Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 4372: Đương nhiên có thể

“Tiễn ta lên đường.”
Tâm Ma Lão Tổ nhịn không được cười nhạo: “Đúng là cuồng vọng vô tri. Ngươi có biết ta là ai không? Ý nghĩa của ta như thế nào đối với vô số tinh vực dưới trướng của liên minh tu tiên không?”
“Ta không biết, cũng không muốn biết, càng không cần phải biết.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Ta chỉ biết ta nhìn ngươi rất khó chịu, cho nên ta muốn xử lý ngươi.”
Tâm Ma Lão Tổ hừ lạnh một tiếng, có chút ngạo nghễ nói: “Hơn hai vạn năm trước, có một người tuổi tác không khác gì ngươi đến trước mặt ta, cũng nói những lời như thế. Ngươi có biết kết cục sau cùng của hắn là gì không?”
Hạ Thiên có chút không kiên nhẫn nói: “Ngươi cảm thấy mấy lời nói nhảm này có thể dọa được ta không?”
“Chàng thanh niên kia, thật ra ta có thể cho ngươi một cơ hội leo lên đỉnh phong, để ngươi có thể trở thành chủ nhân của liên minh tu tiên này.”
Tâm Ma Lão Tổ cười khẽ, thay đổi giọng điệu: “Chỉ cần ngươi phụng ta làm chủ, ta sẽ ban cho ngươi sức mạnh không tưởng tượng nổi.”
“Sức mạnh không thể tưởng tượng nổi?” Hạ Thiên cười nhạo. “Không tin sao?” Trong giọng nói của Tâm Ma Lão Tổ mang theo sự mê hoặc: “Không thể tưởng tượng nổi đến mức vượt qua sự tưởng tượng của ngươi. Năm đó, Hồng Vân đã kẹt ở Hợp Thể Kỳ mấy ngàn năm, chính là nhờ thu được sức mạnh của ta mới trở thành đại trưởng lão danh chấn liên minh. Còn có Mệnh Vô Thường, ban đầu chẳng qua chỉ là một sợi tàn hồn mà thôi, cũng nhờ sức mạnh của ta mới trở nên khó lường dị thường, chấp chưởng Tiên Luật Ti của liên minh. Còn có Hạ Vô Kỵ…”
Hạ Thiên khinh thường nói: “Mấy tên ngớ ngẩn mà ngươi nói đều chết trong tay của ta. Nếu điều này chính là điều không thể tưởng tượng nổi, ngươi chính là một tên lừa đảo.”
“Ha ha, tiểu tử, ngươi có nghĩ đến ngươi giết được bọn họ thật sao?” Tâm Ma Lão Tổ bỗng nhiên cười nhạo, hỏi ngược lại một câu.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi muốn nói cái gì?”
“Là bọn họ đã chặn đại thế, sớm muộn gì cũng sẽ bị quét vào trong đống bụi của đại đạo.” Giọng nói của Tâm Ma Lão Tổ bỗng nhiên trở nên trang nghiêm, càng như một lão tăng đức cao vọng trọng, lời nói mang tính quyền uy không thể nghi ngờ: “Còn ngươi, ngươi chính là tân tinh bay lên một cách chậm rãi trong tu tiên giới. Bất luận ngươi tu hành công pháp như thế nào, tiến độ tu luyện ra sao, đều có thể xưng là tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả.”
“Liên minh tu tiên cần xưa nay không phải là những con chó canh nhà mà là khí phách tiến thủ. Có như vậy người đó mới có thể dẫn đầu toàn bộ liên minh tu tiên, tương lai cùng nhau chinh chiến Chân Tiên giới.”
“Ha ha, dù sao đám ngu ngốc kia cũng đã chết, tùy ngươi nói như thế nào cũng được.” Hạ Thiên khinh thường nhìn trái tim trước mặt: “Khi bọn họ còn sống, tại sao ngươi không nói?” Tâm Ma Lão Tổ không hề có chút áy náy, còn ngạo nghễ nói: “Bọn họ còn sống thì còn có giá trị lợi dụng. Thật ra, cách làm tốt nhất của ngươi chính là đánh bại bọn họ, sau đó thu phục bọn họ cho ngươi sử dụng. Điều này cũng có sự giúp đỡ rất lớn đối với việc Thần Hoàng quay về Chân Tiên giới sau này.”
