Ta Xây Gia Viên Trên Lưng Huyền Vũ

Chương 1979: Thuần Dưỡng Loài Cây Mới



Khóe môi của Mục Lương nhếch lên, giơ tay lên vung lên, thi triển năng lực của thú Thao Thiết.

- Không gian Thôn Phệ (cắn nuốt).

- Rắc...rắc... ~~~

Toàn bộ đầu khớp xương chung quanh bay lên, bị không gian vô hình cắn nuốt, xuất hiện ở trong không gian Mục Lương mang theo người.

Vân Vân trừng lớn đôi mắt phượng, trong thời gian mấy hơi thở, ngọn núi đầu lâu của Ma Thú đã bị lấy đi, lộ ra mặt đất phía dưới bị nhuộm đỏ máu máu thú.

Cô giơ tay lên bịt lại miệng mũi, giọng nặng nề nói:

- Ừm, mùi máu tanh nồng đậm.

Sắc mặt của Ly Nguyệt của nghiêm túc, âm thanh lạnh lẽo vang lên:

- Không biết đã có bao nhiêu Ma Thú chết ở nơi này?

Vân Vân giải thích:

- Cây Phượng Hoàng thường phát ra mùi thơm lạ, mùi thơm kia có sức dụ dỗ rất mạnh đối với Ma Thú, ma thú từ Vương Giai trở lên mới có sức chống cự.

- Thì ra là như thế.

Lạp Nhã lập tức hiểu ra.

- Xào xạc xào xạc ~

Cành lá của gốc cây kia không gió mà bay, phát ra tia sáng màu đỏ chói mắt.

Sau một khắc, hơn mười lá cây từ đầu cành bóc ra, biến ảo thành từng con chim khổng lồ, có giống như chim Sẻ, có giống như chim Ưng, mỗi một con đều không giống nhau.

Con ngươi màu đen của Mục Lương lấp lánh, thấp giọng nói:

- Không phải thực thể, nhưng đều có thực lực cấp 8.

Ly Nguyệt giơ tay lên, lướt qua ma cụ không gian trên ngực, lấy ra trường cung thường dùng.

- Không cần các ngươi ra tay, để ta giải quyết.

Mục Lương giơ tay lên ngăn lại bàn tay nhỏ nhắn của cô gái tóc bạc.

- Vâng.

Ly Nguyệt nghe lời buông xuống trường cung.

Vân Vân liếc nhìn cung trong tay cô gái tóc bạc, cảm nhận được khí tức tản mát ra trên nó, đáy mắt hiện lên một tia ao ước, đó phải là linh khí cao cấp mà sư phụ nói à.

Phiến lá hóa thành Ma Thú không tên, nhưng tốc độ công kích không yếu chút nào, móng vuốt sắc bén tựa như lưỡi dao sắc bén chụp vào đám người Mục Lương.

Anh giơ tay lên, thi triển năng lực Lỗ Đen Trọng Lực, không gian trước người vặn vẹo hình thành một cái lỗ đen, cắn nuốt xoắn nát toàn bộ Ma Thú bay tới.

Dưa vào thực lực của anh bây giờ, đối phó Ma Thú cấp 8 chỉ cần động động tay, không cần gây chiến.

- Thật mạnh!

Vân Vân há hốc miệng ba, hai conn mắt tỏa sáng lấp lánh nhìn chằm chằm vào sau lưng Mục Lương.

Con người ai chả sùng bái cường giả.

- Xào xạc xào xạc ~~~

Cây Phượng Hoàng lần thứ hai đung đưa, càng nhiều phiến lá rời khỏi cành khô, bay theo gió biến ảo thành Ma Thú.

- Vô dụng.

Mục Lương cất bước đi về phía trước, trọng lực hình thành lỗ đen, tiếp tục cắn giết Ma Thú đến gần.

Cây Phượng Hoàng dường như đã nhận ra điêuf không đúng, càng ngày càng nhiều phiến lá từ trên cành cây bóc ra, biến ảo thành trên trăm con Ma Thú công kích về phía anh.

- Rất lâu không chưa được chơi qua, vừa lúc để cho ta hoạt động thân thể một chút.

Mục Lương khẽ cười một tiếng, cho lỗ đen tán đi. Anh dùng một thủ đoạn vặn vẹo, thân thể đã xông ra ngoài, một quyền đánh về phía nguyên hình của con ma thú thứ nhất, phiến lá màu hồng nổ tung thành bụi phấn.

Mục Lương lại vung ra một quyền, khí tức hàn băng bao trùm ở trên nắm tay, đông một con Ma Thú khác thành tượng đá. Anh thi triển từng năng lực, trong thời gian mấy cái hô hấp đã giải quyết mười mấy con Ma Thú.

- Chết đi.

Mục Lương xoay cổ tay một cái, tơ nhện Thiên Ảnh khống chế được mấy con Ma Thú, khiến chúng nó lẫn nhau công kích.

Vân Vân nghẹn họng nhìn trân trối nhìn, đã tìm không ra hình dung từ để diễn tả một màn trước mắt này, tạo thành rung động thật lớn đối với cô.

