Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 2544: Bất Tri Bất Giác Đã Cải Biến Lập Trường.

Ánh mắt của Huyền Điểu lấp lóe, xoay người giương cánh bay tới cổng chính vương thành.

Khi cô đến nơi thì thấy nhóm người thú Kỵ Sĩ đã xếp hàng ngay ngắn, ai nấy đều mặc khôi giáp, cầm trường mâu và trường cung trong tay, tư thế sẵn sàng đi ra ngoài.

Khôi giáp và vũ khí mà nhóm người thú Kỵ Sĩ sử dụng đều được vận chuyển từ vương quốc Huyền Vũ tới đây.

Trước đây vũ khí và khôi giáp của các người thú Kỵ Sĩ không thống nhất, hơn nữa vũ khí thì lạc hậu, uy lực yếu, tính phòng ngự của khôi giáp thì rất thấp, thậm chí có khôi giáp còn không được nguyên vẹn.

- Bệ hạ.

Thống Lĩnh Đầu Trâu cung kính hành lễ.

- Bệ hạ!

Nhóm người thú Kỵ Sĩ đồng thanh cung kính hô to.

Ánh mắt của Huyền Điểu lóe lên, giơ tay ra lệnh:

- Ừm, lên đường thôi.

- Vâng!

Nhóm người thú Kỵ Sĩ lên tiếng, theo ba vị Thống Lĩnh rời đi vương thành, chạy tới địa phương có Hư Quỷ xuất hiện.

- Cộp cộp cộp ~~~

Sau khi nhóm người thú Kỵ Sĩ rời đi, cửa thành nặng nề đóng lại.

Từ khi bên trong vương quốc Người Thú xuất hiện bóng dáng Hư Quỷ thì các nhà xưởng lớn và khu vực khai thác mỏ đều ngừng vận hành, các công nhân đi vào vương thành tránh nguy hiểm, chờ đợi giải quyết xong chuyện Hư Quỷ thì mới có thể tiếp tục làm việc.

- Bệ hạ đi rồi…

Thống Lĩnh Độc Xà nhìn cửa thành đóng kín, xoay người bắt đầu triệu tập đội tuần tra và các Kỵ Sĩ còn lại, lúc này đây vương thành sẽ tiến vào tình trạng báo động, phải tuần tra cả ngày lẫn đêm.

Thống Lĩnh Đầu Chó tiến lên trước, trầm giọng nói:

- Không biết hiện tại Vua Hư Quỷ đang ở đâu?!

Thống Lĩnh Độc Xà lạnh nhạt nói:

- Đây không phải là chuyện mà chúng ta cần để tâm tới, bảo vệ vương thành cho tốt là được rồi.

- Có cây con Thánh Thụ ở đây, ta không sợ nơi này sẽ có nguy hiểm.

Thống Lĩnh Đầu Chó cười toét miệng nói.

Ánh mắt của Thống Lĩnh Độc Xà lóe lên, nói:

- Ngươi là cảm thấy có cành cây Thánh Thụ ở đây thì Mục Lương bệ hạ sẽ không để mặc vương thành bị Hư Quỷ huỷ hoại, đúng không?

- Đương nhiên rồi, Mục Lương bệ hạ rất coi trọng cành cây Thánh Thụ, nếu không thì ngài ấy sẽ không hao tốn sức lực xây dựng bức tường lưu ly.

Thống Lĩnh Đầu Chó nói với giọng điệu chắc chắn.

Thống Lĩnh Độc Xà nghe vậy nhìn về phía cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ, trong lòng thừa nhận lời nói của Thống Lĩnh Đầu Chó rất có lý.

Thống Lĩnh Đầu Chó tiếp tục nói:

- Hơn nữa có cây con Thánh Thụ ở đây, Mục Lương bệ hạ có thể đi tới vương thành chúng ta rất nhanh, cho nên nơi này chính là nơi an toàn nhất.

Thống Lĩnh Độc Xà lạnh nhạt đáp:

- Ta và bệ hạ đều biết chuyện này rồi, nếu không thì ngươi nghĩ vì sao bệ hạ có thể yên tâm đi ra ngoài như thế hả?

- Vậy à? Thế mà ta còn tưởng rằng các ngươi không nghĩ tới chỗ này chứ.

Thống Lĩnh Đầu Chó bĩu môi.

Thống Lĩnh Độc Xà liếc nhìn hắn, nói:

- Huyền Điểu bệ hạ thông minh hơn ngươi nhiều.

- Chậc....

Thống Lĩnh Đầu Chó nhỏ giọng càu nhàu vài câu, không tiếp tục trò chuyện đề tài này nữa mà chuyển trọng tâm sang câu chuyện khác.

Hắn nhếch miệng cười nói:

- Xem ra vương quốc Người Thú trở thành nước phụ thuộc vương quốc Huyền Vũ vẫn là không tệ.

- Nếu như không nhờ vương quốc Huyền Vũ thì bây giờ chúng ta có thể ăn no mặc ấm mỗi ngày sao?

Thống Lĩnh Độc Xà nhàn nhạt nói.

Từ khi các Người Thú bắt đầu trồng trọt khoai lang đỏ và rau xanh thì thức ăn của bọn hắn đã được cải thiện rất nhiều, chí ít là đã không xuất hiện tình trạng Người Thú bị đói bụng.

- Ngươi nói không sai.

Thống Lĩnh Đầu Chó vội vàng gật đầu.