Tiếp theo, dường như muốn trấn an Hạ Thiên, Tâm Ma Lão Tổ bổ sung thêm một câu: “Tuy nhiên, chuyện cũng đã qua, có nói nhiều cũng vô ích. Tóm lại, ngươi mở rộng tâm phòng tiếp thu sức mạnh của ta đi.” “Đầu óc của ngươi có bệnh à. Không đúng. Ngươi hoàn toàn không có đầu óc.” Hạ Thiên lười biếng nói: “Chút sức mạnh đó của ngươi, ta cảm thấy chướng mắt, cũng lười nhiều lời với ngươi ở đây. Thần Hoàng đâu rồi, bảo ông ta cút ra đây, ta thuận tay giải quyết ông ta luôn cho xong việc.”
“Ngươi có biết mình đang nói gì hay không?” Tâm Ma Lão Tổ im lặng vài giây, lời nói mang theo sự uy hiếp: “Dám bất kính đối với Thần Hoàng, ngươi sẽ trực tiếp biến mất khỏi đời này.”
Hạ Thiên hờ hững nói: “Ngươi nhìn thì rất mạnh, thật ra cũng chẳng có gì lợi hại, muốn giết ngươi rất dễ dàng.”
“Giết ta tất nhiên dễ dàng rồi, bởi vì ta xưa nay sẽ không phản kháng.” Tâm Ma Lão Tổ cũng không có gì e ngại, ngược lại giọng điệu tăng thêm mấy phần uy hiếp: “Nhưng ngươi giết chính ngươi thì không dễ dàng rồi.”
Hạ Thiên lạnh lùng nói: “Mấy lời nói nhảm này không uy hiếp được ta đâu.”
“Đây không phải uy hiếp mà là sự thật.” Tâm Ma Lão Tổ cười khẽ: “Ta đến từ Thần Hoàng, là trái tim của hắn. Về sau, hắn đã lấy ta ra ngoài cơ thể của hắn, luyện chế thành hình dạng bây giờ. Ngươi có nhìn thấy những mạch máu này của ta không?”
“Chúng kết nối tất cả các hành tinh trong và ngoài không gian sâu thẳm.”
“Bắt đầu từ sáu vạn năm trước, ta đã bắt đầu chuyển vận huyết dịch và linh khí của ta đến tinh cầu chư thiên vạn giới, chính là ta dưỡng dục các ngươi. Tất cả những người sinh tồn trên những tinh cầu đó, tim của bọn họ đều do ta nắm giữ, trong đó tất nhiên bao gồm cả ngươi.”
Lông mày Hạ Thiên hơi cau lại, tâm trạng có chút khó chịu: “Đừng dát vàng lên mặt mình nữa. Ngươi đang biến tướng khống chế tất cả mọi người thôi.”
“Ha ha, tùy ngươi nghĩ như thế nào thì nghĩ, nhưng sự thật chính là như vậy.” Trong giọng nói của Tâm Ma Lão Tổ mang theo sự trào phúng: “Ngươi đâm ta một đao, chư thiên vạn giới sẽ có một người vô tội chết đi. Nếu ta mất máu mà chết, đa số người trong liên minh sẽ chôn cùng, bao gồm cả ngươi và tất cả những người ngươi quan tâm.”
Hạ Thiên chẳng hề để ý: “Ta là đệ nhất thần y trong thiên hạ. Cho dù người đã chết, ta cũng có thể tùy thời cứu sống, ngươi không uy hiếp được ta đâu.”
“Ngươi có thể cứu một người, cứu hai người, cứu mười người, cứu trăm người…”
Tâm Ma Lão Tổ cũng không nôn nóng, chậm rãi nói: “Nhưng ngươi có thể đồng thời cứu được một trăm vạn người, một ngàn vạn người, thậm chí vạn vạn người trong thế giới này không?”
Hạ Thiên hờ hững đáp: “Đương nhiên có thể.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận