Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 699: Bí Dược Làm Giảm Sức Chiến Đấu Của Hư Qủy

Mà Vưu Phi Nhi còn phát hiện ra một loại phương thức khác để đánh giết bọn nó, đó chính là rửa sạch hết chất màu đến trên người Hư Quỷ.

Nếu có thể rửa sạch vật chất màu đen này, chắc cũng có thể chữa khỏi ‘Cảm Nhiễm Hư Quỷ’.

Khi tiểu hầu gái đưa Hư Quỷ tới chỗ Vưu Phi Nhi, trong đầu cô chỉ hai ý nghĩ.

Một là phát triển một loại thuốc bí mật để điều trị ‘Cảm Nhiễm Hư Quỷ’.

Hai là nghiên cứu ra thuốc để đối phó với bọn chúng, tốt nhất là sát thương mạnh.

Đây cũng là mục tiêu hai ngày ngay của cô gái tóc vàng nghiên cứu.

Khi vừa mới nhìn thấy hư quỷ, cô hận không thể đem nó chém một nhát, nhưng sau khi nghĩ lại, cô hiểu được dụng ý khi Mục Lương đưa nó tới đây.

- Ngươi hãy tiếp tục kiên trì, đừng có chết nhanh như vậy.

Vưu Phi Nhi xoay người nhìn về phía nhìn về phía nhìn về phía Hư Quỷ, cầm dao đứng lên.

Cô lại mở lồng sắt ra, động tác lưu loát gỡ xuống một miếng thịt, sau đó lại rắc bột thuốc lên miệng vết thương, tiến hành đơn giản mấy bước cầm máu, phòng ngừa Hư Quỷ chết quá nhanh.

Cô gái tóc vàng trở lại bàn làm việc bên cạnh, động tác khéo léo pha thêm dịch thuốc.

Lần này, cô cho thêm dịch thuốc Ri-ga vào chất lỏng lá trà Tinh Thần, màu sắc của dịch thuốc lập tức biến thành màu xanh nhạt.

- Lần thứ 8 thí nghiệm.

Vưu Phi Nhi hít một hơi thật sau, rồi ngừng thở.

Cô cẩn thật từng li từng tí gắp miếng thịt của nó, sau đó bỏ dịch thuốc màu xanh nhạt vào bên trong.

Ầm...

Phản ứng vẫn kịch liệt như lúc trước, chất lỏng màu xanh nhạt nhanh chóng nhạt đi, cuối cùng hóa thành nước trong.

Thịt Hư Quỷ ngâm trong dung dịch thuốc chuyển từ màu đen sang màu xám, màu nhạt hơn so với lần thí nghiệm trước.

- Vẫn không được sao....?

Vưu Phi Nhi cúi đầu.

Vật chất màu đen cũng bị rửa sạch một ít, nhưng vẫn không có diệt trừ tận gốc.

- Có thể làm suy yếu thực lực của Hư Quỷ cũng không tệ.

Vưu Phi Nhi nghiêng đầu nhìn phía Hư Quỷ trong lồng sắt, có cần thiết phải tiến hành thí nghiệm trên Hư Quỷ còn sống hay không?

Đây là những giả thiết của cô gái tóc vàng, cần phải tiến hành thí nghiệm sống để xem liệu dịch thuốc có hữu ích cho hư quỷ sống hay không.

- Chờ thêm một chút vậy, thử lại thí nghiệm dịch thuốc khác, có lẽ có thể diệt trừ tận gốc.

Vưu Phi Nhi lầm bầm nói thầm một câu.

Cô tiếp tục vùi đầu chế tạo dịch thuốc, sau đó lặp lại quá trình trước đó.

Thời gian chậm rãi trôi qua, cô đã thử qua nhiều loại dịch thuốc, hiệu quả vẫn như cũ tạm được, không loại nào hiệu quả bằng loại thuốc dạng lỏng được sử dụng trong thí nghiệm thứ tám.

- Các cách điều chế được đều đã thử qua hết rồi.

Vưu Phi Nhi nằm trên bàn làm việc, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Hư Qủy bên trong lồng sắt.

Con mắt vàng óng của cô gái, nhìn chằm chằm vào đôi mắt đen tối của nó không hề có một chút tình cảm nào.

Khặc khặc khặc.....

Hư Quỷ vùng vãy, dây xích kêu cót két.

Miệng vết thương trên người nó bởi vì giãy dụa mà vỡ ra, dịch máu đen nhánh nhỏ xuống trên mặt đất.

……..

- Đang bận rộn gì sao?

Âm thanh dịu dàng vàng lên, Mục Lương đi vào Viện Nghiên Cứu.

- Mục Lương?

Tinh thần Vưu Phi Nhi bị chấn động, vội vàng đứng dậy.

- Có mệt mỏi không?

Anh đi đến bên cạnh cô gái tóc vàng, nhẹ nhàng nói:

- Nếu như mệt mỏi thì nghỉ ngơi đi.

- Ta không mệt!

Gương mặt xinh đẹp của Vưu Phi Nhi ửng đỏ, ánh mắt né tránh không dám nhìn thẳng anh.

Mục Lương liếc mắt nhìn Hư Quỷ yếu ớt kia, nghiêng đầu hỏi:

- Nghiên cứu tiến hành thế nào rồi?

- Thất bại.

Vưu Phi Nhi bĩu môi.

