Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 885: Tin Tức Truyền Về Từ Căn Cứ Trung Chuyển



Cô đã nhớ ra đại nhân Hồ Tiên trong lời nói của nhân viên bán sách kai là ai, nếu không phải trùng tên trùng họ, người ấy chính là Hồ Tiên, hầu gia ở thành Vạn Yêu.

- Hầu gia cuả thành Vạn Yêu, lại gia nhập thành Huyền Vũ sao?

Toa Đoá Na cảm thấy kinh ngạc. Cô đã đi qua ythành Vạn Yêu, còn ở đó hơn nửa tháng, cho nên có một chút hiểu biết về toà thành này.

- Ưm ưm

Cái miệng nhỏ của cô bé con chứa đầy mì, mùi vị chua cay làm cô bé rất yêu thích.

Toa Đoá Na nhìn thấy cô bé, lộ ra vẻ cưng chiều yêu thương, sau đó cô cũng vùi đầu ăn mì chua cay. Nửa giờ sau, trước mặt hai người chỉ còn cái bát không, nước nóng và mì đều bị ăn xong rồi.

- Ăn no không?

Toa Đoá Na nghiêng đầu ôn nhu hỏi nói.

Nhã Kỳ chép miệng, cộc lốc gật đầu, tỏ vẻ đã ăn no.

- Chúng ta quay về Tam Tinh Lâu đi.

Toa Đoá Na dắt con gái rời đi quán mì, đi về Tam Tinh Lâu.

Cô muốn biết rõ về chuyện tình sào huyệt hư quỷ và có lẽ phải tiết lộ thân phận của mình, từ đó đi gặp thành chủ thành Huyền Vũ một lần.

………..

Trong cung điện thuộc khu Trung Ương, Tiểu Mật một tay nâng khay, một tay nhẹ nhàng gõ vang cửa thư phòng.

- Tiến vào đi.

Âm thanh của Mục Lương bình tĩnh vang lên.

Két két..

Tiểu hầu gái đẩy cửa phòng ra, cất bước đi tới trước mặt anh, đặt ly cà phê đang bốc khói lên khay trên bàn làm việc.

- Đại nhân, đây là cà phê do tiểu thư Mễ Nặc pha cho ngài.

Tiểu Mật nhu nhược nói.

- Được rồi, ta đã biết.

Mục Lương dừng động tác viết một chút.

Anh buông bút than trong tay ra, tiếp đó bưng lên ly cà phê màu nâu sẫm, vị cà phê nồng đậm xông vào mũi.

Mục Lương nhấp một ngụm cà phê, vị đắng độc đáo của cà phê lan tỏa trong miệng, làm cho anh lên tinh thần rất nhiều.

- Rất đắng.

Mục Lương khẽ cau mày.

Anh không quen uống cà phê, nhất là cà phê tinh khiết.

- Đại nhân, có phải cho thêm đường không?

Tiểu Mật ôn nhu hỏi. Cô bé bưng khay, trên đó còn có thêm một hũ đường nhỏ.

- Không cần, đi lấy một chút sữa hung thú tới đây.

Mục Lương xua tay nói.

- Vâng.

Tiểu Mật nhu thuận lên tiếng.

Không bao lâu sau, tiểu hầu gái bưng tới một ly sữa hung thú màu trắng tinh.

Mục Lương bưng lên sữa hung thú, bỏ một nửa sữa vào ly cà phê, khiến cho cà phê màu nâu sẫm chuyển sang màu nâu nhạt.

Anh lại nhấm nháp, mùi vị trở nên dễ uống hơn nhiều, vị đắng cũng được trung hòa đi, còn có thể cảm nhận được một chút vị ngọt của sữa.

- Cũng không tệ lắm.

Mục Lương vừa lòng gật đầu.

Tiểu Mật khẽ nhếch đôi môi hồng, ghi nhớ những gì Mục Lương đã làm vào trong đầu.

Mục Lương nắm ly cà phê trong tay sau đó toát ra khí tức hàn băng, khiến cho ly cà phê đang bốc khói biến thành ly cà phê lạnh.

Anh lại nhấm nháp ly cà phê lạnh, hương vị làm cho người ta càng thêm vừa lòng. Có lẽ, đã đến lúc cho thêm thức uống cà phê vào cửa hàng Đồ Uống Lạnh ở Phố Buôn Bán rồi.

Cửa thư phòng lần thứ hai bị gõ vang, âm thanh Vệ Ấu Lan xin chỉ thị truyền vào.

- Vào đi.

Anh thuận miệng lên tiếng.

Két két cửa phòng bị đẩy ra, tiểu hầu gái cầm một xấp giấy tờ đi vào thư phòng.

- Đại nhân, ba khu căn cứ trung chuyển đều có tin tức truyền đến.

Vệ Ấu Lan ôn nhu nói.

Cô bé đưa giấy đang cầm trên tay đưa cho Mục Lương, nội dung trên đó đều là những tin tức cô ghi lại được ở phòng liên lạc.

Anh đọc nhanh như gió nội dung trên giấy, đôi mắt màu đen của anh vẫn yên tĩnh không chút gợn sóng.

Lần này, các tin tức truyền về, có hơn phân nửa là báo cáo tình hình vận chuyển của căn cứ trung chuyển, còn lại chính là tin tức về tài liệu hung thú.

