Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2002: Tối Nay Ta Tới Tìm Ngươi



Mục Lương chạm tay vào gò má của cô gái đuôi hồ ly, bốn mắt nhìn nhau:

- Không gầy, rất tốt.

Hồ Tiên giận trách:

- Chẳng lẽ ngươi thích ta mập lên à?

- Ngươi như bây giờ đã rất vừa vặn.

Mục Lương buồn cười nói.

Trong mắt của Hồ Tiên chứa đầy ý cười, quyến rũ nói:

- Ngươi đi ra ngoài một chuyến miệng cũng trở nên ngọt hơn rồi.

- Ta chỉ nói thật mà thôi.

Anh cười nói.

Hồ Tiên cười khanh khách, tám chiếc đuôi hồ ly ở sau lưng khẽ vuốt ve hông của anh.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe, giơ tay nhẹ nhàng nắm cằm của cô gái đuôi hồ ly.

- Cộc cộc cộc ~~

Cửa thư phòng bị gõ vang.

Giọng nói của Vệ Ấu Lan vang lên:

- Thành chủ đại nhân, yến hội đã chuẩn bị xong rồi.

-...

Mục Lương im lặng một hồi, bất đắc dĩ đáp lại:

- Biết rồi, lập tức đi ngay.

- Tối nay, ta tới tìm ngươi.

Hồ Tiên uốn éo đi xuống đùi của anh, đôi mắt đẹp chớp chớp vài cái.

Mục Lương thở dài, đứng lên nói:

- Đi thôi, chúng ta tơi yến hội ăn một chút.

- Vâng.

Hồ Tiên tự nhiên khoác tay Mục Lương rồi cùng rời đi thư phòng.

Khi hai người tới chính sảnh thì thấy một cái bàn dài sáu mét đã được đặt ở chính giữa, mặt bàn bày đầy các món ăn ngon, đồ ăn nóng hơn ba mươi món, đồ ăn nguội cũng có mười lăm món.

Bên cạnh bàn dài, Tân Tây và những người khác đã ngồi xuống, mắt trông mong nhìn thức ăn đầy bàn, không tự giác mà nuốt nước miếng.

Đám người Hi Đức Vưu Kỳ và Vân Vân nhìn đến ngây người, dù sống đã lâu nhưng mà đây là lần đầu tiên bọn họ nhìn thấy nhiều món ăn ngon tới như vậy, mỗi một món ăn đều đầy đủ sắc hương vị, khiến người ta phải điên cuồng nuốt nước miếng.

- Mục Lương tới rồi.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã nói.

Lúc này, mọi người mới dời ánh mắt nhìn về phía Mục Lương, Ly Nguyệt và các cô gái đứng dậy chào đón, mấy người Tân Tây và Hi Đức Vưu Kỳ do dự một chút thì cũng đứng lên.

- Ngồi đi.

Mục Lương nói rồi ngồi xuống.

Nguyệt Thấm Lan và mọi người lần lượt ngồi xuống, Vân Vân và chị em Hi Sắt có chút câu nệ, ở đây có hơn phân nửa người là các cô không quen biết, hơn nữa thoạt nhìn đều rất mạnh mẽ.

Yến hội tối nay tề tụ rất đông đủ, ngay cả đám người Ngôn Băng, Ny Cát Sa và Ngải Lỵ Na cũng có mặt.

Các tiểu hầu gái nhanh chóng hành động, khui rượu rồi rót đầy ly cho từng người, các cô gái thì uống nước trái cây và trà tinh thần.

Mùi rượu lan tỏa bốn phía, tràn ngập toàn bộ chính sảnh, chỉ cần hít sâu một hơi đều sẽ khiến người ta say mê.

- Rượu này rất thơm.

Đôi mắt của Tân Tây phát sáng, động tác nâng ly rượu giống như đang nâng một kiện trân phẩm hiếm có.

- Mọi người động đũa đi.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Vâng.

Các cô gái nghe vậy đều cầm đũa lên, gắp thức ăn mà mình thích.

Nguyệt Thấm Lan giơ ly rượu lên, ưu nhã nói:

- Hoan nghênh Tân Tây các hạ và Hi Đức Vưu Kỳ các hạ đến thành Huyền Vũ.

- Cũng hoan nghênh các ngươi tới đây.

Cô giơ ly rượu về phía nhóm Hi Sắt.

- Cảm ơn.

Tân Tây cũng giơ ly rượu lên, sau đó nóng vội uống một ngụm.

Hi Sắt và những người khác uống nước trái cây, trái cây tươi ép thành nước rồi cho thêm chút mật ong, mùi vị dễ uống vô cùng.

- Uống ngon thật đấy!

Tân Tây híp mắt lại, tinh tế phẩm rượu.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Chúng ta vẫn còn vài loại rượu khác, mang tất cả ra đây để Tân Tây các hạ nếm thử.

- Vâng!

Vân Hân lên tiếng, xoay người đi lấy rượu.

- Nước trái cây cũng rất ngon, ta chưa từng uống qua loại nước nào ngon như vậy.

Vân Vân lau vệt nước trái cây nơi khóe miệng.

- Ngao ô ~~~

- Món này ngon, món này cũng ngon không kém...

Đôi đũa trong tay Hi Sắt bay múa liên tục, hai má phồng lên, thức ăn đã nhét đầy miệng.

