Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2071: Quá Đào Hoa…



- Ta còn có chuyện bận, các hạ cứ tiếp tục nghỉ ngơi.

Anh bình tĩnh nói.

- Được rồi, ngươi đi làm việc đi.

Hà Lạc phất tay.

Mục Lương đưa tay nhìn về phía Tố Cẩm:

- Nắm tay của ta.

Tố Cẩm sửng sốt một chút, nhìn thấy ánh mắt hận sắt không thành thép của Bạch Ngọc mới hồi phục tinh thần lại, vươn tay đặt vào lòng bàn tay của anh.

Bạch Ngọc vội vàng nắm lấy tay còn lại của Tố Cẩm, cô không muốn bị bỏ lại đây.

- Ông ~~~

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, mang theo Tố Cẩm và Bạch Ngọc biến mất tại chỗ.

Hà Lạc kinh ngạc thốt lên một tiếng:

- A, đây là loại năng lực thức tỉnh gì thế?

Hộ vệ không khỏi nhỏ giọng nói:

- Thành chủ đại nhân, ngài không cảm thấy có chút thất lễ với thành chủ thành Huyền Vũ sao?

- Biết, thì sao chứ?

Hà Lạc nói không chút để ý.

Hộ vệ nhắm mắt nói:

- Ta nghe mọi người đồn đãi thành chủ thành Huyền Vũ là cao thủ cấp 10, tốt nhất là chúng ta không cần đắc tội hắn.

- Ta biết rồi, dong dài.

Hà Lạc hừ lạnh một tiếng, hất cằm lên, ra lệnh:

- Thu dọn một chút, chúng ta đi ra ngoài dạo chơi.

- Vâng.

Hộ vệ cung kính hành lễ.

Bên kia, Mục Lương mang theo Tố Cẩm trở lại cung điện khu Trung Ương.

Nhóm tiểu hầu gái đã đợi sẵn, chuẩn bị nước trà và các loại bánh ngọt, trái cây.

- Tiểu thư Tố Cẩm, đã lâu không gặp.

Tiểu hầu gái chào hỏi bằng giọng mềm mại.

- Đã lâu không gặp.

Tố Cẩm gật đầu đáp lại các tiểu hầu gái, xem như là chào hỏi.

Anh bình thản nói:

- Ngươi không phải lần đầu đến đây, cứ xem nơi này là nhà mình, không cần câu nệ.

- Vâng!



Tố Cẩm ưu nhã mỉm cười.

Mục Lương tiếp tục nói:

- Ngươi vẫn ở gian phòng trước kia, mọi thứ vẫn còn y nguyên, Tiểu Tử và các hầu gái vẫn dọn dẹp hàng ngày, nếu thiếu cái gì thì bảo các nàng đưa qua.

- Vâng1

Tố Cẩm gật đầu lần nữa.

Anh quay đầu nhìn về phía các tiểu hầu gái, dặn dò:

- Phải chiêu đãi khách quý cho tốt, có việc gì thì lại tới thư phòng tìm ta.

- Vâng.

Các tiểu hầu gái cung kính gật đầu.

Anh nhìn về phía Tố Cẩm, áy náy nói:

- Dạo gần đây ta hơi bận một chút, tối nay sẽ tổ chức tiệc rượu chào mừng ngươi sau.

- Không có chuyện gì đâu, ngươi cứ làm việc trước đi.

Tố Cẩm gật đầu lý giải.

- Nếu có việc thì phân phó nhóm của Tiểu Tử là được.

Mục Lương ôn hòa nói.

- Ta biết rồi.

Tố Cẩm ưu nhã gật đầu.

Anh nhìn cô một lúc lâu mới xoay người đi về phía thư phòng, chợt nghĩ tới điều gì, dừng bước rồi quay đầu nói:

- Đúng rồi, ta rất thích loài cây mà ngươi đưa tới, cảm ơn.

- Ngươi thích là tốt rồi.

Tố Cẩm nhoẻn miệng cười.

Trong lòng cô tính toán, lần sau nên lễ vật gì cho Mục Lương, linh thú hay cây xanh hiếm có?

Mục Lương xoay người lại đi thư phòng, vẫn còn một chồng văn kiện chờ hắn phê duyệt, có vấn đề cần phải chỉnh sửa, không có vấn đề thì phải cải tiến tốt hơn.

Anh vừa rời đi thì các tiểu hầu gái lập tức trở nên hoạt bát.

Tiểu Tử thanh thúy nói:

- Tiểu thư Tố Cẩm mau ngồi đi, ngươi muốn uống chút gì không, chúng ta có trà sữa, rượu trái cây, trà tinh thần, nước có ga,….

Cầm Phi Nhi cũng nhiệt tình nói:

- Hay ăn chút gì nhé, có trái cây, bánh ngọt, bánh bao,...

Tiểu Mật ngây thơ hỏi:

- Tiểu thư Tố Cẩm muốn xem tivi không, ngày hôm nay mới vừa ra mắt phim điện ảnh mới, nói về câu chuyện công chúa và Kỵ Sĩ bỏ trốn....



Bạch Ngọc há to mồm, tại sao không ai hỏi nàng muốn ăn cái gì, hơn nữa vì sao lại là công chúa và Kỵ Sĩ bỏ trốn, cô cũng rất muốn xem nha!

