Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2491: Tin Tức Mới Về Hư Qủy.

Vệ Ấu Lan tiếp tục nói:

- Binh sĩ Không Quân sẽ ở tại căn cứ Không Quân, mọi người sẽ được sắp xếp một căn phòng như nhau.

Các Tinh Linh lắng nghe chăm chú, trong lòng có dự định mới.

- Còn ta thì sao?

Ánh Nam nhìn về phía Nguyệt Thấm Lan.

Nguyệt Thấm Lan kinh ngạc hỏi:

- Ánh Nam các hạ cũng muốn làm việc sao?

- Ừm.

Ánh Nam nghiêm mặt gật đầu.

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, nghĩ sâu xa một hồi rồi nói:

- Công việc của ngươi cần Mục Lương an bài mới được.

Ánh Nam hỏi:

- Vậy khi nào Mục Lương các hạ trở về vậy?

- Ta không biết, e là phải chờ khi nào bắt hết toàn bộ Vua Hư Quỷ thì ngài ấy mới trở lại.

Nguyệt Thấm Lan nhún vai.

- Được rồi.

Ánh Nam chậm rãi gật đầu.

- Ánh Nam các hạ nghỉ ngơi cho tốt đi.

Nguyệt Thấm Lan nói xong thì đứng lên, lưu lại Vệ Ấu Lan ở chỗ này giải quyết vấn đề, cô còn phải về Cục Quản Lý xử lý công việc chất đống.

……

Ở một dãy núi hoang vu, Mục Lương từ trên trời giáng xuống.

Anh đi qua nơi này cảm nhận được khí tức Hư Quỷ cho nên xuống kiểm tra một phen.

- Cộp cộp cộp ~~~

- Hư Quỷ từng dừng lại ở chỗ này.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương lóe sáng, ngắm nhìn hoàn cảnh xung quanh.

Anh ngồi xổm xuống, vươn tay chạm vào lục thực trên mặt đất, gợn sóng vô hình lập tức khuếch tán ra ngoài.

Qua mười mấy phút.

Mục Lương thu hồi tay rồi mở mắt ra, ánh mắt lạnh lẽo.

Khóe môi của anh cong lên, lạnh giọng lẩm bẩm:

- Dám ở chỗ này xây sào huyệt Hư Quỷ, nhưng mà vận khí thật không tốt, gặp phải ta.

Anh tiến hành câu thông bằng ý thức với cây xanh khắp núi, sau đó xác nhận đúng là có Hư Quỷ cấp cao tới nơi này, bọn nó đã đi sâu xuống trong lòng núi.

Mục Lương đứng lên, cơ thể biến mất tại chỗ, thi triển Nhảy Vọt Ám Ảnh Vọt đi vào núi lớn.

- Ông ~~~

Sâu trong núi lớn, Mục Lương bước tới trước, chân giẫm lên nền đất xốp, có thể cảm nhận rõ ràng khí tức Hư Quỷ.

- Không phải là khí tức của Vua Hư Quỷ.

Ánh mắt của Mục Lương lấp lóe.

Anh nhìn mặt đất dưới chân, cơ thể dần dần chìm xuống đáy, bùn đất bị đẩy ra hai bên, không cách nào chạm vào người hắn mảy may.

Một trăm mét… Một ngàn mét… Ba ngàn mét, khi lặn xuống độ sâu này thì nhiệt độ đã tăng lên rất cao.

- Ánh sáng.

Mục Lương hơi chuyển động suy nghĩ, nguyên tố ánh sáng thưa thớt ở xung quanh tụ lại, hóa thành chùm sáng rực rỡ chiếu rọi dưới nền đất.

Anh lại lặn xuống thêm một trăm mét, phạm vi xung quanh trở nên trống trải, đây là một không gian khổng lồ dưới nền đất.

Ánh sáng không hề bị bùn đất ngăn cản, khuếch tán ra toàn bộ không gian dưới nền đất, từng tòa núi thịt ánh vào tầm mắt của Mục Lương.

- Tìm được rồi.

Khóe môi của Mục Lương cong lên.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Ở đây có mười hai tòa núi thịt, mỗi đỉnh chóp có một con Hư Quỷ cấp cao nằm úp sấp, bọn nó đang sinh sôi nảy nở Hư Quỷ mới.

Mỗi lần cơ thể của Hư Quỷ cấp cao nhúc nhích thì sẽ có mấy con Hư Quỷ cấp thấp ra đời, chúng nó bị treo ở trên núi thịt khổng lồ và cấp tốc lớn lên.

Sự xuất hiện của Mục Lương lập tức hấp dẫn sự chú ý của nhóm Hư Quỷ.

- Kiệt kiệt kiệt ~~~

Hư Quỷ cấp cao gầm thét, chúng nó dồn dập ngừng sinh sản, từng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm Mục Lương.

Ngay sau đó, bọn nó vỗ cánh bay lên rồi lao vào tấn công Mục Lương.

Anh vẫn bình tĩnh không dao động, quanh thân loé lên ánh sáng màu tím, trong nháy mắt tia chớp màu tím tràn ngập toàn bộ không gian dưới nền đất.