Yết hầu của Hi Đức Vưu Kỳ nhấp nhô, mùi thơm của các loại thức ăn chen chúc chui vào mũi lão, lão không thể không thừa nhận, mỹ thực của thành Huyền Vũ hoàn toàn là ở một đẳng cấp khác.

Mục Lương ôn hòa hỏi:

- Hi Sắt, Hi Phù Ni, các ngươi muốn ở lại thành Huyền Vũ hay đi nhìn thế giới bên ngoài?

Hi Sắt nghe vậy chợt ngừng nhấm nuốt, vội vàng nuốt thức ăn trong miệng xuống rồi mới hỏi:

- Thế giới bên ngoài có giống như thành Huyền Vũ không?

Hi Bối Kỳ vỗ ngực nói:

- Ta dám đảm bảo, tất cả vương quốc và tòa thành ngoài kia đều không tốt bằng nơi này.

Ly Nguyệt nhẹ giọng nói:

- Các ngươi có thể ở lại thành Huyền Vũ trước, sau này có thể đi theo phi thuyền vận chuyển nhìn vương quốc và đại thành khác.

- Như vậy được không?

Đôi mắt đẹp của Hi Sắt sáng ngời.

- Không thành vấn đề.

Mục Lương gật đầu cho phép.

- Thật tốt quá, cám ơn ngươi, Mục Lương.

Hi Sắt và chị gái vội vàng đứng lên nói cảm ơn.

- Không cần khách khí.

Anh cười khẽ vài tiếng.

Vân Vân nhìn Hi Đức Vưu Kỳ, không nói gì.

Hi Đức Vưu Kỳ nhấp rượu, trong lòng xoay chuyển suy nghĩ hàng trăm lần.

Yến hội vẫn tiếp tục, các tiểu hầu gái liên tục bưng thức ăn nóng sốt lên bàn, cuối cùng tất cả mọi người đều ăn no đến mức suýt đi không nổi.

…………

Ban đêm, trong Thiên Điện ở cung điện.

Vân Vân nằm trên giường lớn mềm mại, hai tay gối sau ót, thất thần mà nhìn chằm chằm Bọ Cánh Cứng Đèn Lồng trên trần nhà.

- Ào ào ~~~

Trong phòng tắm truyền ra tiếng nước, còn có tiếng thốt kinh ngạc của hai chị em Hi Sắt.

- Sữa tắm và nước gội đầu quả là đồ tốt, dùng xong thì cơ thể sẽ sạch sẽ và còn lưu hương thơm nữa!

Hi Sắt và chị gái bước ra phòng tắm, quanh thân tràn đầy hơi nước.

Ba người ở chung một Thiên Điện, trong phòng có hai chiếc giường lớn, hai chị em Hi Sắt ngủ một giường, Vân Vân ngủ giường còn lại.

Hi Phù Ni thanh thúy nói:

- Chị Vân Vân, ngươi mau đi tắm đi, nhất định phải dùng sữa tắm và nước gội đầu, chúng thật sự rất tiện dụng, tắm xong rồi thì làn da sẽ trắng hơn rất nhiều!

- Ừ.

Vân Vân nhẹ nhàng lên tiếng.

Hi Sắt và chị gái liếc nhau, hai người đều hơi nghi ngờ, Vân Vân làm sao thế?

Hi Phù Ni đi lên trước, ngồi ở bên cạnh Vân Vân rồi hỏi:

- Chị Vân Vân, có chuyện gì vậy, nhìn ngươi như đang có tâm sự?

- Không có gì, ta chỉ đang suy nghĩ một chút thôi.

Vân Vân ngồi dậy nói.

Hi Sắt tò mò hỏi:

- Ngươi suy nghĩ cái gì thế, có thể nói với chúng ta sao?

Vân Vân thở dài, giơ tay gãi đầu nói:

- Ta đang suy nghĩ là nên đi theo sư phụ đến thành Dạ Nguyệt hay ở lại đây cùng với các ngươi.

- Ta nghe Hi Bối Kỳ nói, thành Dạ Nguyệt rất tồi tàn.

Hi Sắt nói thầm một câu.

- Đây không phải là nguyên nhân chủ yếu, ta rất thích thành Huyền Vũ, nơi đây rất tốt...

Trong đầu của Vân Vân hiện lên một bóng hình, khuôn mặt cô đột nhiên đỏ bừng.

Hi Phù Ni kinh ngạc nói:

- A? Tại sao ngươi lại đỏ mặt thế?

- Có thể là do trời quá nóng.

Vân Vân thuận miệng giải thích một câu.

- Ta đi tắm đây.

Cô vội vã xuống giường, đi như chạy trốn vào phòng tắm, chẳng mấy chốc thì tiếng nước vang lên.

- Kỳ kỳ quái quái.

Hi Sắt và chị gái liếc nhìn nhau rồi nhún vai, dấu hỏi đầy đầu.

Hai người lau khô tóc rồi mới nằm lên giường.

Sau khi yến hội kết thúc thì các cô trở về phòng, Hi Bối Kỳ hứa hẹn là ngày mai sẽ dẫn bọn họ đi dạo Thành Buôn Bán Sơn Hải.

Bạn cần đăng nhập để bình luận