Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2373. Ám võng

Nam Cung Uyên cười giả nai, khóe miệng khẽ nhếch lên: “Thú vị đấy, xem ra hôm nay phải ăn bữa lớn trước rồi.”
Nói xong, hắn liếc mắt nhìn tráng hán mắt chột đang đỡ lấy Cao Trân Trân, “Sau đó lại nếm thử bữa ngọt.”
“Cái gì ngươi cũng không có mà ăn đâu.” A Cửu khó chịu nhìn người trước mặt, “Cách tốt nhất ngươi có thể làm bây giờ là nhảy vào trong biển, không chừng còn có cơ hội sống sót.”
“Vậy sao sống nổi.” Nam Cung Uyên lắc đầu, “Ta có phải là cá đâu, bây giờ mà nhảy xuống biển thì chỉ có nước chết đuối thôi.”
A Cửu cười lạnh nói: “Không phải ngươi nói ngươi đến từ đáy biển sao?”
“Là đáy thuyền, chứ không phải đáy biển.” Nam Cung Uyên giải thích một hồi cho A Cửu, “Dù sao ta cũng không phải là cá, A Cửu cô nương nếu như muốn kéo dài thời gian, thì ta thấy không cần thiết phải làm vậy đâu, bởi vì hôm nay mọi người trên thuyền đều sẽ phải chết.”
A Cửu không sợ hãi gì, ngược lại cảm thấy có chút buồn cười, khoanh hai trước ngực thản nhiên nói: “Ồ, vậy ngươi nói thử xem, tại sao ta phải kéo dài thời gian?”
“Đúng là biết rõ còn cố hỏi.” Nam Cung Uyên mỉm cười liếm con dao găm của mình, không khỏi đắc ý nói: “Ai cũng biết A Cửu và Y Tiểu Âm quan hệ khăng khít, ngươi ở đây thì Y Tiểu Âm cũng sẽ ở gần đây.”
“Hôm nay xem như lãi to rồi, vốn muốn câu mấy con cá nhỏ thôi, ai ngờ lại câu được con cá lớn như thế.”
A Cửu không khỏi châm biếm nói: “Sợ là ngươi chưa câu được cá, thì đã tự nộp mạng rồi.”
“Vậy thì phải xem ngươi có bản lĩnh đó không.”
Nam Cung Uyên lập tức xoay chuyển dao găm trong tay, ánh mắt nặng nề nói: “Thừa dịp còn có thời gian xử lý ngươi trước, rồi đợi Y Tiểu Âm xuất hiện.”
Lời vừa dứt, Nam Cung Uyên đã tiến lên một bước, rồi đạp một cái, nhoáng phát đã đến trước mặt A Cửu.
A Cửu dường như chưa kịp phản ứng, chỉ biết ngơ ngác sững sờ tại chỗ, không hề nhúc nhích gì, thậm chí không chớp mắt nhìn Nam Cung Uyên.
“Lời đồn đúng là không đáng tin, trên tài liệu còn nói nữ nhân này cũng là cao thủ gì đó, thực sự nực cười.”
Trong lòng Nam Cung Uyên cười nhạo một phen, dao găm trong tay liền quét ngang qua cổ A Cửu, “Món tiền này coi như kiếm được rồi.”
“Rầm!”
Cả người Nam Cung Uyên bất ngờ không có dấu hiệu bắn ngược ra ngoài, lăn bảy tám vòng trên boong thuyền mới dừng lại được, thời điểm đứng dậy mặt mũi của hắn đã sưng phồng lên.
A Cửu vẫn mỉm cười như cũ, đứng tại chỗ ôm cánh tay nói: “Hiện tại cảm thấy ta có bản lãnh đó hay không?”
“Chuyện gì vậy?” Nam Cung Uyên đầu đầy dấu chấm hỏi, hoàn toàn không rõ vừa nãy xảy ra chuyện gì, đối với việc bản thân bị đánh bay ra ngoài không hề có chút ấn tượng.
Nếu xuất hiện loại tình huống này thì có hai khả năng, thứ nhất là có người âm thầm ra tay, thứ hai là thân thủ của A Cửu cao hơn hắn nhiều.
Trước hết hắn loại bỏ khả năng đầu tiên, bởi vì toàn bộ boong thuyền chỉ có bốn người mà thôi, trừ hắn ra thì cũng chỉ có Cao Trân Trân, tráng hán mắt chột kia và A Cửu.
Nếu như thật sự xuất hiện thêm một người, thì chắc chắn hắn sẽ phát hiện ra ngay.
Còn lại chính là khả năng thứ hai, nhưng mà khả năng này hắn không đồng ý cho lắm.
Nam Cung Uyên hắn đây chính là sát thủ cấp bậc thế giới, đi ra từ trại huyến luyện sát thủ nghiêm khắc nhất toàn cầu, mà A Cửu chẳng qua chỉ là trợ lý của bác sĩ, xem như từng luyện võ công thì thực lực cũng không thể bằng hắn được.
Suy luận trong chốc lát, Nam Cung Uyên nhanh chóng đưa ra đáp án, chính là do bản thân sơ suất khinh địch, ngoại trừ cái này thì không còn cách giải thích nào khác.
“Có vẻ trên tư liệu cũng không nói sai, ngươi quả thực có chút thực lực.”
Nam Cung Uyên nháy mắt điều chỉnh lại trạng thái, vẫn là dáng vẻ không vội không vàng, “Nhưng cũng dừng ở đây thôi, ngươi ở trên ám võng (mạng ẩn, deep web) có tận năm triệu, số tiền đó cũng không tính là ít, có thể coi như thu nhập mấy năm của ta, ta đương nhiên không thể bỏ lỡ nó rồi.”
A Cửu lơ đễnh nở nụ cười: “Năm triệu? Là ai vung tay thế nhỉ, bỏ ra nhiều tiền như vậy vì ta, nếu có cơ hội thật sự muốn uống với hắn một chén.”
“Ha ha, chỉ sợ là ngươi không có cơ hội đấy đâu.”
Nam Cung Uyên cười quái dị hai tiếng, dao găm trong tay lần nữa xoay tròn, lần này trực tiếp ném ra.
Dao găm hình rắn xoay vù vù trong không trung, giống như con rắn nhỏ linh hoạt chuyển động trong biển, chỉ là tốc độ nhanh đến mức quỷ dị.
Ánh mắt của A Cửu quả nhiên bị con rắn nhỏ kia hấp dẫn, lập tức di động theo nó.
Chờ đến lúc nó chuyển tới sau lưng nàng, nàng mới sợ hãi giật mình tỉnh giấc, cảm thấy có gì không đúng.
“Đâm! !”
Quả nhiên không biết từ lúc nào mà Nam Cung Uyên đã đến sau lưng nàng, chộp lấy dao găm hình rắn nắm trong tay, đột nhiên đâm về phía cần cổ trắng nõn như thiên nga của A Cửu.
“Phốc!” Một đao này trực tiếp đâm trúng, máu tươi bắn tung tóe.
“Ha ha, đây mới là máu tươi, thật sự làm người ta hưng phấn.”
Nam Cung Uyên bất ngờ không kịp đề phòng bị máu tươi bắn văng vào, nhưng hắn cũng không cảm thấy khó chịu, ngược lại vô cùng say mê hít sâu một hơi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận