Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3403: Không có khả năng tham gia lễ đính hôn với ngươi

Hai tháng trước, người trong nhà tìm được nàng, mang nàng quay về, sau đó gặp mặt với một công tử đại thiếu Chiêm gia ở Hoàng Sơn.
Kết quả, nàng hoàn toàn không có một chút quyền lợi lên tiếng.
Đại thiếu Chiêm gia hoàn toàn hài lòng về nàng. Sau đó hôn sự được trực tiếp định ra, không có bất kỳ người nào trưng cầu ý kiến của nàng.
Nàng giống như một món hàng chờ bán, không hề có chút nhân quyền.
Ban đêm, nàng lén lút trốn đi, còn trốn rất xa, ra thẳng nước ngoài.
Đáng tiếc, vẫn không có tác dụng.
Mặc dù người trong gia tộc lạc hậu, nhưng năng lượng lại to đến dọa người.
Mặc kệ nàng ở đâu, mặc kệ nàng trốn bao xa, người trong gia tộc đều có thể trong thời gian cực ngắn tìm được nàng.
Loại cảm giác không có chỗ trốn này thật sự đáng sợ,
Nhiếp Tiểu Lý đã trốn đến mỏi mệt, vì thế nàng đã dứt khoát nhận mệnh.
Dù sao, tỷ tỷ, cô cô của nàng đều có kết cục như vậy. Lớn lên trong hoàn cảnh gia đình như thế, ra ngoài học đại học, sau đó nghe theo sắp xếp gả cho một người có trợ giúp đối với gia tộc.
“Haiz, sống như thế thì còn có ý nghĩa gì chứ?” Nhiếp Tiểu Lý làm xong công việc của mình, về lại vị trí ngồi xuống, thắt dây an toàn, lẩm bẩm vài câu.
Lúc này, bên trên lại vang lên một âm thanh lười biếng: “Vợ tiếp viên hàng không, ngươi đang cảm thấy nhân sinh không có ý nghĩa, vậy thì ngươi cứ giao nhân sinh của mình cho ta. Ta cam đoan ngày nào nguơi cũng sống trong thú vị.”
“Sao? Hạ, Hạ tiên sinh?” Nhiếp Tiểu Lý ngẩng đầu, đột nhiên phát hiện Hạ Thiên đang mỉm cười đứng trước mặt mình, không khỏi giật mình: “Ngài mau quay về chỗ ngồi đi. Máy bay sắp hạ cánh rồi, ngài đi lại như thế rất nguy hiểm.”
Hạ Thiên không thèm để ý: “Ta không có chuyện gì đâu, ngược lại trước khi máy bay hạ cánh, ngươi nên suy nghĩ kỹ một chút, ta nghiêm túc đấy.”
“Ngươi đừng có nói đùa, mau trở lại chỗ ngồi đi.” Nhiếp Tiểu Lý gấp lên, đành phải cởi dây an toàn của mình, muốn đưa Hạ Thiên về chỗ: “Ngươi làm vậy nguy hiểm vô cùng.”
Hạ Thiên cũng không muốn làm khó Nhiếp Tiểu Lý, quay người trở lại chỗ ngồi của mình: “Trong số các bà vợ của ta còn chưa có ai làm tiếp viên hàng không. Ngươi rất thích hợp, nếu không, ta sẽ không tùy tiện chủ động lên tiếng đâu.”
“Lạ thật đấy.” Ninh Nhụy Nhụy ở bên cạnh liếc mắt.
“Tiểu muội chân dài, nàng đang ăn giấm sao?” Hạ Thiên cười hỏi.
Ninh Nhụy Nhụy đáp lại một câu: “Ăn cái đầu ngươi đấy. Ta ước gì ngươi đừng đến làm phiền ta, nhưng ngươi cũng đừng đi gây họa cho những cô gái tốt khác.”
“Ta không có gây họa, ta nghiêm túc đấy.” Khắp gương mặt Hạ Thiên chỉ toàn là sự chân thành: “A, tiểu muội chân dài, chẳng lẽ nàng muốn nói mình là cô gái không tốt?”
‘Biến.” Ninh Nhụy Nhụy trừng mắt.
Rất nhanh, máy bay an toàn đáp xuống sân bay Quế thành.
Tâm trạng Nhiếp Tiểu Lý thoáng thả lỏng một chút. Thật ra, nàng cũng không cảm thấy phản cảm khi bị Hạ Thiên dây dưa, bởi vì nàng đã tập mãi thành quen. Trước kia, nàng đã từng gặp qua những người như thế.
