Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2205: Một Mũi Tên Trúng Ba Đích.



Mục Lương ngước mắt nhìn cô gái ưu nhã, đột nhiên hỏi:

- Ngươi đã có biện pháp rồi đúng không?

Nguyệt Thấm Lan chớp chớp đôi mắt màu xanh nước biển, khóe môi cong lên, nói:

- Đúng vậy, hơn nữa còn có thể giúp ngươi thu được rất nhiều thứ tốt.

- Tốt như vậy sao?

Mục Lương hơi nhăn mi, trong lòng có một ít suy đoán.

Nguyệt Thấm Lan do dự một chút, cuối cùng vẫn là nói:

- Không phải sinh nhật của ngươi sắp tới rồi sao?

Mục Lương chợt dừng tay, sau đó gật đầu tỏ vẻ đã hiểu, nói:

- Đúng là sắp đến rồi, ba ngày sau, thì ra là ngươi còn nhớ rõ.

Anh mỉm cười nhìn về phía cô gái ưu nhã.

- Đương nhiên rồi.

Nguyệt Thấm Lan cười dịu dàng, ngồi thẳng người, nói với giọng điệu nghiêm túc:

- Đây là sinh nhật lần đầu tiên sau khi ngươi trở thành quốc vương, ta cảm thấy nên tổ chức lớn một chút, nói không chừng có thể thu được rất nhiều lễ vật đặc thù, thuận tiện tuyên cáo chuyện của vương quốc Người Thú.

Mục Lương mỉm cười nói:

- Đây là một mũi tên trúng ba đích.

- Đúng vậy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

Mục Lương suy nghĩ một lúc rồi gật đầu nói:

- Vậy tổ chức lớn một chút đi, phân phó người chuẩn bị thiệp mời, ngày mai đưa cho các vương thất quý tộc vẫn còn ở đây.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan lóe sáng, cười nói:

- Yên tâm, ta đã sai người chuẩn bị thiệp mời xong xuôi cả rồi, đêm nay sẽ gửi đến tận tay các quý tộc.

Mục Lương buồn cười nói:

- Ngươi dự đoán là ta sẽ đồng ý cho nên đã chuẩn bị trước cả rồi phải không?

Nguyệt Thấm Lan hất cằm lên, ưu nhã nói:

- Ừm, đây là chuyện chỉ có chỗ tốt không có chỗ xấu, ngươi không có lý do từ chối.

Mục Lương mỉm cười gật đầu:

- Đúng vậy, không có lý do từ chối.

- Tiểu Mật, tiến vào đây.

Nguyệt Thấm Lan quay đầu hô một tiếng.

- Cọt kẹt ~~~

Tiểu hầu gái đẩy cửa tiến vào trong thư phòng, tay còn bưng một chiếc rương nhỏ.

Mục Lương nghi ngờ hỏi:

- Đây là cái gì?

Nguyệt Thấm Lan giải thích:

- Chuẩn bị quần áo cho ngươi nha, chỉ còn ba ngày, cho nên đêm nay phải nhanh chóng chế tạo mới được.

Mục Lương lắc đầu nói:

- Quần áo của ta đã đủ nhiều rồi, không cần làm mới đâu.

- Ngươi là quốc vương, quần áo phải thay đổi thường xuyên mới được.

Nguyệt Thấm Lan nghiêm mặt nói:

- Mỗi lần lộ diện không thể mặc trùng lặp, nếu không thì những vương thất quý tộc kia sẽ nghĩ rằng ngươi nghèo đến mức không có quần áo để thay.

Mục Lương cười khổ nói:

- Ta nhớ mình vẫn còn hai bộ chưa mặc lần nào....

Nguyệt Thấm Lan nghiêm túc nói:

- Không được, cần phải làm mới, lần này đổi thành màu đỏ thẫm, có không khí vui mừng.

- Được rồi.

Mục Lương cười khổ đáp.

Nguyệt Thấm Lan hài lòng gật đầu, quay đầu hơi nâng cằm lên:

- Tiểu Mật, đo kích thước đi.

- Vâng.

Tiểu Mật mềm mại đáp, lấy ra thước đo, nhìn về phía anh với ánh mắt lấp loé:

- Bệ hạ, xin đứng lên.

- Ừm.

Mục Lương phối hợp đứng dậy, giơ tay lên tùy ý tiểu hầu gái đo đạc kích thước trên người.

Tiểu Mật rất nghiêm túc, vừa đo vừa nhanh chóng ghi chép lại các hạng kích cỡ.

Nguyệt Thấm Lan dặn dò:

- Ngươi cầm số đo đưa tới Cửa hàng Vải và Trang Phục, bảo bọn hắn nhanh chóng may, trong vòng hai ngày phải hoàn thành. Cần chừa lại một ngày để ứng đối các loại tình huống bất ngờ.

- Vâng, ta lập tức đến đó ngay.

Tiểu Mật gật đầu thật mạnh, ôm rương nhỏ rời đi thư phòng.

Mục Lương ôn hòa nói:

- Có thể một lần may mấy bộ, sẽ đỡ phiền toái hơn.