Tòa căn cứ trung chuyển vận chuyển mọi việc bình thường, hơn nữa đã bắt đầu có doanh thu cực lớn.

Từ cản cứ truyền về cũng không nhiều tin tức về tài liệu hung thú, tin tức về rừng Vạn Khô, Thành Tấn Nguyên, hơn nữa còn không quá chắc chắn.

Chỉ có căn cứ trung chuyển truyền tới tin tức về thành Phượng là đã được xác minh, thành chủ thành Phượng đã tìm được rất nhiều thú Phù Không, hơn nữa còn xuất hiện Ma Trùng Phù Dung, và tìm được nhiều tài liệu của thú Phù Không

- Thành chủ Thành Phượng, có rời khỏi đó được không?

Mục Lương cúi mặt xuống, tự hỏi trong chuyện đó có vấn đề gì không. Anh mở ra trang thứ hai, trong đó chính là yêu cầu của Kim Phượng.

Cô muốn một kiện linh khí cao cấp loại hình công kích, sẽ trả bằng số lượng lớn tài liệu hung thú.

Mục Lương ngẩng đầu nhìn phía tiểu hầu gái, lạnh nhạt nói:

- Tiểu Lan, đi nói cho người phụ trách khu vực thành Phượng, đi báo lại với thành chủ thành Phượng, ta đồng ý với yêu cầu của cô ấy, nhưng phải báo lại chi tiết số lượng tài liệu hung thú.

- Ta đã biết.

Vệ Ấu Lan cung kính trả lời, sau đó xoay người rời khỏi thư phòng. Lần thứ hai thư phòng an tĩnh lại.

- Tám ngày sau ta sẽ tới thành Bắc Hải, ở đó khoảng mười ngày, sau đó lại đi tới biển khơi.

Mục Lương day day huyệt Thái Dương, sắp xếp lại hành trình của thành Huyền Vũ.

Đi Vùng Nước Mặn chủ yếu có hai mục tiêu lớn. Thứ nhất là ở đó rất nhiều hung thú biển, nếu tìm được loại thú thích hợp để thuần dưỡng, từ đó nâng cao năng lực và đề cao độ đa dạng trong năng lực của anh là tốt nhất.

Mục tiêu thứ hai dĩ nhiên là tinh hạch hung thú.

Theo những tin tức mà căn cứ thu thập được, ở vùng viển có rất nhiều hung thú biển cao cấp, chỉ cần đánh chết mấy con hung thú biển cấp tám, là điểm tiến hoá của anh sẽ dễ dàng vượt qua triệu điểm.

- Nhưng muốn tới Vùng Nước Mặn, ta lại thiếu lính dưới nước.

Mục Lương nhẹ giọng tự nói.

Hiện giờ, thành Huyền Vũ chỉ có Không Quân và Thành Phòng Quân nhưng lại chưa có Hải Quân.

Anh nghĩ nghĩ, ngẩng đầu hô:

- Tiểu Mật, gọi Cầm Vũ tới đây.

- Vâng!

Bên ngoài thư phòng, Tiểu Mật cung kính lên tiếng.

- Phải tạo ra một đội Hải Quân, phương thức huấn luyện cũng phải sửa lại một chút.

Mục Lương rút một tờ giấy, cầm lấy bút chì suy nghĩ một hồi rồi vùi đầu vào viết.

Sau nửa giờ, anh đặt bút than xuống, kế hoạch huấn luyện của Hải Quân đã được hoàn thiện ban đầu, sau đó sẽ điều chỉnh theo tình hình thực tế.

Hạng mục huấn luyện Hải Quân, là Mục Lương căn cứ vào những bài huấn luyện hằng ngày của Thành Phòng Quân sau đó tiến hành sửa chữa, gia tăng thêm bài tập nín thở, bơi lội, và những bài huấn luyện tác chiến dưới nước.

- Phải nghĩ biện pháp mua được một ít ngọc trai ở Thành Bắc Hải.

Con ngươi màu đen của Mục Lương loé ánh sáng.

Ngọc trai cho phép mọi người hô hấp thoải mái dưới nước, đúng là một sản phẩm được thiết kế riêng cho Hải Quân.

Ngón tay Mục Lương nhẹ nhàng gõ lên mặt bàn. Anh nhớ tời nội dung về Cá Chuồn và Thú Trân Châu trong một cuốn sách cổ anh từng đọc.

Anh đã lên kế hoạch cả rồi, chờ đi tới Vùng Nước Mặn, có thể thử tìm người cá trong truyền thuyết một chút, xem có thể cùng bọn họ mua Cá Chuần và Thú Trân Châu được hay không.

- Vũ khí và trang bị của Hải Quân cũng phải chuẩn bị sẵn.

Mục Lương thở dài một hơi, anh rút một tờ giấy mới, cầm bút than tiếp tục viết và vẽ.

Lại qua nửa giờ, cửa thư phòng lại bị gõ vang, Tiểu Mật đẩy cửa phòng ra, để cho Cầm Vũ mặc khôi giáp Lôi Đình màu tím bước vào.

- Thành chủ đại nhân, ngài tìm ta?

Cầm Vũ nâng tay lên chào theo nghi thức quân đội.

- Đúng vậy, ta có việc cần nói với ngươi.

Mục Lương chậm rãi ngồi thẳng người lại.

Bạn cần đăng nhập để bình luận