Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2748: Càng không thể không xem

Mặc kệ trước kia hay là bây giờ, bốn tổ Thiên Địa Huyền Hoàng vẫn luôn là tổ chức thần bí nhất Trung Quốc. Nơi bọn họ đóng quân trên cơ bản không hề công bố ra bên ngoài, do gia tộc từng người phụ trách.
Nhưng phương pháp của Thiên Đạo tổ trái ngược. Ngoại trừ tổ nghiên cứu khoa học hạch tâm và tiểu tổ hạch tâm, tất cả các tiểu tổ khác đều tập trung trong một tòa nhà có tiếng ở Kinh thành. Tổ điều tra hiện tượng siêu tự nhiên vừa mới chính thức thành lập cũng nằm trong tòa nhà này.
“Triệu tổ trưởng, ngươi đã về. Trịnh tiên sinh và một người khách đang ở trong văn phòng chờ ngươi.” Vừa bước vào, một nhân viên lễ tân từ phía đối diện bước đến, báo cáo công việc cho Triệu Thanh Thanh nghe.
“Ta biết rồi, cứ để bọn họ chờ.” Triệu Thanh Thanh nghe xong, tuyệt không gấp, nàng quay sang nói với Hạ Thiên: “Sư phụ, để ta dẫn ngươi đi tham quan ở đây.”
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Chỉ là một tòa nhà rách nát, còn không đẹp bằng cao ốc Thần Y ở Giang Hải, có cái gì đáng xem đâu.”
“Không thể so sánh với nhau được, nhưng nói thế nào cũng là một trong những sản nghiệp của ngươi mà.” Triệu Thanh Thanh cười nói.
Hạ Thiên sửng sốt, có chút không hiểu: “Có liên quan gì đến ta?”
“Đây là cao ốc mà Triệu gia và Thiên Đạo tổ đã mua.” Triệu Thanh Thanh giải thích: “Thiên Đạo tổ không phải của ngươi sao? Tổ mua cao ốc, đương nhiên cao ốc thuộc về sư phụ ngươi rồi.”
Hạ Thiên nhìn tòa nhà lâu hơn một chút, cũng không cảm thấy mừng rỡ, chỉ thản nhiên ừm một tiếng.
“Sư phụ, ngươi cảm thấy nhàm chán sao?” Triệu Thanh Thanh rất để ý đến cảm nhận của Hạ Thiên, thậm chí còn để ý hơn cả mình: “Nếu không, để ta giao cho người khác xử lý, chúng ta đến nơi khác chơi đi.”
“Không cần đâu.” Hạ Thiên lắc đầu: “Hôm nay ta bồi ngươi, ngươi làm chuyện của ngươi đi, không cần để ý đến ta, ta ở bên cạnh nhìn là được.”
“Ta biết rồi.” Triệu Thanh Thanh mỉm cười, áp giải nữ nhân váy dài vào thang máy, lên lầu chín. Sau khi đăng ký xong, nàng giao lại cho một tổ viên phụ trách.
Loại “không phải người” như nữ nhân váy dài sẽ được đưa vào một gian phòng đặc biệt. Nếu chết, thi thể sẽ chuyển cho tổ nghiên cứu khoa học để nghiên cứu, ví dụ như Đường Hỏa, Đường Mộc, còn có Tả Thanh Long trước đó.
“Sư phụ, ngươi ngồi một lát, ta xử lý văn kiện một chút.” Triệu Thanh Thanh dẫn Hạ Thiên vào phòng làm việc của mình, đích thân rót cho hắn một ly nước, lấy thêm chút đồ ăn vặt, sau đó mới ngồi vào bàn làm việc của mình.
Nàng còn chưa kịp bắt đầu xử lý văn kiện, cánh cửa đã bị người ta đẩy ra một cách thô bạo.
“Tri đại tổ trưởng, ngươi kiêu ngạo thật đấy.” Hai nam nhân trung niên một trước một sau vọt vào, nổi giận đùng đùng chỉ vào Triệu Thanh Thanh: “Ngươi trước sau cho lão tử chờ một tháng. Ngươi cho rằng Trịnh mỗ đây là người dễ khi dễ lắm sao. Hôm nay, ngươi nhất định phải cho ta một lời giải thích. Bằng không, ngươi đừng trách ta khiếu nại ngươi lên cấp trên.”
