Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 798: Ưng Lửa Tiến Hóa Cấp 9



- Thành chủ đại nhân thật tốt!!

Đây là tất cả tiếng lòng của mỗi một tân binh đang có mặt ở đây.

- Tiếp tục huấn luyện đi.

Mục Lương xoay người rời khỏi sân huấn luyện, anh đi ra một bãi đất trống bên ngoài. Anh ý niệm vừa động, đang kêu gọi Ưng Lửa.....

Không bao lâu sau, một thân ảnh thật lớn xuất hiện trên đỉnh đầu Mục Lương.

- Vù vù vù

Ưng Lửa vỗ cánh, tạo nên một cơn gió thật mạnh ào ào thổi qua.

Nó vừa rơi xuống đất, đã dùng đầu vô cùng thân thiết đi cọ vào người Mục Lương, biểu đạt nỗi nhớ nhung của mình với anh.

- Ngoan.

Mục Lương đưa tay vỗ nhẹ nhẹ lên mỏ của Ưng Lửa.

Ngay sau đó, anh thầm ra mệnh lệnh trong lòng:

- Hệ thống, cho Ưng Lửa tiến hóa đến cấp 9.

Đinh! Ưng Lửa từ cấp 8 tiến hóa đến cấp 9, trừ đi một triệu điểm tiến hóa.

[Đinh! Ưng Lửa tiến hóa lên cấp 9 thành công.]

[Đinh! Có kế thừa thiên phú của Ưng Lửa: Khống Chế Nguyên Tố Hỏa hay không?.]

- Kế thừa.

Mục Lương khẽ nhủ thầm một tiếng.

Từ cấp 8 tiến hóa đến cấp 9, năng lực thiên phú là Thao Túng Nguyên Tố Lửa, tiến hóa đến cấp 9 là Khống Chế Nguyên Tố Lửa. Mục Lương theo thói quen nhắm mắt lại, cảm thụ dòng nước ấm xuất hiện trong cơ thể, đi cường hóa thân thể anh. Một lát sau, dòng nước ấm biến mất không thấy, quá trình cường hóa thực ngắn ngủi.

Nhưng Ưng Lửa ở trước mặt anh lại xảy ra biến hóa rất lớn.

Toàn thân Ưng Lửa đều bị ngọn lửa bao vây, nó đang rít gào thống khổ trong ngọn lửa.

Mục Lương vung tay lên, hơi thở băng giá từ trên người anh khuếch tán đi ra ngoài, xoá bỏ dấu vết do Ưng Lửa tiến hoá gây ra.

Ưng Lửa ngửa mặt lên trời thét dài một tiếng, hình thể của nó bắt đầu tăng lên nhanh chóng.

Thân hình của nó vẫn đang bị lửa bay vây của nó, vốn cao khoảng trăm mét, sau khi tiến hóa đã biến thành năm trăm mét. Đôi cánh mang theo ngọn lửa của nó giương ra, chiều dài hai cánh vượt qua tám trăm chín mươi mét.

Đồng thời hai cái lông đuôi của nó cũng được chia thành bốn cái lông thật dài, mặt trên có hoa văn phức tạp lộ ra, nhìn vừa giống ngọn lửa lại vừa giống một đám mây bay.

- Vù vù~~

Ưng Lửa vỗ cánh, toàn bộ ngọn lửa đã bị nó hút vào trong cơ thể.

Sau khi nó tiến hóa thành công, màu sắc thân thể trở nên càng thêm diễm lệ, nhất là màu sắc của hai cánh, màu đỏ như lửa hoà lẫn với màu vàng chói, thoạt nhìn càng thêm cao quý hơn rất nhiều.

- Ôi, nó đã trở nên lớn hơn rồi.

Con ngươi màu vàng của Hi Bối Kỳ lập loè tỏa sáng.

Ở trong suy nghĩ của cô, Ưng Lửa lớn hơn cũng đồng nghĩa với việc có thể bốc xếp và vận chuyển được nhiều hàng hóa hơn.

Mục Lương đưa tay ra vuốt ve cái mỏ thật lớn của Ưng Lửa, ôn hoà nói với nó:

- Ngày mai, mọi chuyện đều phải dựa vào ngươi rồi.

Ưng Lửa vừa tiến hoá lên cấp 9, hoàn toàn có thể bốc xếp và vận chuyển Trà Thụ Tinh Thần con cấp 8.

Ưng Lửa hót lên một tiếng, tỏ vẻ không thành vấn đề.

…………..

Ban đêm, trong thư phòng của Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan cầm một cuốn sổ, đang báo cáo công tác hai ngày qua.

- Mục Lương, ngày mai có tổng cộng 525 người sẽ cùng đi với ngươi.

Cô lật sổ, nói kỹ càng hơn:

- Trong đó có bốn trăm tên Thành Phòng Quân, còn lại đa số là nhân viên công tác.

- Ừ, tất cả vật tư đã chuẩn bị xong xuôi rồi chứ?

Mục Lương ngước mắt ôn hòa hỏi.

- Mọi thứ đã chuẩn bị đầy đủ.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Cô đưa cuốn sổ ghi chép trong tay cho anh, trong đó liệt kê cặn kẽ vật phẩm mang ra ngoài lần này.

- Có thể mang sách, rau cải, hạt giống nhiều một chút.

Mục Lương ngước mắt dặn dò.

- Được, ta sẽ sắp xếp thêm.