Thống Lĩnh Độc Xà tiếp tục nói:

- Còn nữa, không có vương quốc Huyền Vũ thì vương quốc Người Thú đã bị những vương quốc khác tiêu diệt từ lâu rồi, chớ đừng nhắc tới hiện tại mỗi người đều ăn no bụng.

Thống Lĩnh Đầu Chó giơ tay gãi chóp mũi, trong lòng rất nghi ngờ, lúc nào thì trái tim của Thống Lĩnh Độc Xà đã hướng về vương quốc Huyền Vũ?

Hắn gật gù nói:

- Những gì ngươi nói ta đều hiểu, ta cũng không cảm thấy trở thành nước phụ thuộc vương quốc Huyền Vũ có gì không tốt.

- Ừm.

Thống Lĩnh Độc Xà nhàn nhạt lên tiếng.

- Không nói chuyện với ngươi nữa, ta đi tuần tra đây.

Thống Lĩnh Đầu Chó nhếch miệng, xoay người muốn rời đi.

Thống Lĩnh Độc Xà chợt lên tiếng:

- Chờ một chút.

- Có chuyện gì vậy?

Thống Lĩnh Đầu Chó quay đầu nhướng mày hỏi.

Thống Lĩnh Độc Xà lạnh lùng nói:

- Mặc khôi giáp vào, đừng để đến lúc gặp nguy hiểm thì đã muộn rồi.

Thống Lĩnh Đầu Chó nhếch miệng cười, tuy Thống Lĩnh Độc Xà ăn nói khó nghe nhưng hắn biết đối phương là có ý tốt.

Hắn vỗ ngực nói:

- Biết rồi, bây giờ ta đi trở về mặc vào.

- Ừm.

Thống Lĩnh Độc Xà nâng mắt lên, xoay người rời đi.

Năm tiếng sau.

- Ông ~

Cành cây Trà Thụ Sinh Mệnh khổng lồ toả ra hàng tỉ tia sáng, bao phủ toàn bộ vương thành người thú.

Lĩnh Vực Sinh Mệnh đột nhiên phóng thích làm cho dân chúng Người Thú trong vương thành đều dừng động tác trên tay lại.

Thống Lĩnh Độc Xà cũng ngẩng đầu nhìn lên trên đỉnh đầu, Lĩnh Vực Sinh Mệnh rất ít được thả ra, chỉ xuất hiện một lần vào đêm khuya.

Mà lúc này là buổi chiều, còn mấy giờ nữa thì trời mới sập tối, chớ đừng nhắc tới đêm khuya.

- Cộp cộp cộp ~~~

Thống Lĩnh Đầu Chó và Thống Lĩnh Hắc Hổ bước ra khỏi phòng, nhìn chăm chú vào tán cây Trà Thụ Sinh Mệnh, ánh sáng chói lóa đến mức khiến mọi người gần như không thể mở mắt.

Thống Lĩnh Hắc Hổ híp mắt lại, nói với giọng khàn khàn:

- Hôm nay có chuyện gì thế, ánh sáng của Thánh Thụ chói mắt hơn thường ngày rất nhiều.

- Không biết, ta cũng không thể nhìn rõ.

Thống Lĩnh Đầu Chó giơ tay lên chắn ánh sáng, muốn nhìn rõ chuyện gì đang xảy ra.

Thống Lĩnh Độc Xà ngẩng đầu lên, đôi mắt rắn mở to, bầu trời bị tán cây che khuất, thấy không rõ bên ngoài đã xảy ra cái gì.

- Phanh ~~~

Ngay sau đó, một tiếng nổ lớn vang lên từ phía đỉnh đầu khiến bức tường lưu ly bao phủ toàn bộ vương thành đung đưa.

- Có địch tập kích sao?

Sắc mặt của Thống Lĩnh Đầu Chó trầm xuống.

- Không biết, thấy không rõ.

Thống Lĩnh Hắc Hổ nghiêm túc đáp.

- Phanh ~

Những người khác còn chưa kịp nói gì thì một tiếng nổ lớn khác lại vang lên, đồng dạng truyền tới từ phía trên đỉnh đầu mọi người, mặt đất và bức tường lưu ly đều chấn động kịch liệt.

- Ông ~

Cây con Trà Thụ Sinh Mệnh hơi di chuyển cành lá của mình để chống đỡ, chấn động nhanh chóng biến mất.

- Đi thơi, ra ngoài xem một chút.

Thống Lĩnh Độc Xà nghiêm mặt ra lệnh.

…….

- Ầm ầm

Cả bức tường Lưu Ly bao quanh Vương Thành đều chấn động.

Thấy tất cả cành lá của cây con của Đại Thụ Sinh Mệnh đều dãn đi ra ngoài, vô số ánh sao xuyên thấu qua bức tường Lưu Ly, nhanh chóng lan rộng ra.

- Ông!

Mấy trăm mét cao trên không trung, Hư Nhị Vương mở ra toàn bộ cánh, giơ tay lên ngưng tụ ra từng quả cầu năng lượng màu đen đập về phía bức tường Lưu Ly. Nó cảm nhận được trong bức tường này có khí tức Sinh Mệnh nồng nặc, còn có khí tức huyết thực.

- Kiệt kiệt kiệt ~

Hư Nhị Vương nhếch miệng lên tiếng:

- Cắn nuốt các ngươi, là ta có thể hoàn thành lần tiến hóa thứ ba.

Bạn cần đăng nhập để bình luận