Triệu Thanh Thanh ngẩng đầu nhìn người đến, lông mày không khỏi cau lại, nói với bảo an xông vào đằng sau: “Ta đã nói từ trước, nếu không có lệnh của ta, bất kỳ người nào cũng không được phép bước vào phòng làm việc của ta. Ngươi không cần đi làm nữa.”
Nhân viên bảo an cũng không giải thích, cúi đầu trước Triệu Thanh Thanh một cái, sau đó quay người rời đi.
“Ha ha, tỏ quan uy trước mặt ta, đúng là hảo thủ đoạn.” Nam nhân trung niên mặc âu phục nói: “Hôm nay, ngươi nhất định phải cho ta một câu trả lời chắc chắn.”
“Trịnh tiên sinh, không biết ngươi cần câu trả lời chắc chắn nào?” Triệu Thanh Thanh thản nhiên hỏi.
Nam nhân mặc âu phục đen nghe xong, lửa giận càng thêm mạnh: “Triệu Thanh Thanh, ngươi đừng làm bộ trước mặt lão tử. Ngươi có còn muốn làm chức Tổ trưởng của ngươi nữa không?”
“Ta muốn hay không, cũng chẳng liên quan đến ngươi.” Triệu Thanh Thanh khoanh tay trước ngực, biểu hiện vẫn bình tĩnh như cũ: “Trịnh tiên sinh, ngươi có chuyện gì thì cứ nói. Còn nếu ngươi đến đây gây chuyện, ngươi cũng đừng trách ta đánh ngươi ra ngoài.”
“Được, nếu ngươi đã giả ngu, để ta xem ngươi có thể giả bộ đến khi nào.” Nam nhân mặc âu phục đen chỉ tay vào Triệu Thanh Thanh, hung tợn nói: “Ta không nói nhiều. Một tháng trước, các ngươi vô duyên vô cớ bắt con trai của ta, đến bây giờ vẫn còn chưa thả. Ngươi đừng nói với ta ngươi không biết nhé.”
Triệu Thanh Thanh mỉm cười: “Ngươi nói chuyện này sao? À, ta biết rồi, ta chính là người hạ lệnh bắt người.”
Bành! Nam nhân mặc âu phục đen vỗ một chưởng xuống bàn làm việc, thiếu chút nữa đánh sập cái bàn: “Vậy ngươi còn ở đây làm bộ, lập tức thả con trai ta ra ngay. Con trai ta không làm sai chuyện gì, các ngươi dựa vào đâu mà bắt nó? Hơn nữa, cho dù nó phạm tội, cũng chẳng có liên quan gì đến Thiên Đạo tổ các ngươi, các ngươi lấy tư cách gì mà bắt người?”
“Chúng ta chưa bao giờ vô duyên vô cớ bắt người, chúng ta có chứng cứ vô cùng xác thực.” Triệu Thanh Thanh rút một phần văn kiện bên trong chồng văn kiện trên bàn: “Đây chính là tư liệu liên quan đến hắn ta, nhưng ta khuyên ngươi đừng nên xem.”
Nam nhân mặc âu phục đen đoạt phần văn kiện trong tay Triệu Thanh Thanh, quát lớn: “Ngươi đã nói như vậy, lão tử đây lại càng không thể không xem.”
“Không thể nào, tuyệt đối không thể nào.” Chỉ lật có ba bốn trang, sắc mặt nam nhân mặc âu phục đen lập tức thay đổi. Sau khi hết khiếp sợ, mồ hôi lạnh túa ra, ánh mắt ông ta đảo loạn chuyển, giấu xấp văn kiện vào trong ngực: “Tất cả tư liệu này là giả, ta muốn mang nó đi.”
Triệu Thanh Thanh lạnh lùng nói: “Trịnh tiên sinh, ngươi cảm thấy có khả năng này sao?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận