Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2523: Truy Tìm Dấu Vết Vua Hư Qủy

An Kỳ vươn tay chạm vào tóc của mình, nhỏ giọng nói:

- Mục Lương ca ca, tóc của ta có dài lắm không?

Mục Lương ngước mắt nhìn lại, ôn hòa đáp:

- Còn ổn, không dài lắm.

An Kỳ nhỏ giọng nói:

- Ta đang tính cắt ngắn một chút.

- Ngươi để tóc dài đẹp hơn.

Mục Lương bình thản nói một câu.

An Kỳ chớp mắt nói:

- Thì ra là vậy, thế thì ta tiếp tục để tóc dài.

- Ừm.

Mục Lương nhàn nhạt gật đầu.

An Kỳ quay đầu nhìn về phía Mục Lương, một lúc sau ý thức trở nên mơ hồ, chẳng mấy chốc đã tiến vào mộng đẹp.

Mục Lương lấy ra một cuốn sách, vừa điều khiển phi thuyền vận chuyển vừa chậm rãi lật xem.

- Ông ~~~

Tốc độ của phi thuyền vận chuyển chậm lại một chút, làm cho thiếu nữ có thể ngủ thoải mái hơn.

Đôi môi hồng của An Kỳ khẽ nhếch, khẽ lẩm bẩm:

- Mục Lương ca ca, đừng vứt bỏ ta...

Ánh mắt của Mục Lương dời khỏi trang sách, liếc nhìn thiếu nữ, con bé đang nằm mơ?

Cơ thể của An Kỳ hơi run rẩy, không ngừng nhỏ giọng kêu:

- Cha, mẹ ơi...

Mục Lương thở dài một tiếng, giơ ngón tay chạm vào trán thiếu nữ để cô có thể ngủ ngon giấc.

Thời gian trôi qua, anh đã lật đến trang cuối cùng, đây là một cuốn sách cổ viết về bí mật trong một vương quốc nào đó.

- Thú vị.

Khóe môi của Mục Lương hơi cong lên.

Nội dung là lão tổ của vương quốc nọ ngủ say năm mươi năm, sau khi tỉnh dậy lén lút yêu đương với đương kim vương hậu, cuối cùng vô cùng kích động chết ở trên giường.

Mục Lương thu hồi cuốn sách, nhìn về phía cửa sổ phi thuyền vận chuyển, không biết khi nào mà bầu trời bên ngoài đã chuyển thành màu xám tro.

- Trời sắp mưa?

Anh hơi nhướng mày, đứng dậy đến gần cửa sổ quan sát.

- Ầm ầm ~~~

Từ xa mây đen rậm rạp kéo đến, còn có tia chớp loé lên.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, làm cho sấm sét trên không trung tránh ra phi thuyền vận chuyển.

- Mục Lương ca ca!

An Kỳ bị tiếng sấm đánh thức, vội vã ngồi dậy nhìn xung quanh.

- Ta đây.

Mục Lương quay đầu lên tiếng.

- Vù vù vù ~~~

Anh chợt nhận ra cái gì đó, lại xoay đầu nhìn ra cửa sổ lần nữa, một bầy ma thú từ xa bay tới, tia chớp màu vàng quấn quanh cơ thể chúng nó.

Đó là một đám ma thú phi hành có hình thể khổng lồ, ngoại hình giống như Dực Long, chỉ là toàn thân mọc đầy lông vũ bén nhọn như kim châm, mỗi một cọng lông vũ đều vàng lóng lánh, bên trên còn có hồ quang điện nhảy nhót.

- Thật nhiều ma thú.

An Kỳ há hốc mồm.

- Ngươi biết chúng nó là gì không?

Mục Lương thuận miệng hỏi.

Anh hoài nghi khí hậu nơi này phát sinh biến hóa là bởi vì đám ma thú này gây ra.

- Không biết.

An Kỳ lắc đầu, ngây thơ hỏi:

- Mục Lương ca ca, chúng ta có nên tránh bọn nó không?

- Chờ một chút.

Mục Lương im lặng quan sát phía trước.

Bầy ma thú đang bay tới gần phi thuyền vận chuyển, tia chớp màu vàng tràn ngập hơn phân nửa bầu trời, ngay cả mây đen cũng bị chiếu sáng.

- Du du du ~~~

Các ma thú phi hành gầm thét, nhanh chóng tới gần phi thuyền vận chuyển.

- Ngươi đứng yên ở đây, đừng chạy lung tung.

Mục Lương quay đầu căn dặn một câu.

An Kỳ ngạc nhiên hỏi:

- Mục Lương ca ca muốn làm gì vậy?

- Ta đi bắt một con mang về.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.

An Kỳ hô một tiếng:

- Mục Lương ca ca nhớ chú ý an toàn đó!

Cô còn chưa dứt lời thì Mục Lương đã rời đi phi thuyền vận chuyển, xuất hiện trước mặt bầy ma thú phi hành kia.

- Du du du ~~~

Con ma thú phi hành dẫn đầu có hình thể rất lớn, cánh giang ra có hơn tám mươi mét, tản ra khí tức Vương giai.

