Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 309: Tương Đương Diện Tích Một Thị Trấn Nhỏ

Hình thể của Rùa Đen bắt đầu to lên dần, tường thành sau lưng đang bắt đầu nứt ra, cũng dần rung chuyển theo lưng rùa.
- Cuối cùng đã xảy ra chuyện gì? Tường thành đều đã nứt ra.
- Mau nhìn, mặt đất cũng bị nứt ra rồi.
Người ở trong pháo đái Sơn Hải Quan, mắt trợn to nhìn về hướng tường thành ở xa đang nứt ra, cảm nhận được mặt đất đang chấn động.
- Không nên kinh hoảng, Man Thú Hoang Cổ đang lớn lên.
Vệ Cảnh lớn tiếng an ủi đám người, hắn đã có kinh nghiệm.
Tán Viêm cũng không có một chút kinh nghiệm.
Hắn đứng ở bên cửa sổ Huyền Không Các, trợn mắt há miệng nhìn mặt đất càng ngày càng xa.
Tán Viêm nghiêng nữa đầu ra cửa sổ bên ngoài, nhìn thấy thân hình của Rùa Đen đang mở rộng ra, hoàn toàn bị dọa sợ.
Gào...
Rùa Đen phát ra tiếng gầm nhẹ thống khổ, thân hình đang to lên bằng mắt trần cũng có thể thấy.
Lần này, tiến hóa có thể không đơn giản như mấy lần trước, thân hình của nó càng lớn, thời gian tiến hóa lại càng dài.
- Hô...
Mục Lương khẽ thở ra một hơi.
Anh đã hoàn thành cường hóa, cũng chưa kịp cảm nhận được biến hóa sau khi cường hóa.
Mục Lương lập tức dùng tâm linh ý niệm, truyền suy nghĩ của mình:
- Tiểu Huyền Vũ, ngươi dựa theo yêu cầu của ta mở rộng khu vực sau lưng.
Nếu để cho Rùa Đen tự mình mở rộng, tuy các ngôi nhà sau lưng nó có thể dùng năng lực Địa Nham cố định, nhưng bố cục sẽ bị rối loạn toàn bộ.
Như, giữa các con đường, giữa các căn nhà, tất cả đều sẽ mở rộng gấp mười lần.
Biến hóa như vậy, cũng không phải là chuyện Mục Lương muốn nhìn thấy, như vậy lại được một lần nữa phải đưa ra quy hoạch thay đổi lại.
Gào gừ...
Rùa Đen bị mất tập trung, phối hợp với ý tưởng của anh, điều khiển biến hóa sau lưng.
Mấy con phố Khu Ngoại Thành, đang dần dần cách xa cùng khu vực Trung ương.
Toàn bộ Phố Buôn Bán đều đang bị lùi ra xa, khu nhà xưởng cũng bị kéo ra xa.
Các kiến trúc sau lưng Rùa Đen đều bị kéo xa ra.
- Quá khoa trương rồi?
Lê Tuyết đứng ở bên cạnh cửa sổ, nhìn về phía các ngôi nhà đang dần chạy về phía xa xa.
- Ta vẫn là lần đầu tiên nhìn thấy chuyện như vậy.
Lê Nhã ngơ ngác nhìn sự thay đổi ở bên ngoài.
Lúc này, trên đường phố.
Trình Mâu bối rối, các đội viên cũng bối rối, bọn họ đều đang ngồi xổm trên mặt đất, tay nắm chặt vào mặt đất.
Cả người lung la lung lay, khi mặt đất chấn động như ngày tận thế ập tới vậy.
Cảnh tượng như vậy trải qua sau nửa giờ, mặt đất mới dừng lại cơn chấn động.
Gào gừ...
Cuối cùng, Rùa Đen cũng hoàn thành tiến hóa, chân chính trở thành một con thú khổng lồ như ngọn núi.
Mục Lương đứng ở Khu vực Trung ương, mở hai mắt ra.
Khi anh ngẩng đầu lên nhìn về nơi xa, phát hiện phía trước rất yên tĩnh, hiện tại chỉ nhìn thấy khoảng không, như đang đứng ở trước mắt bỗng dưng biến mất không còn dấu vết.
Cũng không thể trách được vì Rùa Đen tiến hóa lên cấp 8 nên sự thay đổi cũng rất lớn.
Thân hình của nó bành trướng ra 10 triệu mét vuông, diện tích tương đương với một thị trấn nhỏ, chiều cao cao hơn 1500 mét, cũng cao hơn so với ngọn núi cao thông thường, độ cao như vậy, Mục Lương nhìn không thấy phía trước, chỉ thấy sự yên tĩnh cũng rất bình thường.
- Tiểu Huyền Vũ đã hoàn thành tiến hóa, nhưng mọi chuyện chỉ vừa mới bắt đầu.
Mục Lương nhìn hiện trường rối loạn dưới Khu vực Trung ương.
Diện tích tương đương với một thị trấn nhỏ, dân cư đều tập trung ở mấy con phố.
Trước đây, anh cũng không có kế hoạch cụ thể, hiện tại đều có thể bắt đầu bố trí.
- Vậy đầu tiên cần xây dựng tường thành!
Mục Lương dùng ý niệm điều khiển.
Rùa Đen phối hợp, đất đá dưới mặt đất bay lên về phía nó, lần lượt đắp lên thành tường thành, nhanh chóng nối dọc theo sát mép mai rùa của Rùa Đen, kéo dài liên tục với tốc độ chóng mặt.