- Tư lạp ~~~

Tia chớp màu tím len lỏi và lấp đầy toàn bộ không gian dưới nền đất, giằng co gần một phút đồng hồ mới biến mất, toàn bộ núi thịt và Hư Quỷ cấp cao đã biến thành than cốc, té ngã trên mặt đất mất đi sinh mệnh.

Mục Lương lẩm bẩm nói:

- Chậc, tính sai rồi, nên lưu lại một con, có lẽ sẽ hỏi ra được vị trí đi đến của đám Hư Quỷ còn lại.

Anh kiểm tra cẩn thận không gian dưới nền đất, bảo đảm không còn một con Hư Quỷ nào còn sống sót, sau đó vùi lấp nơi đây.

- Ông ~~~

Mục Lương bay trở lại không trung, nhìn núi non xung quanh, không biết nên đi nơi nào tìm kiếm Vua Hư Quỷ, nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Chỉ còn lại năm con Vua Hư Quỷ, chúng nó sẽ đi nơi nào đây?

Mục Lương suy nghĩ một chút, sau đó lấy ra Trùng Cộng Hưởng liên lạc Khu Vực Trung Ương.

- Ông ~

Trùng Cộng Hưởng đập cánh cực nhanh, nỗ lực thành lập liên lạc với một con Trùng Cộng Hưởng khác.

Hai con Trùng Cộng Hưởng cách nhau quá xa, cần thời gian thành lập liên lạc, thời gian truyền giọng nói cũng sẽ dài hơn bình thường.

Qua gần một phút đồng hồ thì tần suất vỗ cánh của Trùng Cộng Hưởng mới bảo trì ổn định, thành công thành lập liên lạc với Trùng Cộng Hưởng ở Trung Ương.

Lại qua hơn mười giây, giọng nói mềm mại của Tiểu Tử mới vang lên:

- Bệ hạ?

- Là ta.

Mục Lương lên tiếng.

Lần này, qua gần nửa phút thì giọng nói của Tiểu Tử mới vang lên lần thứ hai:

- Bệ hạ có chuyện gì giao phó sao?

- Ta muốn hỏi dạo gần đây bên đại lục mới có manh mối về Hư Quỷ không?

Mục Lương bình thản hỏi.

- Bệ hạ chờ một chút, ta đi tra xét tin tức.

Tiểu Tử vội vàng đáp.

Cô bé mở sổ ghi chép nằm bên cạnh, nhìn kỹ từng dòng thông tin, vài phút sau, đôi mắt tiểu hầu gái sáng lên.

Tiểu Tử vội nói:

- Bệ hạ, có một manh mối ở vương quốc Tây Hoa.

- Nói đi.

Đôi mắt đen nhánh của Mục Lương lóe sáng.

Tiểu Tử đọc to từng chữ:

- Ở thành Hải Cảnh vương quốc Tây Hoa xuất hiện tảng lớn cây xanh chết héo, xuất hiện khí tức cùng loại với khí tức Hư Quỷ.

Mục Lương hỏi:

- Thành Hải Cảnh nằm ở đâu?

Tiểu Tử hồi đáp:

- Nó nằm gần vương thành Tây Hoa, ở hướng bắc cách một ngày đi đường, nhưng dựa vào tốc độ của bệ hạ thì cũng không cần lâu như vậy.

- Ta biết rồi, còn có manh mối khác không?

Mục Lương chậm rãi gật đầu.

Tiểu Tử nghe vậy tiếp tục lật trang tìm kiếm, nhưng mãi cho đến dòng thông tin mới nhất thì vẫn không nhìn thấy manh mối khác liên quan tới Hư Quỷ.

- Bệ hạ, hết rồi.

Cô đáp lại rất nhanh.

Mục Lương bình thản hỏi:

- Ừm, dạo gần đây trong vương quốc có xảy ra chuyện gì sao?

Tiểu Tử suy nghĩ một chút, nghiêng đầu cung kính nói:

- Trong vương quốc hết thảy đều tốt, bệ hạ không cần lo lắng.

- Vậy là tốt rồi, Hồ Tiên, Ly Nguyệt và mọi người có ở cung điện không?

Mục Lương lại hỏi.

Tiểu Tử thanh thúy đáp:

- Bệ hạ, tiểu thư Ly Nguyệt đến Phường Công nghiệp Quân Sự, đại nhân Thấm Lan ở Cục Quản Lý Vệ Thành, đại nhân Hồ Tiên vẫn còn ở Thành Buôn Bán Sơn Hải, có cần ta thông báo các ngài ấy trở về không?

Mục Lương ôn hòa bảo:

- Không cần đâu, dặn dò các cô ấy mau chóng xong việc về cung điện, tối nay ta sẽ liên lạc lại.

- Vâng, bệ hạ.

Tiểu Tử cung kính đáp lại.

- Được rồi, ta tắt đây.

Mục Lương nhắc nhở một câu, kết thúc cuộc trò chuyện, anh thu hồi Trùng Cộng Hưởng, đứng im một chỗ phân biệt phương hướng đi tới vương quốc Tây Hoa, sau đó biến mất ở giữa không trung.

Bạn cần đăng nhập để bình luận