Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2006. Ăn tối

“A...”
“Á...”
“A...”
Ba tiếng kêu rên đau đớn, dường như đồng thời phát ra, trong nháy mắt ba người ấy lăn lộn đau đớn đến độ không chịu nổi ngã trên mặt đất, bị Hạ Thiên tùy ý đạp mỗi người bọn họ một cước, đồng thời cũng đâm một châm trên người ba người hắn, bây giờ, ba người nọ chỉ cảm thấy toàn thân trên dưới khắp nơi đều đau, đau đến không ngừng được.
“Đồ ngu, các ngươi muốn bắt cóc vợ Y Y mà không mang theo ta, chuyện chơi vui như thế mà không mang ta theo sao!” Hạ Thiên mắng ba người một câu, sau đó nhìn về phía nam nhân kia: “Này, cuối cùng thằng ngu ngươi có muốn bắt cóc chúng ta hay không? Muốn bắt cóc thì liền nhanh chóng dẫn đường... !”
Hắn gạt ngã nam nhân cuối cùng xong, đồng thời cũng đâm một châm trên người hắn, sau đó, nam nhân ấy cũng đau đớn quay cuồng trên mặt đất.
Thuận tay ôm eo Y Tiểu m, Hạ Thiên cười hì hì: “Vợ Y Y, xe còn ở chỗ này, chúng ta có nên đi lên hay không?”
Ngõ hẻm bên kia, chiếc xe kia vẫn còn đậu ở chỗ đó, mà không có gì bất ngờ xảy ra, trên xe còn có người.
“Đi xem một chút đi.” Y Tiểu Âm vừa nói xong, đã phát hiện chiếc xe kia đột nhiên khởi động, rõ ràng, cuối cùng tài xế trong xe phát hiện tình huống không thích hợp, đã bắt đầu chạy trốn.
Một giây sau, chợt Y Tiểu Âm thấy cả người mình nhẹ bẫng lên, Hạ Thiên đã bế nàng lên, sau một giây, nàng đã đi tới bên cạnh xe, thuận tay kéo ra cửa xe, dù cho xe đang chạy, hai người họ vẫn vững vàng ngồi xuống.
Trong xe chỉ có một người tài xế, mà sau khi tài xế bất ngờ nhìn thấy trong xe nhiều thêm hai người, lập tức phát ra tiếng kêu sợ hãi, xe thắng gấp một cái, sau đó cứ dừng xe ở ven đường như vậy, mở cửa xe, chạy như điên trên đường, hiển nhiên muốn chạy trốn.
“Đây là loại cướp gì đây, đạo đức nghề nghiệp cũng không có, động một chút đã chạy trốn!” Hạ Thiên có chút bất mãn, hắn đành phải ôm Y Tiểu Âm xuống xe, đuổi kịp tên ấy, cũng cho kẻ cướp kia một cú đá, mặt khác lại thêm một châm, sau đó, tên đó cũng lăn lộn hét thảm trên mặt đất.
“Được rồi, vợ Y Y, mặc kệ những tên cướp ngu đần đi, hay chúng ta tìm chỗ để ăn cơm đi.” Hạ Thiên cảm thấy không dễ chơi, vốn hắn còn muốn xem tên ngu ngốc nào muốn bắt cóc hắn vợ Y Y, nhưng bây giờ cảm thấy, thật ra không phải vấn đề gì, ngược lại vợ của hắn xinh đẹp khả ái như vậy, trên thế giới này rất nhiều người đều sẽ muốn bắt cóc nàng.
Bởi vì cái gọi là thêm một người thì không nhiều, thiếu một người cũng không ít, những ngày qua hắn đều ở cùng một chỗ với vợ Y Y, tới một người giết một người, cũng không nhất thiết phải biết rõ người chỉ huy cuối cùng đứng ở đằng sau màng là ai.
“Được thôi, ngược lại đều là nhân vật nhỏ.” Y Tiểu Âm không thương tâm với việc đó, mặc kệ người chỉ điểm bọn cướp là ai, người này có thể nghĩ đến việc bắt cóc, nói rõ không phải là nhân vật lớn chân chính, bởi vì rõ ràng người này không hiểu rõ nàng.
Nếu là người thật sự hiểu rõ nàng, sẽ không tìm mấy tên như thế tới bắt cóc nàng, dù sao, nếu nàng thật sự dễ bị bắt cóc như vậy thì trong hơn mười năm qua đã sớm bị người ta bắt cóc vô số lần.