Một phút đồng hồ sau, trên trăm con Ma Thú toàn bộ bị giải quyết, chiếc lá hồng nhạt nhỏ tán lạc đầy đất.

- Xào xạc~~~

Phiến lá lần thứ hai của cây Phượng Hoàng lay động, có phiến lá mới mọc ra, hiển nhiên muốn huyễn hóa ra Ma Thú mới.

- Ta không muốn lãng phí thời gian với ngươi.

Mục Lương bước ra một bước, sau một khắc trực tiếp xuất hiện ở trước mặt nó, giơ tay lên đè ở trên cây khô màu hồng nhạt.

Cây Phượng Hoàng dừng lại run run, phiến lá mới mọc ra cũng không có bóc ra, hình như bị giật mình.

- Keng! Kiểm tra đo lường được sinh mệnh có thể thuần dưỡng, có hay không thuần dưỡng?

Âm thanh gợi ý của hệ thống ở vang lên trong đầu Mục Lương.

- Thuần dưỡng.

Mục Lương thì thầm một câu.

- Keng! Cấp 9

- Cây Phượng Hoàng đâng được thuần dưỡng……

- Keng! Tiêu hao 10 điểm thuần dưỡng,

- Cây Phượng Hoàng

- Thuần hóa thành công.

- Keng! Có kế thừa hay không ?

- Thiên phú của cây Phượng Hoàng: Vung Lá Thành Thú.

- Cái tên này, có chút thú vị~~~

Mục Lương hơi nhăn mi, trong lòng không tiếng động lên tiếng:

- Kế thừa.

- Keng!

- Vung Lá Thành Thú đang thay đổi...Đang thích xứng... Truyền thừa hoàn tất.

Âm thanh Hhệ thống hạ xuống, thuần dưỡng thành công.

Biểu cảm trên mặt của Mục Lương không thay đổi, trong cơ thể xuất hiện một dòng nước ấm, thân thể có được cường hóa nhất định, mặc dù là có chút ít còn hơn không có.

- Hoa lạp lạp ~~~

Toàn bộ phiến lá của nó đều lay động, hình như đang hoan nghênh Mục Lương xuất hiện, đây là vua của bọn nó.

Mục Lương vỗ thân cây Phượng Hoàng, truyền lại ra mệnh lệnh:

- Ta muốn trước tiên đào lên lên, chờ trở lại thành Huyền Vũ lại trồng xuống.

Anh muốn mang Cây Phượng Hoàng trồng ở Thành Buôn Bán Sơn Hải, giữ gìn an toàn nơi đó, cũng làm cho là khu buôn bán Sơn Hải là trở thành đầu tàu.

Cây Phượng Hoàng lần thứ hai run run cành khô, lần này không có phiến lá mới bóc ra.

- Bắt đầu.

Đôi mắt của Mục Lương thiểm thước, mặt đất dưới chân chấn động, từng nhánh lớn gốc rễ từ dưới đất chui lên.

- Đây là thế nào?

Vân Vân kinh hô một tiếng, vội vàng ngăn Lạp Nhã và Ly Nguyệt ở phía sau, cảnh giác nhìn chằm chằm cây Phượng Khổng Lồ.

Trong mắt Ly Nguyệt lộ ra tia kinh ngạc, nhìn sau lưng Vân Vân, người nọ đang bảo vệ mình? Cô lên tiếng trấn an nói:

- Không có chuyện gì, chắc là Mục Lương thuần hóa nó.

- Hả?

Vân Vân lần thứ hai sửng sốt một chút, có chút không phản ứng kịp.

Bên kia, Mục Lương đã thu cây Phượng Hoàng vào trong không gian, trong tay có cầm hai lá cây, cất bước đi tới hướng Ly Nguyệt.

Anh vung vẩy phiến lá trong tay, hỏi:

- Ly Nguyệt, những chiếc lá này làm thành mũi tên, khi bắn ra biến ảo thành Ma Thú công kích kẻ địch, được không?

- Sẽ rất lợi hại.

Trong đầu Ly Nguyệt siy nghix một cái, con ngươi màu bạc của cô nhất thời lấp lành. Mục Lương ôn nhuận tiếng nói:

- Nếu ngươi thích, vậy trở về sẽ làm cho ngươi một món!

- Vâng.

Ly Nguyệt tiếu yếp như hoa gật đầu.

……………..

Vẻ mặt Lạp Nhã kinh ngạc hỏi:

- Phiến lá này bay ra ngoài là có thể biến thành Ma Thú sao?

Mục Lương lắc đầu, lạnh nhạt nói:

- Dĩ nhiên không phải, còn phải xử lý một chút mới được, trở về lại nghiên cứu.

- Vâng.

Lạp Nhã thức thời không có hỏi nhiều.

Mục Lương thu lại phiến lá, nghiêng đầu nhìn về phía Vân Vân biểu cảm ngây ngốc, cô nhìn chăm chú vào vị trí cũ của cây Phượng Hoàng, nơi đó chỉ còn lại một cái hố sâu.

Bạn cần đăng nhập để bình luận