Nguyệt Thấm Lan phản bác:

- Vậy không được, những thứ như đồ án, hoa văn, vật liệu may mặc thay đổi rất nhanh chóng, hiện tại ngươi cảm thấy đồ án hiện tại là rất đẹp, nhưng sau này sẽ lại thấy khó coi.

- Được rồi, ngươi thắng.

Mục Lương cười khổ vài tiếng.

- Cộc cộc cộc ~~~

Cửa thư phòng bị gõ vang lần nữa.

Giọng nói của Cầm Phi Nhi vang lên:

- Bệ hạ, tiểu thư Ti Toa Lệ truyền tin tức trở về.

Mục Lương hơi nhướng một bên chân mày, bình thản nói:

- Vào đi.

Cầm Phi Nhi đẩy cửa bước vào, đi tới trước mặt Mục Lương và cung kính hành lễ.

Mục Lương hỏi:

- Ti Toa Lệ nói cái gì?

Cầm Phi Nhi thanh thúy nói:

- Bệ hạ, tiểu thư Ti Toa Lệ nói kế hoạch đã thành công, hiện tại tiểu thư Huyền Điểu là Thú Vương mới, ngày mai cô ấy sẽ tuyên bố với dân chúng rằng vương quốc Người Thú trở thành vương quốc phụ thuộc của chúng ta.

- Thành công rồi à?

Nguyệt Thấm Lan sửng sốt một chút.

Mục Lương cảm thấy tò mò:

- Các Thống Lĩnh người thú khác không có phản đối sao?

- Có, nhưng đã bị Tân Tây đại nhân trấn áp rồi.

Cầm Phi Nhi ngây thơ nói.

- Quả nhiên.

Mục Lương lộ ra vẻ mặt ta biết ngay mày.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán:

- Còn nhanh hơn trong tưởng tượng nữa.

- Đúng vậy.

Mục Lương chậm rãi gật đầu, bình tnói:

- Nhưng đừng vui vẻ quá sớm, ngày mai còn phải xem các người thú bình dân có thể tiếp thu biến hóa này không rồi nói sau.

- Ừm, ngươi nói không sai.

Đôi môi đỏ mọng của Nguyệt Thấm Lan khẽ mở, nhìn về phía Cầm Phi Nhi, dặn dò:

- Nói cho Ti Toa Lệ không được buông lỏng cảnh giác, các Người Thú đầu óc đơn giản, cần phải nói rõ ràng chỗ tốt đối với bọn hắn sau khi trở thành vương quốc phụ thuộc.

- Vâng.

Cầm Phi Nhi ngoan ngoãn gật đầu, xoay người rời khỏi thư phòng đi truyền lời.

Nguyệt Thấm Lan cảm thán:

- Hy vọng ngày mai không có chuyện bất ngờ xảy ra.

Mục Lương bình thản nói:

- Có Tân Tây ở đó, sẽ không có vấn đề lớn, yên tâm đi.

- Ừ, hy vọng là vậy.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu.

……….

Bên ngoài thư phòng, cung điện.

Nguyệt Thấm Lan giơ tay gõ cửa phòng, hỏi:

- Mục Lương, chuẩn bị xong chưa?

Ngay sau đó, cửa phòng bật mở, anh mặc thường phục đi tới.

- Được rồi, đi thôi.

Mục Lương bình thản nói.

Đôi mắt đẹp của Nguyệt Thấm Lan hiện ra ý cười, khen ngợi:

- Thật đẹp.

- Ngươi thích là tốt rồi.

Khóe môi của Mục Lương nhếch lên, thường phục hôm nay là một trong những bộ quần áo may trước đó nhưng chưa mặc lần nào.

Nguyệt Thấm Lan ưu nhã gật đầu:

- Ta đương nhiên là thích rồi.

Anh ôn hòa nói:

- Đi thôi, chúng ta đến Ngục Giam Trung Ương.

Ngày hôm qua anh bận rộn cả ngày, hôm nay mới có thời gian đến Ngục Giam gặp Hắc Phượng Hoàng.

Hai người tới chính sảnh, Ly Nguyệt mặc Khôi Giáp U Linh đã đợi sẵn.

- Đi thôi.

Mục Lương ôn hòa mở miệng.

- Vâng.

Ly Nguyệt gật đầu đi theo.

Ba người rời đi cung điện, cưỡi Thang Vận Chuyển đến tầng ba, Ngục Giam nằm ở đó.

Ngục Giam ở nơi này được xây ở dưới lòng đất và được rễ của Trà Thụ Sinh Mệnh vờn quanh, tính an toàn và độ chắc chắn còn mạnh hơn cả Đại Ngục Giam.

Bên ngoài Ngục Giam Trung Ương còn có hộ vệ canh gác cả ngày lẫn đêm, một con ruồi cũng không bay ra được.

Ba người Mục Lương đi tới bên ngoài Ngục Giam, nhóm hộ vệ đang làm nhiệm vụ canh gác lập tức lên tinh thần.

- Bệ hạ.

Bốn gã hộ vệ giơ tay lên cung kính nghiêm chào.

- Ừm.

Mục Lương nhẹ gật đầu, cất bước vào bên trong.

Bạn cần đăng nhập để bình luận