Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3038: Vợ nhỏ dự bị thứ ba

“Này, anh rể, ngươi chờ ta với.” Đứa bé trai vội vàng chạy theo.
Gã bảo vệ khôi ngô trấn tĩnh lại, vội móc bộ đàm báo cáo lên trên: “Nhiếp đội trưởng, là ta, lão Cao, cửa sau có hai người không rõ thân phận đi vào. Một người khoảng hai mươi tuổi cùng với một đứa bé trai, mọi người nhất định phải chú ý.”
“Được, ta biết rồi.” Bên trong bộ đàm vang lên một âm thanh trầm thấp.
Lúc này, bên trong văn phòng Hội trưởng hiệp hội thần y.
“Tiểu Nhiếp, xảy ra chuyện gì rồi?” Một đại mỹ nữ mặc đồ vét màu trắng, đeo mắt kính màu đen cười hỏi.
Một nam nhân thân hình cường tráng, cơ bắp cuồn cuộn đứng ngoài cửa, cung kính đáp lại: “Hồi Viên tiểu thư, cửa sau có người lạ xâm nhập, Tiểu Cao báo cáo lại với ta.”
“Người lạ?” Mỹ nữ mặc vét trắng đẩy mắt kính, phong phạm ngự tỷ: “Xem ra hiệp hội thần y đã khiến cho thế lực khắp nơi phải chú ý, ai cũng muốn trà trộn vào.”
Nhiếp đội trưởng lo lắng đề nghị: “Viên tiểu thư, ngươi có cần ta tăng cường cảnh vệ để bọn họ tìm người hay không?”
“Không cần đâu.” Viên tiểu thư nhẹ nhàng cười một tiếng: “Đây chính là một cái bẫy hai nhà Triệu Viên bày ra, muốn dẫn xà xuất động. Đám khách không mời mà đến tất nhiên càng nhiều càng tốt.”
Nhiếp đội trưởng vẫn còn do dự: “Nhưng Viên công tử đã nói qua Hạ thần y sẽ đến hiện trường, có khi nào va chạm hắn hay không?”
“Va chạm thì đã sao?” Sóng nước lưu chuyển trong đôi mắt đẹp của Viên tiểu thư. Nàng khẽ cười nói: “Ngươi cảm thấy Hạ Thiên sẽ để ý mấy chuyện này à?”
Nhiếp đội trưởng cũng không dám tùy tiện trả lời câu hỏi này. Mười năm trước, hắn ta mới tiến vào Hoàng tổ, mặc dù còn chưa tận mắt nhìn thấy Hạ Thiên, nhưng đã nghe qua rất nhiều sự tích truyền kỳ về hắn.
Hình ảnh của Hạ Thiên đã sớm khắc sâu vào lòng hắn ta không thể xóa nhòa. Thậm chí, Sát Thần Thập Tam Đao mà Hạ Thiên truyền thụ cho đến nay vẫn là kỹ năng bắt buộc của thành viên bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng.
“Ngươi tốt xấu gì cũng là một đặc công, tại sao lại trở nên nhát gan như thế?” Viên tiểu thư bất mãn lắc đầu, nói với Nhiếp đội trưởng: “Làm xong chuyện lần này, ngươi quay về Hoàng tổ đi. Ta sẽ nói với anh họ để hắn ta điều động cho ngươi.”
“Vâng.” Nhiếp đội trưởng không hề có ý phản bác.
Lúc này, trong phòng bỗng nhiên vang lên một giọng nói lười biếng: “Nàng ta chính là tỷ tỷ của ngươi sao?”
“A, không phải.” Giọng của một bé trai vang lên: “Vị đại tỷ này rất xinh đẹp nhưng so với tỷ tỷ của ta vẫn còn kém một chút.”
“Là ai?” Nhiếp đội trưởng nghe được âm thanh, không khỏi cả kinh, lập tức lấy điện thoại ra chỉ vào hai người chẳng biết từ lúc nào xuất hiện trong phòng.
Hai người này dĩ nhiên là Hạ Thiên và đứa bé trai.
Hạ Thiên bước đến bên cạnh Viên tiểu thư, cẩn thận nhìn nhiều lần, sau đó nói: “Dáng dấp tạm được, miễn cưỡng có thể làm vợ nhỏ dự bị thứ ba của ta.”