Tường thành được xây lại lần nữa, độ cao từ hơn 10 mét cho dâng cao đến khoảng 25 mét.
Độ rộng của bức tường thành cũng mở rộng đến 10 mét, Thành Phòng Quân hoàn toàn có thể ở phía trên huấn luyện.
Thành Lâu ở bên phía Sơn Hải Quan không thay đổi, chỉ là cửa thành và cái sân được mở rộng lần nữa, biến thành một quảng trường nhỏ.
Quảng trường nhỏ này Mục Lương định dùng làm sân để đường hàng không vận chuyển của Thành Phi Điểu hạ xuống, hoàn toàn có thể gọi là sân cho Phi Điểu đáp xuống.
Dù sao, Thành Huyền Vũ có bức tường Lưu Ly nên Phi Điểu không thể bay vào được.
- Tường thành đã làm xong, tiếp theo đến Khu vực Trung ương.
Ánh mắt Mục Lương đánh giá tường thành cao ngất, hiện tại phạm vi nhìn hoàn toàn bị tường thành ngăn cản.
Anh nhấc chân giẫm một cái lên mặt đất, dùng suy nghĩ điều khiển đất đá bay về hướng Khu vực Trung ương, từ từ nâng lên Khu vực Trung ương, hơn 10 mét , 20 mét rồi 50 mét.
Chiều rộng cũng được rộng ra gấp hai lần, quan trọng nhất là khu vực hậu hoa viên cũng được mở rộng, còn các khu vực còn lại không có gì sự thay đổi gì quá lớn.
- Bây giờ phạm vi nhìn đã được mở rộng.
Mục Lương híp mắt hưởng thụ cảm giác “Tầm mắt có thể nhìn thấy non sông”.
Mễ Nặc tiến lên đứng cạnh anh, cẩn thận từng li từng tí quan sát sát biên giới khu vực Trung ương, nhìn thấy mấy căn nhà đều rất nhỏ.
Cô quay đầu hỏi:
- Mục Lương, như vậy có cao quá không?
- Sẽ không.
Mục Lương khẽ lắc đầu.
Khu vực Trung ương cao 30 mét, bị anh tách ra thành hai tầng, hiện tại lại có năm tầng.
Hai tầng mới tăng thêm là khu vực không người ở, về sau sẽ cho người trung cao tầng ở nơi đó, với Khu vực làm việc.
Như sau này, đám người Vệ Cảnh, Cao Thao lên chức, đều sẽ được dời đến ở tầng thứ nhất, tầng thứ hai.
Tầng thứ ba là nơi dành cho nhóm hộ vệ Khu vực Trung ương ở, vừa vặn tầng này sẽ trở thành khu vực bảo vệ.
Tầng thứ tư là nơi làm việc, như trụ sở của nhóm hộ vệ Khu vực Trung ương, còn có Xưởng Linh Khí của chị em Lê Nhã cũng sẽ ở tầng này.
- Khặc khặc...
Mễ Nặc mở miệng như muốn cái gì, đã bị bão cát thổi vào trong miệng.
Lông mi của cô gái tai thỏ nhíu lại, không biết làm sao lấy tay che lại cái miệng.
- Xem ra, bức tường này cần phải mở rộng ra mới được.
Mục Lương thấy buồn cười nói.
Anh sử dụng năng lực mới có được Điều Khiển Trọng Lực, cả người bay lên.
- Cái này...
Mễ Nặc trừng lớn con mắt màu xanh lam, thấy anh bay lên không trôi lơ lửng giữa không trung.
Mục Lương bay tới bức tường Lưu Ly đang che chở sát biên giới, giơ tay lên chạm vào tinh thể, sử dụng năng lực, bắt đầu cải tạo.
Răng rắc...
Âm thanh tinh thể nứt ra vang lên.
Sau mười lăm phút.
Một bức tường Lưu Ly khổng lồ lần nữa bao phủ trên bầu trời Thành Huyền Vũ, trong đó còn có ba mươi sáu cây trụ pha lê khổng lồ dùng để đỡ bức tường Lưu Ly, giúp nó cố định và chắn chắc.
- Hô...
Mục Lương khẽ thở ra một hơi thở.
Lần này, Rùa Đen tiến hóa đến cấp 8, nên hiệu quả cường hóa vô cùng rõ ràng.
Anh tạo ra một bức tường bằng tinh thể Lưu Ly khổng lồ như vậy, cảm giác lại vô cùng ung dung.
Hưu!
Mục Lương xoay người rơi xuống đất, nhìn thấy các cô gái đều đã bước đến.
- Oa! Những trụ Lưu Ly này nếu người khác thấy được sẽ được xem như bảo bối mà thôi.
Con ngươi màu hồng nhạt Ngải Lỵ Na tỏa sáng lấp lánh.
Cô lấy ra một quyển sổ từ bên trong Khôi Giáp U Linh, vội ghi chép vào.
Nguyệt Thấm Lan không một tiếng động đi tới bên người Mục Lương, nhìn không thấy khu vực Ngoại Thành.
Cô nhẹ nhàng hỏi:
- Như vậy là được rồi sao?
- Về mặt kiến trúc cứ tạm thời như vậy, sau này, cư dân nhiều rồi sẽ từ từ quy hoạch.
Mục Lương vươn vai một cái, nói.
Bạn cần đăng nhập để bình luận