Cô áy náy đem kết quả nghiên cứu báo cho Mục Lương biết.

- Mới nghiên cứu ra được bí dược, có thể làm suy yếu sức lực của Hư Quỷ sao? Con mắt màu đen của Mục Lương sáng lên.

- Đúng vậy, nhưng vẫn không thể diệt trừ tận gốc.

Vưu Phi Nhi nhỏ giọng nói.

- Ngươi đã làm tốt lắm rồi.

Mục Lương nhỏ giọng khen ngợi.

Loại bí dược có thể làm suy yếu đi sức lực của Hư Quỷ, đóng vai trò rất quan trọng trong các trận chiến sau này.

- Thật vậy sao?

Con mắt vàng óng của cô sáng lên, ngước mắt sững sờ nhìn Mục Lương.

- Ừ, rất lợi hại.

Anh mỉm cười, đưa tay xoa xoa đầu cô gái tóc vàng.

Gương mặt xinh đẹp của Vưu Phi Nhi hiện một vòng ửng đỏ, nhẹ nhàng nói:

- Ta thực hiện cho người xem một lần nha?

- Được!

Mục Lương gật đầu mỉm cười.

Vưu Phi Nhi xoay người, lấy ra một bình lớn hơn, động tác thuần thục điều chế dịch thuốc.

Mục Lương yên tĩnh đứng nhìn.

Anh không thể không thừa nhận, cô có khả năng thiên phú trong việc nghiên cứu bí dược.

Trong thời gian hai ngày ngắn ngủi, cô cũng đã nghiên cứu ra bí dược làm suy yếu sức lượng của Hư Quỷ.

Nếu như cho cô nhiều thời gian hơn, tương lai có phải là có thể nghiên cứu ra bí dược trị liệu ‘Cảm Nhiễm Hư Quỷ’?

Chờ cho đến khi thủy triều Trăng Máu đến, nhất định sẽ càng ngày càng nhiều người bị nhiễm căn bệnh này.

Đến lúc đó chỉ dựa vào Nước Mắt Thiên Sứ, thì không cách nào cho tất cả mọi người tiến hành trị liệu ức chế.

Cho nên, Mục Lương vẫn luôn hy vọng có thể nghiên cứu ra bí dược trị liệu căn bệnh này.

Dù là có thể nghiên cứu ra thay thế Nước Mắt Thiên sứ, giống như hiệu quả của bí dược ức chế, cũng là có thể.

Sau một lúc Mục Lương xuất thần, cô gái tóc vàng với hai bím tóc đuôi ngựa đã bắt đầu pha dịch thuốc.

Mười lăm phút sau, cuối cùng bí dược mới cũng được điều chế ra.

- Mục Lương, có thể bắt đầu thí nghiệm được rồi.

Vưu Phi Nhi ngây thơ nói.

- Vậy bắt đầu đi.

Anh đưa tay ra hiệu.

Vưu Phi Nhi ôm lấy lưu ly dụng cụ, cất bước đi vào lồng sắt trước mặt, mở khóa sau ra đi vào.

Cô lẩm bẩm:

- Uống hết hiệu quả có thể sẽ tốt hơn, nhưng ở trong thực chiến, có rất ít cơ hội để Hư Quỷ há mồm uống hết bí dược.

Ngoại trừ trực tiếp uống hết, vậy cũng chỉ có thể đổ vào trên người hư quỷ.

- Ta tới đây.

Mục Lương tiến lên phía trước, trong lòng suy nghĩ, dịch thuốc trong bình thủy tinh đã lay động.

Dịch thuốc hóa thành hơi nước, bao phủ con Hư Qủy bị buộc lại bằng xích sắt.

Ngay sau đó....

Thân thể bên ngoài nó bốc lên màu xám khói, còn có một cỗ mùi khó ngửi.

Khặc khặc khặc.....

Hư Quỷ phát ra tiếng kêu thảm thiết, thân thể không cầm được run lên, bị xích sắt buộc lại tay chân, bởi vì động tác quá kịch liệt, cho nên bị xước ra một lớp da.

Tiếng hét của nó kéo dài gần một phút, trước khi làn khói xám trên người nó biến mất.

Làn da sẫm màu của nó cũng trở nên lốm đốm, những vùng da rộng còn có màu xám.

Mục Lương nhướng mày, cẩn thận cảm nhận, phát hiện sức lực của hư quỷ đã suy yếu đi một phần ba.

Trong quần chiến bên trong, sức mạnh của hư quỷ có thể giảm đi một phần ba, cái này đã quả thực nghịch thiên, đủ cho thế chiến xoay chuyển trong nháy mắt.

- Tốt lắm.

Mục Lương không khỏi cảm thán.

Gương mặt của cô ửng đỏ, cười lộ ra hai má lúm đồng tiền.

Cô thấy anh vui vẻ, trong lòng càng vui hơn.

Mục Lương nghiêng đầu cười rõ ràng nói:

- Ngươi muốn phần thưởng gì?

- Không cần có thưởng...

Cô cười tươi như hoa.

- Vậy thì có chuyện gì rất mong muốn làm không?

Mục lương cười hỏi.

- Điều ta thực sự muốn...

Vưu Phi Nhi suy nghĩ một lúc, con mắt màu vàng óng cuối cùng dừng lại trên người anh, có những khao khát đặc biệt, nhưng cô cũng không dám nói.

Bạn cần đăng nhập để bình luận