- Ta uống trà được rồi.

Tố Cẩm dịu dàng nói.

- Vâng, ta đi chuẩn bị ngay.

Tiểu Tử ngoan ngoãn gật đầu.

Tố Cẩm ngồi ở trên ghế sa lon, dịu dàng hỏi:

- Chị Thấm Lan và mọi người đâu rồi?

Tiểu Mật hồi đáp:

- Đại nhân Thấm Lan đang ở Cục Quản Lý, đại nhân Hồ Tiên đi Thành Buôn Bán Sơn Hải, nhóm của tiểu thư Hi Bối Kỳ đi căn cứ Không Quân, tất cả mọi người đều rất bận rộn.

- Có cần ta giúp một tay không?

Tố Cẩm nghiêm mặt nói.

- Không cần đâu, tiểu thư Tố Cẩm là khách quý mà.

Tiểu Mật cười tươi như hoa nói.

- Ta có thể giúp nha.

Tố Cẩm nhẹ giọng nói.

Tiểu Mật thanh thúy nói:

- Không cần, tiểu thư Tố Cẩm đi đường lâu như vậy, cần phải nghỉ ngơi thật tốt mới được.

- Vậy được rồi.

Tố Cẩm không có kiên trì nữa.

Chẳng mấy chốc các tiểu hầu gái bưng đồ ăn và thức uống tới, còn tri kỷ mở TV.

- Cộp cộp cộp ~~~

Chị em Hi Sắt đã trở về, nghi ngờ nhìn về phía Tố Cẩm.

- Ngươi là ai?

Hi Phù Ni chớp mắt, nàng rất ít nhìn thấy người lạ ở cung điện.

Tiểu Tử giới thiệu:

- Tiểu thư Hi Phù Ni, vị này chính là tiểu thư Tố Cẩm, thành chủ thành Tấn Nguyên, đồng thời cũng là bạn của thành chủ đại nhân.

- Hóa ra là như vậy, xin chào, ta tên là Hi Phù Ni.

Hi Phù Ni thanh thúy chào hỏi.

Hi Sắt cũng tự giới thiệu bản thân:

- Ta tên Hi Sắt, là em gái của cô ấy.

- Xin chào.

Tố Cẩm gật đầu đáp lại, lặng lẽ quan sát chị em Hi Sắt.

Bạch Ngọc cũng rất là kinh ngạc, chẳng lẽ hai người này cũng là nữ nhân của Mục Lương?

Cô hơi chút tức giận, nếu vậy thì Mục Lương quá đào hoa rồi, sau này thành chủ đại nhân đi theo Mục Lương sợ là sẽ phải chịu rất nhiều ủy khuất.

- Ta còn có việc, đi trước đây.

Hi Phù Ni lộ ra một nụ cười xin lỗi rồi lôi kéo tay em gái, bước nhanh về phía thư phòng.

Tố Cẩm nhìn chăm chú vào bóng lưng của hai người, ánh mắt lấp lóe.

- Đại nhân, ngươi không sao chứ?

Bạch Ngọc quan tâm hỏi.

- Đương nhiên rồi, tại sao ta phải có việc chứ?

Tố Cẩm ngồi trở lại ghế sa lon, tiếp tục xem TV.

- Hy vọng... Là thật sự không có việc gì!

Bạch Ngọc nhỏ giọng thầm thì.

……….

- Ong ong ong ~~~

Xe lửa chạy băng băng trên cầu cao, sau đó dần dần giảm tốc độ lái vào Chủ Thành.

Trong xe vang lên lời nhắc lời của tiếp viên:

- Toàn bộ hành khách chú ý, sắp đến trạm xe lửa Chủ Thành, xin tất cả hành khách chuẩn bị sẵn sàng xuống xe.

Trong xe, Lăng Hương nghiêng người tới gần cửa sổ lưu ly, nhìn ra bên ngoài rồi cảm thán:

- Thay đổi quá nhiều ~~~

- Chưa được bao lâu mà nơi này đã thay đổi rất lớn rồi.

Tề Nhĩ Nạp lộ ra vẻ mặt khiếp sợ, suýt chút nữa cho rằng mình tới nhầm chỗ.

Trong xe, Linh Vận và những người khác đều vô cùng tò mò.

- Cái cây này lớn quá đi!

Linh Vận kinh ngạc thốt lên một tiếng.

Tề Nhĩ Nạp giới thiệu:

- Đó là Thánh Thụ của thành Huyền Vũ.

Linh Vận khiếp sợ nói:

- Thánh Thụ à..... Như vậy cũng lớn quá rồi, ta cảm giác nó còn lớn hơn cả vương thành Tây Hoa các ngươi nữa.

-...

Tề Nhĩ Nạp co giật khóe miệng, cảm giác như bị mạo phạm.

Lăng Hương trợn trắng mắt với Linh Vận, tức giận nói:

- Cái gì chứ, vương thành Tây Hoa của chúng ta lớn hơn!

- Hì hì... Phải phải phải.

Linh Vận cười đáp.

Lăng Hương véo má Linh Vận, ngây thơ nói:

- Thánh Thụ này cũng lớn hơn vương thành của Tề Nhĩ Vô các ngươi nha.

Bạn cần đăng nhập để bình luận