“Này, ngươi nhìn nơi đó có một nhà hàng, hình như không có người, chúng ta tới nơi đó ăn đi.” Y Tiểu Âm lười đi tìm nhà hàng khắp nơi, nhìn thấy phía trước có quán ăn, nên chuẩn bị đi vào.
Thật sụ cái nhà hàng kia rất vắng vẻ, nhưng không nhất định là hương vị không tốt, bởi vì một mặt bây giờ còn chưa đến 12h, thời gian có chút sớm, mặt khác, đây rõ ràng là một nhà hàng mới, không có nổi tiếng là rất bình thường.
“Tốt, vợ Y Y nàng muốn đi ăn nơi nào đều được, nhưng đột nhiên ta có một ý tưởng, không bằng chúng ta đi tới núi tuyết nấu nồi lẩu ăn đi.” Hạ Thiên cười hì hì nói: “Ta cảm thấy cái đó chơi rất vui.”
“Nhàm chán, ta không đi đâu.” Y Tiểu Âm liếc Hạ Thiên: “Ngươi muốn đi tới núi tuyết nấu nồi lẩu lãng mạn với ai thì tìm người khác đi, ta không muốn làm loại chuyện nhàm chán đấy, đợi lát nữa chúng ta còn phải làm chuyện chính đó.”
“Tốt thôi, vậy lần sau ta hỏi xem Tiểu muội chân dài muốn đi hay không?” Hạ Thiên rất tiếc nuối, hắn vừa mới cảm thấy ý nghĩ rất không tệ kia, dù sao chỉ là ăn cơm chơi không vui, đồng thời chơi ở nơi khác mới thật sự là chơi vui, rõ ràng núi tuyết chính là một chỗ tốt có thể một bên ăn cơm một bên chơi trò chơi khác.
Ừ, Hạ Thiên thích núi tuyết, nơi đó có rất nhiều ký ức tốt đẹp của hắn, không chỉ là với người vợ Muội muội chân dài Dạ Ngọc Mị, còn có vợ Nữ hoàng Cơ Thanh Ảnh, còn rất nhiều rất nhiều......
Nhưng bây giờ, trước mắt hắn chỉ có thể đi đến nhà hàng chân chính với vợ Y Y, hai người cùng đi vào sảnh ăn, sau đó phát hiện, phòng ăn này thật sự vắng vẻ, lúc này, một người khách cũng không có.
Không chỉ không có khách, dường như nhân viên phục vụ cũng không có, qua mười mấy giây, mới có một người từ bên trong đi ra, một nữ nhân hơn ba mươi tuổi, mới đầu nữ nhân ấy có chút kinh ngạc, sau đó lập tức có vẻ mặt tươi cười.
“Mời hai vị ngồi.” Nữ nhân bước đến chào: “Xin lỗi, chúng tôi mới khai trương cửa hàng kinh doanh, người phục vụ vẫn chưa đến, ta là chủ ở đây, xin hỏi hai vị muốn ăn gì?”
Hạ Thiên và Y Tiểu Âm tìm một chỗ ngồi bên cửa sổ, mà bà chủ lại nói: “Xin lỗi, chúng tôi thực sự chỉ là kinh doanh thử nghiệm, menu hôm nay vẫn chưa có, người giúp chúng tôi in thực đơn vốn nên giao vào sáng nay, nhưng hiện tại vẫn chưa giao, ta cũng không thể đi được, cho nên tạm thời không có thực đơn, nhưng ở đây chúng tôi có tất cả các loại món ăn theo mùa, như cá, thịt bò, thịt cừu, v.v. Ta sẽ đề cử cho các ngươi vài món…”
Bà chủ định kể tên món ăn, nhưng Y Tiểu Âm đã ngắt lời nàng ấy.
“Không cần, bà chủ, chúng tôi chỉ có hai người, ngươi cứ xem đó mà làm, cứ làm vài món ăn đặc trưng của các ngươi là được rồi.” Y Tiểu Âm hiển nhiên không có nhiều tâm tư thảnh thơi gọi đồ ăn, dẫu sao nàng và Hạ Thiên không còn là người bình thường cần phải ăn nữa, sở dĩ nàng đến đây là để lừa Hạ Thiên.
Hừm, cũng không thể nói là lừa, tóm lại là cùng hắn ra ngoài.
Nói cách khác, dùng từ dỗ dành sẽ thích hợp hơn.
Bạn cần đăng nhập để bình luận