“Hai người các ngươi là ai?” Nhiếp đội trưởng đổ mồ hôi lạnh cả người: “Các ngươi lập tức ra ngoài cho ta, cách Viên tiểu thư xa một chút.”
Viên tiểu thư ngược lại không hoảng hốt, đồng thời còn ý vị thâm trường nhìn Hạ Thiên, sau đó giơ tay nói với Nhiếp đội trưởng: “Nơi này không có chuyện của ngươi. Ngươi ra ngoài, đóng cửa lại cho ta.”
Nhiếp đội trưởng khó hiểu hỏi: “Nhưng bọn họ…”
“Ra ngoài đi.” Viên tiểu thư nhẹ nhàng nói.
“Vâng.” Nhiếp đội trưởng đành phải nghe lệnh, chậm rãi thối lui khỏi phòng, thậm chí còn đóng cửa phòng lại.
Sau khi đóng cửa, Viên tiểu thư bỗng nhiên đứng lên, nửa đứng nửa ngồi lên bàn làm việc, mị nhãn như tơ nhìn Hạ Thiên: “Ngươi chính là Hạ Thiên?”
Hạ Thiên chớp mắt: “Ngươi biết ta?”
“Đương nhiên là biết.” Dáng người của Viên tiểu thư đúng là không tệ, phần trên của bộ vét trắng phồng lên, chân dài với đôi tất màu đen, âm thanh khá mị hoặc: “Ta là một fan hâm mộ của ngươi. Khi ta còn du học ở nước ngoài, ta đã thích ngươi rồi. Về sau, ta thành lập một hội fan hâm mộ của ngươi, gọi là hiệp hội thần y. Ban đầu, ta cho rằng chúng ta sẽ không gặp nhau, nghĩ không ra thời gian trước anh họ tìm ta, bảo ta theo đuổi ngươi, ta không nói hai lời liền đồng ý ngay.”
“Thế nào, ta có được hay không?” Viên tiểu thư nháy mắt với Hạ Thiên: “Ta vẫn luôn vì ngươi mà thủ thân như ngọc, ngay cả tay còn chưa để nam nhân nào khác nắm qua, chỉ chờ ngươi đến khai phát.”
Hạ Thiên đánh giá Viên tiểu thư: “Cho dù ngươi có nói thật, nhưng ngươi cũng phải xếp hàng. Đứa bé trai này nói tỷ tỷ của nó còn xinh đẹp hơn ngươi gấp hai lần.”
“Không thể nào, ở đế đô này, không có nữ nhân nào xinh đẹp bằng ta.” Viên tiểu thư rất tự tin với dung mạo của mình. Nàng cũng đã xem qua ảnh nữ nhân khác của Hạ Thiên, đích thật người nào cũng đẹp như tiên nữ, khí chất xuất trần, nhưng so với những nữ nhân khác, nàng không hề sợ hãi.
Đứa bé trai mất hứng nói: “Ai nói, tỷ tỷ của ta là mỹ nữ xinh đẹp nhất đế đô, ngươi cùng lắm chỉ xếp thứ hai mà thôi.”
“Tiểu bằng hữu, tỷ tỷ của ngươi là ai?” Viên tiểu thư cười hỏi: “Ngươi gọi nàng ấy đến ta nhìn qua một chút đi.”
“Tỷ tỷ của ta vừa mới bị người của tòa nhà này bắt.” Lúc này, đứa bé trai mới khôi phục lại tinh thần: “Nhất định là ngươi ra lệnh cho những người kia làm. Ngươi mau thả tỷ tỷ của ta ra.”
Viên tiểu thư không khỏi sửng sốt, lập tức nói với Hạ Thiên: “Ta không có phái người bắt ai cả, cũng không có khả năng làm mấy chuyện này.”
Bành.
Lúc này, cửa phòng bị người ta thô bạo đẩy ra, chỉ thấy một nam tử còn trẻ nghênh ngang bước vào, rống to với Viên tiểu thư: “Tỷ, ngươi bảo ta tìm nữ nhân kia, ta đã tìm được. Có muốn giết chết nàng ta hay không chỉ cần một câu nói của ngươi.”
Bạn cần đăng nhập để bình luận