Chỉ là nàng không nghĩ đến, Hạ Thiên lại lớn gan đến như vậy, đưa ra yêu cầu một cách trực tiếp, tuyệt không che giấu.
Sau khi bàn giao xong mọi việc, Nhiếp Tiểu Lý rốt cuộc thả lỏng toàn thân, thu dọn đồ đạc, chuẩn bị về lại chỗ ở của mình trước, hai ngày nữa sẽ về nhà.
Hai đồng nghiệp vừa lúc cũng tan tầm, dự định đồng hành với Nhiếp Tiểu Lý, thuận tiện hỏi thăm chuyện người kế nhiệm.
“Tiểu Lý, cha bảo ta đến đón ngươi.” Các nàng vừa ra ngoài chưa bao lâu, một nam nhân trẻ tuổi đẹp trai đã ngăn lại đường đi của các nàng.
Gương mặt xinh đẹp của Nhiếp Tiểu Lý hiện lên vẻ ngoài ý muốn: “Ngươi, tại sao ngươi lại ở đây?”
“Ta biết hôm nay ngươi đi làm bữa cuối cùng, cho nên ta đã chờ ở đây.” Nam nhân trẻ tuổi tươi cười nói: “Đi thôi, cha ta tổ chức một bữa tiệc ở khách sạn Quế thành. Tối nay sẽ có không ít đại nhân vật trình diện, vừa lúc dẫn ngươi làm quen với bọn họ luôn.”
“Ngươi, không phải ngươi chính là Chiêm công tử của tập đoàn bất động sản Đế Cảnh sao?” Tiếp viên hàng không cao gầy lập tức nhận ra nam nhân trẻ tuổi trước mặt. Đây chính là một con rùa vàng trong dự đoán của nàng ta: “Ngươi có quan hệ gì với Tiểu Lý chúng ta thế?”
“Các ngươi là đồng nghiệp của Tiểu Lý à?” Chiêm công tử khẽ mỉm cười: “Nàng ấy không nói với các ngươi sao? Ta là vị hôn phu của nàng ấy. Mấy ngày nữa chúng ta sẽ kết hôn.”
Tiếp viên hàng không cao gầy ngẩn cả người, kinh ngạc không thôi nhìn Nhiếp Tiểu Lý: “Ngươi không phải nói vị hôn phu của ngươi là ở quê sao?”
“Đúng vậy, ta nhớ quê của ngươi là Hoàng Sơn mà?" Tiếp viên hàng không mặt tròn cũng kinh ngạc đến không ngậm được miệng: “Chiêm công tử rõ ràng là công tử phú gia giàu nhất hiện tại ở Quế thành.”
“Cũng không sai đâu.” Chiêm công tử mỉm cười giải thích: “Tổ tiên của ta là ở Hoàng Sơn, nhưng từ thời ông của ta đã chuyển đến Quế thành.”
Nói xong, hắn ta bỗng nhiên vô cùng có phong độ: “Nếu hai người đã là đồng nghiệp của Tiểu Lý, có thời gian rảnh, không ngại đến tham gia buổi tiệc đính hôn của chúng ta chứ?”
“Được được được, quá tốt rồi.” Tiếp viên hàng không cao gầy cao hứng không thôi, thậm chí còn không kịp ghen tỵ. Bữa tiệc Chiêm gia tổ chức nhất định có rất nhiều phú thương hào môn tham gia, chỉ tùy tiện câu một người còn hơn làm tiếp viên hàng không gấp mấy lần.
Tiếp viên hàng không mặt tròn cũng gật đầu như giã tỏi.
Nhiếp Tiểu Lý có chút do dự hỏi: “Không phải đã nói nửa tháng sau mới làm lễ đính hôn sao?”
“Vốn là như vậy, nhưng sau khi cha ta thương lượng với cha mẹ của ngươi xong, cảm thấy nên mau chóng tổ chức, không nên để chậm trễ. Vì thế đã định luôn trong ngày hôm nay.” Chiêm công tử cười nói: “Thế nào, ngươi không cảm thấy vui sao?
Nhiếp Tiểu Lý khó mà vui nổi, chỉ là trong lòng nàng biết rất rõ ràng, cho dù nàng không muốn cũng vô ích thôi, đành phải nói: “Đương nhiên…”
“Đương nhiên không vui rồi.” Lúc này, bên cạnh vang lên một giọng nói lười biếng: “Nàng ấy là vợ tiếp viên hàng không của ta, làm sao có thể tham gia lễ đính hôn với ngươi chứ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận