Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3385: Chỉ cần biết hắn đẹp trai nhất thiên hạ là được

Mạc thúc cũng sửng sốt: “Vừa nãy ngươi đã nói Tiểu Diệp sẽ đến mà.”
“Ta nói Tiểu Diệp sẽ thông báo cho ngươi.” Lực ca nhớ lại một chút, sau đó nói: “Thông báo cho ngươi, không phải là đến. Gọi điện thoại cũng là thông báo mà.”
“Con mẹ nó, đừng ăn nữa.” Mạc thúc giận đến tím mặt, chỉ vào Lực ca mà mắng: “Bỏ chén xuống.”
Lực ca hai ba miếng đã ăn sạch sẽ, sau đó nhanh chân bỏ chạy.
“Chạy? Ngươi còn chạy?” Mạc thúc tiện tay quơ lấy một cây gậy trúc đuổi theo.

Chờ mọi người đi hết, ba bóng người mơ hồ mới dần dần xuất hiện, chính là ba ẩn vệ Nhạc gia.
“Diệp lão đại, hai người này chính là thuộc hạ mà ngươi cẩn thận nuôi dưỡng mấy năm nay sao?” Nữ ẩn vệ lớn tuổi khinh thường nói: “Nhìn ngu ngốc quá, không đáng tin cậy chút nào.”
Đầu mục ẩn vệ Nhạc gia Diệp lão đại hừ nhẹ một tiếng: “Dĩ nhiên không phải rồi. Thuộc hạ của ta sao có thể ngu xuẩn đến như thế chứ?”
“Một nam hai nữ vừa rồi hình như đã gặp ở đâu rồi đấy.” Nữ ẩn vệ trẻ tuổi cau mày, có chút lo lắng nói: “Chúng ta ra tay với bọn họ có xảy ra vấn đề gì không?”
“Còn có thể có vấn đề gì?” Nữ ẩn vệ lớn tuổi có chút khinh thường nói: “Hai nữ nhân kia chỉ là dung mạo có chút xinh đẹp, quen mặt cũng là chuyện bình thường. Người xinh đẹp không phải đều giống nhau sao?”
Diệp lão đại im lặng một hai giây, sau đó nói: “Nam nhân kia nhìn thường thường không có gì lạ, có thể là công tử nhà có tiền. Bằng không, cũng không có hai mỹ nữ tuyệt sắc đi theo hắn. Chúng ta không cần bắt hắn đâu. Có bắt, đoán chừng cũng không có tác dụng. Trọng điểm của chúng ta chính là hai nữ nhân kia.”
“Vậy thì đơn giản rồi.” Nữ ẩn vệ lớn tuổi mỉm cười nói: “Vừa lúc ta còn chưa dùng hết âm Hồn Hương kiếm được bên trong tàn cảnh U Minh.”
Nữ ẩn vệ trẻ tuổi bỗng nhiên nghĩ đến một vấn đề: “Bọn họ nhắc đến Tiểu Diệp, không biết có lai lịch gì hay không?”
“Ta biết Tiểu Diệp đó.” Diệp lão đại bình thản nói: “Chỉ là một cảnh sát bình thường nho nhỏ mà thôi, không cần phải để ý đến.”
Nữ ẩn vệ lớn tuổi cười hỏi: “Chẳng lẽ hắn ta là đồng tộc của ngươi?”
“Hắn ta cũng xứng?” Diệp lão đại phun một bãi nước bọt xuống đất, cũng không muốn thảo luận chuyện này: “Hôm nay làm xong nhiệm vụ này, ta trở về sẽ xin gia chủ chuyển đi. Ta luôn có cảm giác thế cục trên Quỳnh đảo sắp thay đổi.”
“Sớm nên như vậy rồi.” Nữ ẩn vệ lớn tuổi không kềm nén được vui sướng trong lòng: “Nhạc gia sắp không xong rồi. Chúng ta phải tìm một nơi khác, nếu không, nhất định sẽ bị liên lụy.”
Trong lòng Diệp lão đại có chút bất an, không khỏi hỏi: “Ngươi xác định người của Bạch Nguyệt Quang có thể đề cử ta gia nhập Ám Ảnh Đoàn?”
