Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2466: Không có vết tích châm pháp

Lão đầu râu bạc không khỏi sững sờ, nói với Hạ Thiên: "Hạ tộc trưởng, ý ngươi là sao?"
"Ngươi có ý gì!" Bạch Tiêm Tiêm cũng nổi giận, tiến lên vài bước lườm Hạ Thiên, "Bộ Bạch thúc gây sự với ngươi rồi hả?"
Hạ Thiên bĩu môi: "Hắn không gây sự với ta, nhưng trên người hắn quả thật có vấn đề."
"Ta thấy người có vấn đề nhất là ngươi thì có." Bạch Tiêm Tiêm không vui, nói: "Chúng ta vốn đang sống yên ổn trên đảo, từ lúc ngươi và những người này lên đảo, làm ra đủ thứ chuyện trời ơi đất hỡi, rồi còn hại chết nhiều người như vậy. Bây giờ ngươi lại còn muốn xuống tay với Bạch thúc, ngươi rốt cuộc muốn làm gì?"
"Không phải ta muốn làm gì, mà là hắn muốn làm gì." Hạ Thiên duỗi tay chỉ vào lão đầu râu bạc, "Mặc dù ngươi ngụy trang không tệ, cũng rất thức thời, không có làm chuyện gì, nhưng mà có vấn đề chính là có vấn đề, chuyện mà vợ Y Y phân phó, ta sẽ không làm trái."
Y Tiểu Âm cũng không nghĩ rằng vị hộ pháp sứ râu bạc này lại có vấn đề, dù sao hắn là người mà âm Vô Vũ đề cử, theo lý thuyết hẳn là cực kì đáng tin cậy mới phải.
"Hạ Thiên, ngươi có nhầm lẫn gì không?" âm Vô Vũ cũng lộ vẻ nghi hoặc, nói với Hạ Thiên: "Tề hộ pháp sứ là người của ta, vẫn luôn ở bên cạnh ta, không thể nào có vấn đề."
Hạ Thiên cười hì hì nói: "Chính là vì lúc nào cũng ở bên cạnh ngươi, nên mới dễ xảy ra vấn đề lớn, không phải sao?"
Lời này nghe giống như là nói mò, nhưng ngẫm nghĩ lại, thì cũng không phải là hoàn toàn không có đạo lý.
Có điều, âm Vô Vũ vẫn không cách nào tiếp nhận, tiếp tục thay lão đầu râu bạc giải thích: "Ta tin tưởng Tề hộ pháp sứ."
"Hạ tộc trưởng, ngươi là tộc trưởng của một tộc, nếu mà ngươi cảm thấy ta có vấn đề, thế thì ta có vấn đề." Lão đầu râu bạc cũng không kích động gì, tương đối bình thản, nói: "Nếu đã như vậy, vậy ta tự đi mật lao, làm như vậy mới có thể làm tất cả mọi người yên tâm hơn một chút."
Bạch Tiêm Tiêm kéo lão đầu râu bạc lại: "Bạch thúc, ngươi không được đi. Hiện tại mọi người đang rất bàng hoàng, nếu mà ngươi đi tới mật lao, vậy thì tình hình sẽ càng mất kiểm soát."
"Tiêm Tiêm, ngươi nói vậy là sai." Lão đầu râu bạc cười ha ha, "Có âm tộc trưởng, và Hạ tộc trưởng ở đây, cho dù ở đây xảy ra chuyện gì thì cũng không lật được trời. Nếu mà Hạ tộc trưởng đã cảm thấy ta có vấn đề, vậy thì ta tránh đi cũng là chuyện đương nhiên."
Bạch Tiêm Tiêm vẫn không chịu buông tay, nàng giống như Y Tiểu m, đều là cô nhi mà âm Y môn thu dưỡng, nhưng bởi vì thiên phú rất tốt, nên được đưa đến đảo Sương Nguyệt, được huyết mạch cấm chế gột rửa, trở thành tộc nhân của Huyền âm tộc.
Ở trên đảo, ngoại trừ âm Vô Vũ đối xử với nàng vô cùng tốt ra, thì chính là vị lão đầu râu bạc này dành nhiều thời gian bầu bạn với nàng nhất, tình cảm tương đối thâm sâu.
