Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 567: Thú Lục Phù

Phân Thân của anh âm thầm suy đoán, tiếp tục hỏi:

- Ngươi có biết vị trí cụ thể ở đâu không?
Vạn Bái lắc đầu, đáp:

- Không biết, những tin tức mà ta vừa nói đều ở trong Du Ký Mạo Hiểm Lai Phúc.

- Thì ra là vậy...
Mục Lương yên lặng, khi trở về hắn nhất định phải đọc hết bốn cuốn du ký.
Anh rất có hứng thú đối với biển cả của thế giới này, vùng nước mặn mà Vạn Bái đề cập tới rất có thể cùng loại với hải dương ở Địa Cầu.

- Các ngươi còn muốn đi dạo không?
Mục Lương nhìn về phía Ny Cát Sa và Ngôn Băng.
Ny Cát Sa thấp giọng hỏi:
- Bây giờ, phải về rồi sao?
Phân Thân của Mục Lương nhìn về phía Diêu Nhi, lúc này trạng thái của cô bé đã tốt hơn nhiều, sau đó nói:
- Chúng ta có thể đi dạo một chút.
Vạn Bái tiếp lời:
- Ta quen thuộc thành Tương Lai, có thể mang các ngươi đi khắp nơi.
- Ta có bánh bích quy, Diêu Nhi ăn lót dạ một chút đi.
Ny Cát Sa mở túi da thú bên hông rồi đưa cho thiếu nữ, mang bánh bích quy theo là vì muốn vừa đi dạo vừa ăn.

- Cám ơn chị gái xinh đẹp.
Diêu Nhi tiếp nhận túi da thú, cầm bánh bích quy nhỏ ngửi một chút rồi bỏ vào trong miệng, cắn một ngụm.
Răng rắc...
Ngay sau đó, đôi mắt màu xanh lục của cô bé trừng lớn, đáng yêu đến mức khiến người khác muốn véo má.

- Ông nội, cái này ăn rất ngon.
Diêu Nhi phồng má, vụn bánh dính đầy miệng.
Cô lấy một khối bánh bích quy đưa cho ông nội, nói:

- Ngươi nếm thử đi.
Vạn Bái há mồm cắn bánh bích quy mà cháu gái đút.

- Ăn ngon thật.
Lão mới vừa nhấm nuốt hai cái là đã yêu hương vị của bánh bích quy.

- Thành Huyền Vũ còn có rất nhiều món ngon như vậy.
Ny Cát Sa nhẹ nhàng nói.

- Ông nội, thành Huyền Vũ là Thiên Đường sao?
Diêu Nhi ngây thơ hỏi.
Vạn Bái không khỏi cười lên.
- Đi thôi, mang ta đi xem nơi giao dịch hung thú và giao dịch Linh khí.
Mục Lương nhàn nhạt nói.
- Vâng, thành chủ đại nhân xin đi theo ta.
Vạn Bái cung kính nói.
Trong lòng lão cảm kích Mục Lương, lần đầu tiên lão thấy cháu gái vui vẻ như vậy.
Bên trong thành Tương Lai.
Phân Thân của anh và nhóm Ny Cát Sa đi dạo trên đường lớn, Vạn Bái dẫn bọn họ đi đến khu vực tập trung giao dịch Linh khí trong thành.
Mười phút sau.
Vạn Bái dắt Diêu Nhi, mang theo đám người vòng tới một con phố khác, cung kính nói:
- Thành chủ đại nhân, con đường này chủ yếu là giao dịch Linh khí.
- Đi nhìn xem.
Phân Thân gật đầu lên tiếng.
Người bày quán hai bên đường nhiều hơn con phố bọn họ vừa đi dạo trước đó, dù sao Linh Khí Sư rất ít, số lượng Linh khí cũng có hạn.
Phần lớn người ở đây là thương nhân hành hoang, bọn hắn giao dịch Linh khí, sau đó tăng giá giao dịch với các bộ lạc và thành lớn ở nơi xa.
- Thật nhiều Linh khí.
Ny Cát Sa chớp chớp đôi mắt màu xanh, dò xét Linh khí trong các gian hàng bên đường.
Ngôn Băng nhìn lướt qua, thanh lãnh nói:

- Đa số đều là linh khí sơ cấp.

- Linh khí trung cấp rất ít.
Vạn Bái giải thích:

- Nếu linh khí trung cấp xuất hiện thì cũng nhanh chóng bị thương nhân hành hoang giao dịch.

- Xem ra là không nhặt được thứ tốt rồi.
Anh đánh giá linh khí trong các gian hàng.
Linh khí sơ cấp chiếm cứ hơn chín phần, ngẫu nhiên có thể nhìn đến mấy món linh khí trung cấp, không hề có một kiện linh khí cao cấp nào.
Anh đi hai bước thì chợt dừng lại, có phát hiện mới.
Phân Thân nhìn về phía quầy hàng bên trái, một vật lớn chừng quả đấm đang lơ lửng hấp dẫn sự chú ý của anh.
Anh cất bước tiến lên, ngồi xổm dò xét món đồ kia.
Xét về mặt ngoại hình thì thứ này được chế tạo từ xương hung thú, trông dáng vẻ giống như là một nắm bùn bị xoa tròn.
Chủ quán quét nhìn quần áo trên người Mộc Phân Thân Mục Lương, nhiệt tình giới thiệu:

- Ánh mắt của các hạ thật là tốt, đây chính là một kiện linh khí trung cấp có thể lơ lửng.
Vạn Bái kinh ngạc nói:
- Linh khí có thể lơ lửng rất hiếm khi gặp được.
Ny Cát Sa chớp mắt, nói khẽ:
- Có vẻ thứ này rất hiếm lạ.
- Cái này giao dịch như thế nào?
Mộc Phân Thân Mục Lương ngước mắt nhìn về phía chủ quán.
- Linh khí trung cấp có giá trị ngang hàng hoặc tinh thạch hung thú, bí dược cường hóa cơ thể cấp 5 cũng được.
Chủ quán vội vàng nói.
Phân Thân của Mục Lương nở nụ cười, giơ tay nắm chặt Linh khí cầu lơ lửng cách mặt đất chừng hai mươi centimet.
Anh bình tĩnh hỏi:
- Ngoại trừ có thể lơ lửng thì món Linh khí này còn có chức năng khác sao?
- Hả.
Chủ quán sửng sốt một chút.
- Ví dụ như phòng ngự? Hoặc có thể sử dụng như vũ khí?
Phân Thân của Mục Lương cau mày, nhàn nhạt hỏi:
- Hay là nó có thể khiến người ta lơ lửng?
- Không, không thể.
Chủ quán co rút da mặt, thứ này chỉ là một kiện Linh khí có thể lơ lửng mà thôi.
Ny Cát Sa trợn trắng mắt, thanh thúy nói:
- Nó chỉ có thể trôi nổi thôi, thế mà ngươi lại muốn linh khí trung cấp ngang hàng và bí dược cường hóa cơ thể cấp 5?
- Ngạch, cấp 4 cũng được.
Chủ quán gượng cười hai tiếng.
Một kiện linh khí trung cấp chỉ có thể lơ lửng, không có chức năng thực tế, có đôi khi ngay cả tính phòng ngự còn không bằng linh khí sơ cấp.
- Nó không đáng.
Phân Thân bình tĩnh nói.
Trong lòng chủ sạp phiền muộn, tò mò hỏi:
- Vậy các hạ định dùng cái gì để giao dịch nó?
- Một trăm đồng Huyền Vũ.
Mộc Phân Thân Mục Lương quay đầu ra hiệu.
Ny Cát Sa lấy một tờ tiền Huyền Vũ có mệnh giá một trăm đồng cho chủ quán.
- Một trăm đồng Huyền Vũ?
Chủ quán sửng sốt một chút, đưa tay tiếp nhận tiền giấy, khi nhìn thấy đồ án tuyệt đẹp trên tiền giấy thì lập tức lộ ra vẻ mặt như nhặt được chí bảo.
Hắn kinh ngạc hỏi:
- Đồng Huyền Vũ có liên quan tới thành Huyền Vũ sao?
Ny Cát Sa giới thiệu:
- Đúng vậy, ngươi có thể dùng nó mua đồ ở Phố Buôn Bán thành Huyền Vũ.
- Có thật không?
Chủ quán lộ ra vẻ mặt hồ nghi.
Hai ngày này, hắn thường xuyên nghe nói về thành Huyền Vũ, cho nên có chút hiểu biết về Phố Buôn Bán, nhưng còn chưa có đi qua.
- Lừa ngươi để làm gì.
Phân Thân của Mục Lương tản mát ra khí thế của bản thân rồi lập tức thu hồi.
Nhưng cho dù là vậy thì cũng khiến sắc mặt của chủ quán trắng bệch, suýt nữa sợ hãi té ngã trên mặt đất.
Lộc cộc...
Chủ quán chật vật nuốt nước miếng, run giọng nói:
- Đúng là ngài không cần thiết gạt ta.
Nói đùa, người trẻ tuổi trước mắt hắn thấp nhất cũng là cao thủ cấp 7, nếu như muốn Linh khí của hắn thì đối phương có thể cướp đi rồi.
- Còn có một vấn đề, Linh khí này là do chính ngươi chế tác?
Mộc Phân Thân Mục Lương tò mò hỏi.
Chủ quán run giọng đáp:
- Đúng vậy... Là ta.
- Có thể nói cho ta biết ngươi dùng tài liệu hung thú gì không?
Mộc Phân Thân Mục Lương hỏi.
Chủ quán vội vàng trả lời:
- Nó được chế tạo từ xương của Thú Lục Phù.
- Lục Phù Thú?
Mộc Phân Thân Mục Lương lộ vẻ mặt mờ mịt, lần đầu tiên anh nghe thấy loại hung thú này.
Anh quay đầu nhìn về phía Vạn Bái, hỏi:
- Lão Vạn, ngươi biết Thú Lục Phù không?
- Thành chủ đại nhân, Thú Lục Phù là một loại hung thú ăn thịt cỡ nhỏ, có thể lơ lửng cách mặt đất khoảng hai mét.
Vạn Bái giới thiệu.
- Khống chế trọng lực à? Có năng lực giống Tiểu Huyền Vũ?
Anh cảm thấy kinh ngạc.
Thành chủ?
Chủ quán trợn to hai mắt, chẳng lẽ người tuổi trẻ trước mắt là thành chủ thành Huyền Vũ?
Bạn cần đăng nhập để bình luận