khu vực Trung ương của Phủ Thành Chủ nên nghiêm ngặt như vậy.
- Đi vào đi.
A Mạn lạnh lùng nói.
Cô không nhìn ra có chỗ nào không đúng, giả sử đối phương mang theo vũ khí, vậy bắt buộc phải để vũ khí lại mới có thể tiến vào Phủ Thành Chủ.
Trình Mâu bỏ tay xuống, lặng lẽ thở phào, không biết vì sao lại cảm thấy có chút căng thẳng.
Sau khi hắn đi được một lúc, Ngôn Băng hiện thân ra.
- Đội trưởng.
A Mạn đã vội vàng cười chào hỏi.
- Ừm, vừa rồi làm rất tốt.
Giọng của Ngôn Băng nhàn nhạt tán dương:
- Sau này, nếu như không phải là người của Khu vực Trung ương, lúc đi vào đều cần phải kiểm tra kỹ càng.
- Dạ vâng.
A Mạn thanh thúy đáp, biểu tình nghiêm túc hơn.
Ngôn Băng dặn dò một câu sau đó liền xoay người rời khỏi.
Cô phải tiếp tục huấn luyện hộ vệ của Khu vực Trung ương, thời gian cấp bách, thành Phi Điểu đã không còn xa nữa.
Trình Mâu nhanh chóng tiến vào Phủ Thành Chủ, hắn bị ngăn lại ở trước cửa thư phòng, lần này là Vệ Ấu Lan.
- Làm phiền hãy thông báo một tiếng, ta có việc cần báo cáo.
Hắn lễ phép nói.
- Mục Lương đại nhân đang chờ ngươi.
Vệ Ấu Lan nghiêng người qua một bên nói.
Buổi trưa, Mục Lương đã nhắc với cô, nói với Trình Mâu trực tiếp đến tìm anh là được rồi.
- Vâng.
Trình Mâu liền vội vàng gật đầu.
Cộc cộc cộc !
Trình Mâu gõ cửa thư phòng, sau khi nhận được lời đáp lại mới đẩy cửa bước vào.
Bên trong thư phòng, Mục Lương đang đánh giá quả trứng Lôi Linh Thú kia.
Bắt đầu từ sáng sớm, nó vẫn không ngừng rung, thỉnh thoảng còn có ánh sáng màu tím phát ra từ bề mặt vỏ trứng.
- Thành Chủ Đại Nhân, ta có việc muốn báo cáo.
Trình Mâu cung kính nói.
- Chuyện gì, nói đi.
Mục Lương cũng không quay đầu lại nói.
- Thành Chủ Đại Nhân, người ứng tuyển cho Vệ Tuần Tra đã xác định, tổng cộng có tám Vệ Cảnh, đây là tài liệu chi tiết của bọn họ.
Tư liệu trong tay của Trình Mâu để lên phía trước.
Mục Lương xoay người qua, nhận lấy tư liệu hỏi:
- Còn có chuyện gì khác không?
- Thành Chủ Đại Nhân, buổi kiểm tra của hôm nay...
Trình Mâu nhìn thấy trứng của Lôi Linh Thú, cúi đầu nói:
- Có bốn người của Thành Phòng Quân làm sai hơn một nửa số câu hỏi.
Mục Lương liếc nhìn tư liệu, trầm mặc trong giây lát.
Âm thanh của anh thản nhiên nói:
- Ta sẽ sắp xếp người xử lí.
- Còn có chuyện khác không?
Ánh mắt của Mục Lương trở lại trên quả trứng Lôi Linh thú, hình như tần suất rung đã càng mạnh hơn rồi.
Trình Mâu cung kính nói:
- Còn có mộ chuyện, ngày mai Vệ Tuần Tra sẽ chính thức bắt đầu hoạt động, trang phục tuần tra của bọn hắn còn chưa được nhận.
- Sau khi thống kê số đo của bọn họ, đến tìm Nguyệt Thấm Lan để nhận.
Mục Lương lạnh nhạt nói.
- Vâng, thuộc hạ xin cáo lui trước.
Trình Mâu chào một cái, nháy mắt xoay người rời khỏi.
Không bao lâu sau.
Một ánh sáng màu tím nở rộ bên trong thư phòng.
Răng rắc răng rắc !
Một âm thanh vỡ vụn.
Mục Lương ngạc nhiên, vội vã buông tư liệu trong tay xuống, đứng dậy đến phía trước quả trứng Lôi Linh thú.
Quả trứng Lôi Linh thú vẫn đang phát sáng, còn có một vòng sánh màu tím nổi lên, may mắn là nó chỉ phân bố trong vòng nửa mét đường kính của quả trứng, nên không gây ra thiệt hại lớn gì.
Răng rắc răng rắc !
Tiếng vỡ của vỏ trứng thú Lôi Linh càng ngày càng rõ ràng.
- Phanh !
Sau một âm thanh bị bóp nghẹt, ánh sáng màu tím nở rộ, vỏ trứng vỡ ra.
- Ngao ngao! !
Ánh sáng màu tím thu lại, xuất hiện ở trước mặt của Mục Lương là một con linh thú màu tím có kích thước to bằng đầu người, bề ngoài nhìn vô cùng giống Thụy thú Kỳ Lân trên Địa Cầu kiếp trước của anh.
Cơ thể xinh xắn, bốn chân thấp bé, đôi mắt ngập nước phát ra ánh sáng màu tím, bên ngoài cơ thể còn được bao trùm bởi một lớp vảy màu tím.
Nó mở cái miệng nhỏ nhắn, ngốc nghếch nhìn Mục Lương, vừa mới phá vỡ vỏ đã bước đi ngay, đôi chân ngắn đi thẳng về phía anh.
Mục Lương ngồi xổm người xuống, ôm lấy thú Lôi Linh.
Con ngươi màu đen của anh sáng lên, ngạc nhiên hỏi:
- Kỳ Lân?
Bang bang!
Cửa của thư phòng bị đẩy mạnh ra, Ly Nguyệt, Ngôn Băng và Ngải Lỵ Na khẩn trương chạy vọt vào trong thư phòng.
Lúc thú Lôi Linh phá vỏ, ánh sáng màu tím xuyên qua cửa sổ, thu hút sự chú ý của ba cô gái đang canh giữ Khu vực Trung ương.
Bạn cần đăng nhập để bình luận