“Đương nhiên không thành vấn đề rồi.” Nữ ẩn vệ lớn tuổi ngạo nghễ nói: “Tuy nói Ám Ảnh Đoàn là tổ chức sát thủ lớn nhất thế giới hiện nay, cánh cửa rất cao. Nhưng Bạch Nguyệt Quang là tổ chức sát thủ bên dưới của Ám Ảnh Đoàn, xếp hạng trên bảng cũng không thấp. Năm đó, danh tiếng của Diệp lão đại ngươi không kém, việc này tuyệt đối mười phần chắc chín.”
Nữ ẩn vệ lớn tuổi nhìn nữ ẩn vệ trẻ tuổi: “Tiểu Yến, ngươi thì sao? Có tính toán gì không?”
Tiểu Yến có chút do dự nói: “Hoa tỷ, ta cần suy nghĩ lại một chút.”
“Được thôi, tùy ngươi.” Hoa tỷ hơi bất mãn hừ nhẹ một tiếng: “Chỉ là bỏ lỡ cơ hội này, về sau ngươi không còn đường nào để đi đâu. Tổ trưởng Bạch Nguyệt Quang cực kỳ coi trọng ta, nể mặt của ta, cho ngươi thêm một suất cũng không phải việc gì lớn. Nếu ngươi từ chối, ngươi cũng không nể mặt người ta cho lắm.”
Tiểu Yến vẫn còn chút do dự: “Nếu ta có thể gặp được người của Bạch Nguyệt Quang, ta cũng không có vấn đề gì cả.”
“Ngươi không tin ta?” Hoa tỷ càng thêm bất mãn.
Lúc này, Diệp lão đại đã lấy lại tinh thần, lập tức ủng hộ ý kiến của Tiểu Yến: “Không sai, ta cần gặp người của Bạch Nguyệt Quang. Một lời hứa chỉ dựa vào một câu nói của ngươi, phong hiểm thật sự quá lớn.”
“Được rồi.” Hoa tỷ thấy hai người đều nói như vậy, vừa lúc cũng muốn biểu hiện nhân mạch cường đại của mình. Nàng ta móc điện thoại vệ tinh, gọi một số điện thoại ra ngoài.
Nửa phút sau, trong điện thoại vang lên một giọng nói lãnh đạm: “Chuyện gì?”
“Bạch tổ trưởng, là ta, Hoa Nhất Hoa.” Hoa tỷ lập tức thuật lại tình huống của bọn họ một lần: “Bọn họ vẫn còn hơi lo lắng, không quá tin tưởng ta, nhất là lão đại của chúng ta. Hắn ta mộ danh Ám Ảnh Đoàn đã lâu. Nếu có thể có được lời hứa, chúng ta sẽ cảm thấy rất vinh hạnh.”
Bạch tổ trưởng bên kia trầm ngâm một chút rồi nói: “Các ngươi chờ một lát.”
Mấy phút sau, Bạch tổ trưởng một lần nữa lên tiếng: “Coi như các ngươi gặp may. Lúc này, đoàn trưởng Ám Ảnh Đoàn đang ở Quỳnh đảo. Nếu các ngươi có thể tìm được hắn, toàn bộ các ngươi gia nhập Ám Ảnh Đoàn đều không thành vấn đề.”
Hoa tỷ nghi hoặc hỏi: “Vậy chúng ta làm thế nào để tìm được hắn?”
Bạch tổ trưởng thản nhiên nói: “Các ngươi chỉ cần biết hắn đẹp trai nhất thiên hạ là được.”
“A?” Hoa tỷ lại càng thêm kinh ngạc.
Diệp lão đại cũng kêu lên: “Vậy làm sao mà tìm?”
Bạch tổ trưởng thản nhiên nói: “Nếu tìm không được, các ngươi cũng không có tư cách gia nhập Bạch Nguyệt Quang chứ đừng nói chi đến Ám Ảnh Đoàn.”
Nói xong, người này dập máy ngay lập tức.
Bạn cần đăng nhập để bình luận