Nguyệt Thấm Lan dịu dàng đáp.

Mục Lương giữ chặt tay của cô gái ưu nhã, đặt cô ngồi trên đùi mình, hai tay ôm lấy vòng eo mảnh mai của đối phương.

Anh ôn hòa nói:

- Lần ra ngoài này có thể mất khoảng mười ngày. Trong thời gian ta không có ở đây, thành Huyền Vũ giao cho ngươi xử lý.

- Yên tâm đi, ta sẽ giúp ngươi trông giữ thành Huyền Vũ.

Đôi mắt màu xanh biển của Nguyệt Thấm Lan hiện lên sự luyến tiếc, cô nhẹ nhàng nép vào lòng của Mục Lương.

- Ta sẽ bảo Cầm Vũ và Hồ Tiên phối hợp với ngươi.

Mục Lương luồn tay vào mái tóc dài màu xanh nước biển của cô gái ưu nhã, trong không khí thoáng qua một mùi hương nhàn nhạt.

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt, cô ngẩng đầu kinh ngạc hỏi:

- Ngươi không định dẫn bọn họ cùng đi sao?

Mục Lương gật đầu giải thích:

- Ừ, thành Huyền Vũ cần bọn họ ở lại canh chừng, các ngươi có thể giúp đỡ lẫn nhau.

Hồ Tiên phụ trách thương nghiệp, Phố Buôn Bán mỗi ngày đều có lợi nhuận, cho nên cô ấy cần ở lại để quản lý.

Mà Cầm Vũ phụ trách vấn đề an toàn của thành Huyền Vũ, việc huấn luyện ba ngàn tân binh cũng cần sự giám sát của cô ấy, cho nên cô ấy cũng không đi được.

- Vậy ngươi muốn dẫn ai đi?

Nguyệt Thấm Lan nghiêng đầu chạm vào ngực của Mục Lương, nghe tiếng tim đập mạnh mẽ kia, cô có chút xuất thần.

Mục Lương vỗ nhè nhẹ vào lưng cô gái ưu nhã, dịu dàng nói:

- Ly Nguyệt và Ngải Lỵ Na, lại mang thêm hai mươi tên hộ vệ Khu Vực Trung Ương, còn có Phi Nhan và Hi Bối Kỳ.

- Lại mang thêm hai người hầu gái đi, có thể chăm sóc việc ăn uống và cuộc sống hằng ngày của ngươi.

Nguyệt Thấm Lan đề nghị.

Mục Lương suy nghĩ một chút, quyết định nói:

- Vậy để Vân Hân và Diêu Nhi cùng đi.

Vân Hân có năng lực hấp dẫn linh thú, mà Diêu Nhi có thể nhìn thấu lời nói dối của mọi người, điều này có lẽ sẽ giúp ích cho anh.

- Tốt, ta sẽ bảo cả hai thu dọn hành lý, chuẩn bị lên đường ngày mai.

Nguyệt Thấm Lan chống đỡ tay vịn ngồi dậy.

- Ừ, ta đi xem Xưởng Chế Tạo Linh Khí.

Mục Lương đứng dậy nói.

Trước khi rời đi, anh muốn xem việc nghiên cứu phi thuyền vận chuyển đã tiến triển tới đâu rồi.

Giữa trưa anh đã đưa phương pháp chế tạo máy hơi nước cho Già Lạc và dạy cô nguyên lý vận hành của nó.

Hai người lần lượt rời khỏi thư phòng.

Khi Mục Lương tới Xưởng Chế Tạo Linh Khí, Già Lạc đang cải tiến mô hình phi thuyền vận chuyển.

Sau hai ngày gấp rút chế tạo, mô hình phi thuyền vận chuyển gần như đã hoàn thành.

- Hoàn thành rồi à?

Mục Lương đi vào phòng làm việc.

- Chờ một chút, sắp xong rồi.

Già Lạc trả lời mà không quay đầu lại.

Trên bàn làm việc trước mặt cô có đặt một chiếc phi thuyền chừng một mét. Thân thuyền làm bằng gỗ, đáy thuyền thì dùng xương của Thú Lục Phù.

Hình dạng tổng thể của mô hình trông giống như một hình hộp chữ nhật, cái này khiến Mục Lương nghĩ tới quan tài ở Địa Cầu, điều này thật không may mắn.

- Hình như vậy.... Ta nghĩ tốt hơn là nên tối ưu hóa một chút.

Mục Lương co giật khóe miệng nói.

Già Lạc hơi khựng lại, khó hiểu hỏi:

- Chẳng lẽ hình dáng như vậy không tốt sao?

Dưới cái nhìn của cô, hình hộp mới có thể chứa đựng nhiều hàng hóa hơn, không lãng phí không gian.

- Có thể tốt hơn nữa.

Mục Lương đưa tay ra, lưu ly ngưng kết trong lòng bàn tay, biến thành một mô hình phi thuyền có độ dài bằng cánh tay.

Không giống như mô hình phi thuyền do Già Lạc chế tác, mô hình phi thuyền của Mục Lương có hai đầu nhọn, nhìn càng giống thuyền buồm.

- Đầu nhọn có ích lợi gì?

Già Lạc dừng tay, tiến tới dò xét mô hình phi thuyền trong tay của Mục Lương.

- Nó có thể giảm sức cản của gió, để cho phi thuyền vận chuyển bay nhanh hơn.

Mục Lương giải thích.

Bạn cần đăng nhập để bình luận