Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1517: Đây Chính Là Quán Rượu Huyền Vũ Sao, Thoạt Nhìn Rất Bất Phàm!!

Tương tự, Mục Lương chính là người đại diện tốt nhất của thành Huyền Vũ, anh chỉ cần ngồi xuống trong buổi tiệc, là có thể thu hút ánh mắt của mọi người.

- Vâng.

Tiểu Mật khéo léo gật đầu, xoay người bước nhanh đuổi kịp bước chân của Mục Lương.

Nguyệt Thấm Lan yếu ớt thở dài, lần này cô sẽ đi cùng, chỉ là cũng phải che đi khuôn mặt, để tránh cho bị người của Vương thất nhận ra.

Đạp đạp đạp~~~

- Chị Thấm Lan, Mục Lương vẫn chưa chuẩn bị xong sao?

Hồ Tiên đi ra từ Thiên Điện, một bước một lắc đi đến. Cô thân thiết khoác lấy ray của Nguyệt Thấm Lan, giống như là chị em tốt.

- Vừa đi thay quần áo.

Nguyệt Thấm Lan hơi nhún vai.

- Thời gian không còn sớm nữa, bây giờ mới đi thay quần áo.

Chân mày của Hồ Tiên hơi nhăn lại.

Hôm nay, cô sẽ đi theo Mục Lương đến buổi lễ khai trương, đồng thời cũng tham gia toàn bộ hành trình, tương đương với một người đại diện khác.

- Đúng vậy, hy vọng đến kịp.

Nguyệt Thấm Lan bất lực cười khổ.

Hồ Tiên che miệng cười quyến rũ nói:

- Không sao, đến muộn một chút cũng là bình thường, bọn họ lại không biết mười một giờ là lúc nào.

- Ngươi quên rồi, Quán rượu Huyền Vũ có đồng hồ quả lắc.

Nguyệt Thấm Lan dở khóc dở cười, tay giơ lên nhẹ nhàng gõ lên trán của Hồ Tién.

- Đúng thật là quên rồi.

Hồ Tiên cười dí dỏm một tiếng.

………..

Thành Tát Luận, Quán rượu Huyền Vũ.

Đông đông đông~~~

Tiếng chuông du dương ở trên tầng cao nhất của quán rượu vang lên, một tiếng rồi một tiếng, giống như sóng phủ liên miên không dừng trên bờ cát trắng.

Tiếng chuông vang lên mười lần, dư âm vẫn còn lượn lờ trong phạm vi ngàn mét.

Tầng cao nhất của quán, chuông Huyền Vũ khoảng sáu mét treo trên cao, trên thân điêu long họa phượng, tỏa sáng rực rỡ dưới ánh mặt trời.

Chuông Huyền Vũ này cũng tương tự linh khí cao cấp, là Mục Lương chuyên môn luyện chế ra bày ở chỗ này, dùng lời của anh mà nói, đây xem như là một loại văn hóa xâm lấn.

Mỗi lúc chuông Huyền Vũ vang lên, người nghe thấy đều sẽ nghĩ đến hoặc nhắc đến thành Huyền Vũ và Quán rượu Huyền Vũ, tiến đến mở ra càng nhiều danh tiếng.

Cầm Vũ đi ra từ trong quán, trên người mặc khôi giáp Lôi Đình thu hút sự chú ý của người khác. Nhiệm vụ hôm nay của cô, chính là bảo đảm Lễ khai trương của quán tiến hành thuận lợi.

Cầm Vũ nghiêng đầu nhìn qua phó trợ thủ theo đến, ra lệnh:

- Thái Căn, dẫn theo người tháo bỏ tường chắn xung quanh.

Trong phạm vi năm mươi mét xung quanh Quán rượu Huyền Vũ, xây dựng tường ngăn chặn cao năm mươi mét, là bởi vì không để cho đám người không có nhiệm vụ quấy rối, đảm bảo tiến hành lắp đặt thiết bị thi công thuận lợi.

- Vâng.

Thái Căm giơ tay lên chào theo nghi thức quân đội, dẫn theo Thành Phòng Quân tháo dỡ tường ngăn cản.

Từ sau khi hắn gia nhập vào Thành Phòng Quân, tính tình đã trầm ổn hơn rất nhiều, không còn là cái người ăn trộm Thái Căn trước kia nữa. Giọng của Cầm Vũ uy nghiêm hạ lệnh:

- Những người còn lại phụ trách cảnh giác, có người gây chuyện thì bắt giam toàn bộ, kiên trì phản kháng thì giết chết.

- Vâng!!

Nhóm Thành Phòng Quân đồng thanh trả lời.

Âm thanh dữ dội truyền ra phía bên ngoài của tường ngăn cản, khiến cho trong lòng của những tên giám sát bí ẩn kia rùng mình, sinh lòng kiêng kỵ.

Đạp đạp đạp~~~

Thành Phòng Quân chia thành sáu tiểu đội, mỗi tiểu đội gồm mười hai người, bên hông đều đeo quân nỏ và bao đựng tên, trên tay cầm trường đao hoặc trường thương.

Sáu nhánh tiểu đội Thành Phòng Quân, một tiểu đội canh giữ lối ra vào của quán, hai tiểu đội phụ trách vấn đề an toàn bên trong quán, ba tiểu đội còn lại cảnh giác chu vi xung quanh quán.