Phía sau nó, con ma thú phi hành nhỏ nhất giang cánh ra chỉ có hai mét, đó là mục tiêu của Mục Lương.

Mục Lương nhìn bầy ma thú phi hành đến gần, tia chớp màu tím quanh thân nhảy lên.

- Du du du ~~~

Ma thú phi hành dẫn đầu rít gào, mở miệng phun ra một tia chớp màu vàng bổ về phía Mục Lương.

Mục Lương không có né tránh mà mạnh mẽ chống đỡ công kích, cảm nhận được trong tia chớp vàng có chứa khí tức thần thánh.

- Kèm theo nguyên tố ánh sáng, ma pháp sấm sét thần thánh.

Trong lòng anh cảm thấy kinh ngạc.

Khóe môi của Mục Lương cong lên:

- Thú vị đấy, xem ra ta lại sắp có thêm một con thú thuần dưỡng mới rồi.

……

Mục Lương nhìn về phía con ma thú phi hành nhỏ nhất trong đàn, đó là mục tiêu của hắn.

- Du du du ~~~

Ma thú phi hành Vương giai rít gào, khởi xướng tiến công Mục Lương lần thứ hai.

- Tơ Nhện Ám Ảnh.

Mục Lương giơ tay lên nắm chặt lại, tơ nhện vô hình bao phủ về phía ma thú phi hành Vương giai, sau đó cơ thể anh biến mất tại chỗ.

Trong nháy mắt anh đã xuất hiện bên cạnh ma thú nhỏ nhất, vươn tay trói chặt nó, trước khi những ma thú khác kịp phản ứng lại thì đã mang theo tiểu ma thú biến mất tìm không thấy.

- Mục Lương ca ca.

An Kỳ nhìn Mục Lương đột nhiên trở lại phi thuyền vận chuyển, trong lòng còn ôm thêm một con ma thú nhỏ.

Mục Lương gật đầu một cái, bình thản nói:

- Trước tiên phải rời khỏi nơi này đã.

Anh khống chế phi thuyền vận chuyển tăng tốc, nhanh chóng rời đi vùng trời này.

- Du du du ~~~

Bầy ma thú phi hành phẫn nộ rít gào, lập tức truy đuổi sau phi thuyền vận chuyển, tia chớp màu vàng vọt tới như thủy triều.

Vẻ mặt của Mục Lương không thay đổi, hắn nhanh chóng thi triển Nhảy Vọt Ám Ảnh Vọt, mang theo phi thuyền và thiếu nữ biến mất.

- Du du du ~~~

Ma thú gào thét như sấm, thế nhưng đám người Mục Lương đã rời đi rất xa.

- Ông ~~~

Bên trong phi thuyền vận chuyển, An Kỳ nhìn ma thú trong ngực Mục Lương, cảm thấy có chút tò mò.

Cô thắc mắc hỏi:

- Mục Lương ca ca, đây là ma thú gì vậy?

- Ta chưa biết.

Mục Lương nhìn ma thú có vẻ ngoài khá giống Dực Long, lông vũ trên người nó rất bén nhọn, cũng may làn da của hắn rất cứng, không dễ dàng bị thương tổn được.

- Keng! Kiểm tra đo lường được sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có muốn thuần dưỡng hay không?

Âm thanh nhắc nhở đã lâu của hệ thống vang lên trong đầu anh.

- Thuần dưỡng.

Mục Lương lập tức đáp lại không chút do dự.

- Keng! Chim Thánh Lôi cấp 3 đang được thuần dưỡng.....

- Keng! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng, thuần dưỡng Chim Thánh Lôi thành công.

- Keng! Có muốn kế thừa thiên phú Lôi Điện Thần Thánh của Chim Thánh Lôi hay không?

- Kế thừa.

- Keng! Lôi Điện Thần Thánh đang thay đổi.... Đang điều chỉnh… Hoàn tất truyền thừa.

Âm thanh nhắc nhở của hệ thống vừa dứt, Chim Thánh Lôi trong ngực Mục Lương chợt run rẩy, nó đột nhiên sinh ra cảm giác sợ hãi và kính mến nhân loại đang ôm mình.

- Mục Lương ca ca?

An Kỳ chớp mắt lên tiếng.

- Không sao đâu.

Mục Lương thuận miệng lên tiếng.

Anh nghĩ ngợi, khống chế phi thuyền hạ cánh xuống mặt đất rồi thu hồi nó vào trong không gian tùy thân.

- Mục Lương ca ca muốn nghỉ ngơi à?

An Kỳ ngây thơ hỏi:

- Có cần ta chuẩn bị thức ăn không?

- Không cần đâu.

Mục Lương vội vàng lắc đầu từ chối, trong khoảng thời gian này anh sẽ không để thiếu nữ xuống bếp thêm lần nữa nào, nếu không thì chỉ biết lãng phí nguyên liệu nấu ăn sau đó làm ra một nồi thuốc độc.

- Vậy được rồi.

Trong mắt của An Kỳ lộ vẻ tiếc nuối.

Bạn cần đăng nhập để bình luận