"Ngươi nói đi, làm sao ngươi mới chịu buông tha cho Bạch thúc." Bạch Tiêm Tiêm biết người có thể làm chủ ở đây chỉ có Hạ Thiên, liền xoay người nhìn Hạ Thiên, nghiêm túc nói: "Bất kể là điều kiện gì, ta cũng có thể đáp ứng. Nếu như ngươi dám ra tay với Bạch thúc, ta chết cũng sẽ không tha cho ngươi."
"Mặc dù ta đã coi nàng làm vợ bé tương lai của ta, nhưng nếu nàng cứ tiếp tục ngu xuẩn như thế, thì có lẽ nàng sẽ tụt xuống một bậc." Hạ Thiên có chút cạn lời nhìn Bạch Tiêm Tiêm, "Ta chỉ phát hiện hắn có vấn đề, lại chưa nói muốn giết hắn, huống chi hắn có vấn đề gì các ngươi cũng không hỏi, cứ ở đấy nói muốn chết muốn sống này nọ, không thấy mình ngu sao?"
"Hả, vậy ngươi... ý ngươi là gì?" Bạch Tiêm Tiêm bình tĩnh lại, phát hiện Hạ Thiên quả thật cũng chưa từng nói muốn làm gì bọn họ, chỉ nói là lão đầu râu bạc và mười hai người này có vấn đề mà thôi, còn về vấn đề gì thì cũng chưa nói ra.
Âm Vô Vũ cũng kỳ quái, hỏi: "Hạ Thiên, ngươi nói bọn họ có vấn đề, rốt cuộc là vấn đề gì?"
"Trước khi trả lời câu hỏi này, bảo những người khác giải tán hết đi." Hạ Thiên lười biếng nói: "Nhiều người tụ họp ở đây như vậy cũng không có tác dụng gì, còn làm cho bầu không khí không được tốt."
Không lâu sau, trên khuôn mặt của rất nhiều tộc nhân Huyền âm tộc ở đây đều lộ vẻ nghi hoặc và rời khỏi trung tâm Thánh Điện, chỉ để lại mười mấy tộc nhân mà Hạ Thiên chỉ ban nãy.
"Mười mấy người này, và Tề hộ pháp sứ, có vấn đề gì, bây giờ có thể nói được rồi." Chờ sau khi tất cả tộc nhân đều đi hết, âm Vô Vũ dời mắt nhìn về phía Hạ Thiên.
Những người khác cũng có chút ngạc nhiên, không biết tại sao Hạ Thiên lại lựa những người này.
"Trên người bọn họ đều có vết tích của châm pháp âm Y môn, giống như tên đần Bạch Kỳ Thạch kia." Hạ Thiên tiện tay chỉ mười mấy tộc nhân Huyền âm tộc, sau đó lại chỉ vào lão đầu râu bạc: "Còn riêng hắn thì khá kì quái, trên người không có vết tích châm pháp, nhưng khí tức thì không bình thường."
"Không có vết tích châm pháp, chuyện ấy không phải rất bình thường sao?" Tiêu Diễm Diễm nghe không nổi nữa, trợn tròn mắt nói: "Chẳng phải chúng ta cũng không có vết tích châm pháp, lẽ nào chúng ta cũng có vấn đề ư?"
Hạ Thiên lười biếng nói: "Lẽ ra hắn phải có, thế nhưng lại không có, vấn đề này chẳng lẽ còn chưa đủ lớn à?"
"Cái gì mà lẽ ra phải có?" Bạch Tiêm Tiêm bất mãn nói: "Ngươi đang cố tình gây sự hả?"
Y Tiểu Âm thì đã hiểu được ý của Hạ Thiên, dời mắt nhìn lão đầu râu bạc, thở dài một cái, chậm rãi hỏi: "Sư phụ, là ngươi ư?"
Bạch Tiêm Tiêm trợn mắt lên, như là đã nghe được xưng hô nằm ngoài sức tưởng tượng, vội hỏi: "Y tỷ tỷ, ngươi nhầm rồi. Những năm qua Bạch thúc vẫn ở trên đảo, chưa từng rời đảo, mà Tiêu lão môn chủ thì lại hoạt động ở ngoài đảo, hầu như không thể lên đảo, bọn họ không thể nào là cùng một người."
"Một người không rời đảo, một người không lên đảo." Hạ Thiên cười hì hì nói: "Thế thì không phải đã nói rõ bọn họ chưa từng xuất hiện cùng một lúc sao? Thì việc cùng là một người cũng không có gì quái lạ cả."
Bạn cần đăng nhập để bình luận