Răng rắc~~~

Tường ngăn cản xung quanh Quán rượu Huyền Vũ đều đã được tháo, phạm vi trước mắt của những quần chúng vây xem đều trở nên trống trải, có thể nhìn thấy cả quán.

Quán rượu Huyền Vũ hoàn thành sửa chữa cao hơn 45 mét, mặt bên ngoài hoàn toàn là do Lưu Ly hợp thành, tòa nhà xoay tròn dưới ánh mặt trời mang màu sắc rực rỡ.

Nơi đây có hai lối vào ở phía trước và phía sau, một lối chỉ có vào chứ không có ra, một lối khác thì chỉ ra chứ không vào, như vậy sẽ thuận tiện để quản lí sự an toàn của tòa nhà cao tầng này.

Phía trước lối vào, là một quảng trường nhỏ có chiều dài ba mươi mét, xung quanh quảng trường trồng rất nhiều hoa tươi và cây xanh. Lối vào của quán rượu rất lớn, cao ba mét, rộng năm mét.

Cửa chính cũng là được chế thành từ Lưu Ly, độ dày đạt đến 8 cm, là cửa trượt tự động hướng ra hai bên, trên dưới đều lắp ròng rọc và thanh trượt, vậy nên đóng mở cửa cũng không khó.

Hai bên trái phải trước cửa còn có hai con sư tử đá, cao sáu mét, rộng bốn mét.

- Cũng không biết là có tác dụng gì.

Cầm Vũ nghiêng đầu nhìn vào sư tử đá, vẻ ngoài và chất liệu thoại nhìn thì đơn giản tự nhiên, tại sao lại đặt ở đây?

Nếu như Mục Lương ở đây, thì sẽ nói đây là cảm giác quê hương của đối phương.

Cộc cộc cộc~~~

Cầm Vũ ngẩng đầu lên theo tiếng động, nhìn về phía trên cửa chính quán rượu, nơi đó có treo một chiếc đồng hồ quả lắc to lớn với chiều rộng là năm mét.

- Đã mười giờ rưỡi rồi, Thành chủ đại nhân vẫn chưa đến...

Cô nhẹ giọng tự nói.

Lúc này, có nhân viên công tác đi đến, treo dải tơ lụa màu hồng lên trên cửa chính, còn chuẩn bị chiếc kéo lớn, đây là chuẩn bị vì nghi thức cắt băng.

Đạp đạp đạp~~~

Phía xa xa, có vài chiếc xe thú đang chạy như bay đến.

Từ số lượng sừng thú kéo xe và ngoại hình của thú kéo xe mà phán đoán, chủ nhân ở trên xe không phải giàu có thì cũng có quyền thế.

Đạp đạp đạp~~~

Chiếc xe thú thứ nhất và chiếc xe thú thứ hai trước sau đến Quán rượu Huyền Vũ, từ từ dừng ở ngoài sân.

Cọt kẹt...

Cửa buồng xe mở ra, Công Tước từ trên xe bước xuống, phía sau còn có ba tên áo đen, tướng mạo đều được che đi. Trên một chiếc xe thú khác xuống hai người, đều là áo bào màu đen rộng thùng thình che đi khuôn mặt.

Lạp Nhã ngẩng đầu lên quan sát quán rượu, giọng tràn đầy ngạc nhiên nói:

- Đây chính là Quán rượu Huyền Vũ sao, thoạt nhìn rất bất phàm!!

Hồng Chấp Sự thấp giọng nói:

- Không biết bên trong thì như thế nào...

- Một lát nữa đi vào là biết thôi.

Âm thanh của Lạp Nhã thả lỏng nói.

- Hai vị, cần phải theo sát.

Âm thanh khàn khàn từ phía trước hai cô gái truyền đến.

Công Tước quay đầu nhìn lại, vẻ mặt cười như không cười nhìn chằm chằm chằm vào hai cô gái, người áo đen ở sau lưng đã phân tán chỗ đứng, mơ hồ bao vây hai cô vào giữa.

Hồng Chấp Sự bĩu môi, giọng nói lạnh lùng nói:

- Công Tước đại nhân yên tâm, bọn ta sẽ không đi mất đâu.

- Vậy thì tốt.

Biểu cảm trên mặt của Công Tước âm chuyển nhiều mây, sắc mặt lão đã tốt hơn nhiều.

Sắc mặt của Hồng Chấp Sự lạnh nhạt, giơ tay lên kéo vành nón rộng xuống. Đạp đạp đạp~~~

Chiếc xe thú thứ ba đã đến, phía sau xe thú còn có bốn mươi năm tên Kỵ sĩ cưỡi sừng thú. Cửa buồng xe mở ra, Kỵ Sĩ trưởng từ trên xe bước xuống, chắp tay sau lưng rồi đi về phía Công Tước.

Công Tước quau người lại nhìn, lạnh nhạt nói:

- Kỵ Sĩ trưởng cũng đến rồi.

- Công Tước đại nhân đến thật là sớm.

Kỵ Sĩ trưởng đúng mực gật đầu tỏ ý.

Ánh mắt của hai người lưu chuyển, âm thầm trao đổi ánh mắt, mặc dù không nói rõ ra, nhưng đều biết tâm ý của đối phương.

Trước cửa Quán rượu Huyền Vũ, ánh mắt lạnh lùng của Cầm Vũ nhìn vào đám Kỵ Sĩ, trong lòng nhất thời cảnh giác.
Bạn cần đăng nhập để bình luận