Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1779. Ăn món khác

“Sư phụ, vậy chúng ta đi ăn cơm tối đi?” Bây giờ, Triệu Thanh Thanh cảm thấy mình hơi đói bụng, thật ra sau khi vừa tẩy tủy thì thường hay có loại di chứng này. Cảm thấy trong thân thể vô cùng thiếu hụt năng lượng, cần một vài thứ để bổ sung một chút.
Không phải sao, bây giờ Triệu Thanh Thanh đã cảm thấy bản thân rất đói.
“Ngươi đói bụng sao?” Hạ Thiên nhìn Triệu Thanh Thanh, ánh mắt còn không dời đi, lúc này, hắn đã không muốn ăn đồ ăn.
Thật ra hắn vốn có thể không ăn thời gian rất lâu, với hắn thì ăn đồ ăn càng giống như một loại ham muốn, mà không phải một loại nhu cầu. Nhưng vào giờ phút này, một loại nhu cầu khác đã vượt ra khỏi nhu cầu ăn đồ ăn của hắn.
Triệu Thanh Thanh há mồm muốn nói mình thật sự đói bụng, nhưng một giây sau, nàng đã phát hiện ánh mắt Hạ Thiên nhìn nàng có cái gì đó không đúng lắm. Loại ánh mắt này làm cho nhịp tim của nàng không tự giác tăng nhanh, đồng thời, trong lòng còn có một loại vui sướng không tên.
Hơi thấp thỏm, hơi kích động, còn có chút mùi vị không nói ra được, nhưng rất nhanh, Triệu Thanh Thanh đã đưa ra lựa chọn mà nàng cho rằng có lợi nhất đối với mình.
“Ta không đói bụng nữa, ta còn có thể tập yoga trong bể bơi đấy.” Triệu Thanh Thanh quyết định nhịn đói, sau đó, thật sự đúng là tập yoga ở trong hồ bơi.
Lại sau đó, Triệu Thanh Thanh nghe được âm thanh có gì đó rơi vào nước, trong bể bơi lại thêm một người nữa.
...
Lúc này, thành phố Giang Hải, nhà họ Triệu.
Vợ chồng Triệu Bỉnh Lương và Dư Ngọc Mai đều hơi sốt ruột, bởi vì con gái bảo bối của bọn họ không để lại bất kỳ lời nói gì đã đi. Mà bây giờ, bọn họ còn không gọi điện thoại được cho Triệu Thanh Thanh.
A, thật ra thì có thể gọi điện thoại, chỉ là vẫn không có ai bắt máy, chuyện này làm cho Triệu Bỉnh Lương mơ hồ cảm thấy có chút không đúng.
Từ sau khi biết được Hạ Thiên lại ra đây, Triệu Bỉnh Lương đã phát hiện con gái nhà mình trở nên không bình thường lắm, mà hắn thật ra hiểu rõ xảy ra chuyện gì. Nhưng trên thực tế, hắn lại là không hi vọng con gái ở chung với Hạ Thiên.
Nguyên nhân rất đơn giản, hắn hiểu rõ bên cạnh Hạ Thiên đều là dạng người gì, hơn nữa, hắn cũng không cách nào tiếp nhận tình huống nhiều nữ nhân như vậy sống chung với một nam nhân Hạ Thiên. Càng quan trọng chính là, hắn còn cảm thấy, cho dù con gái ở cùng một chỗ với Hạ Thiên thì sau này cũng chưa chắc sẽ hạnh phúc.
“Triệu thúc, Ngọc di.” Ngay lúc này, một âm thanh truyền đến từ cửa ra vào.
Hai người đều nhìn về phía cửa ra vào, chỉ thấy một người đàn ông mang kính mắt lịch sự xuất hiện ở đó.
“Tiểu Hứa?” Triệu Bỉnh Lương hơi kinh ngạc, “Sao ngươi lại tới đây?”
“Tiểu Hứa, nhanh ngồi, nhanh ngồi!” Dư Ngọc Mai rõ ràng rất thích người này, mà người này, thật ra chính là Hứa Minh Huy mấy ngày trước từng gặp mặt Triệu Thanh Thanh.
“Triệu thúc, Ngọc di, có chuyện này ta cần nói với các ngươi một chút. Nhưng, các ngươi phải chuẩn bị tâm lý chút, không nên kích động.” Hứa Minh Huy cũng không lập tức ngồi, mà là nhìn hai người, giọng điệu hơi có vẻ nghiêm túc.
“Tiểu Hứa, có chuyện gì vậy?” Triệu Bỉnh Lương chợt cảm thấy không ổn, “Có phải Thanh Thanh đã xảy ra chuyện gì hay không?”
“Tiểu Hứa, Thanh Thanh thế nào?” Dư Ngọc Mai càng thêm lo lắng.
“Triệu thúc, Ngọc di, các ngươi đừng vội.” Hứa Minh Huy trước tiên an ủi hai người một chút: “Là như thế này, ta vừa nhận được tin tức, đường cao tốc từ Giang Hải bên này đi tới thị xã Mộc Dương bên kia vừa xảy ra một vụ tai nạn giao thông khá ly kỳ...”
“Cái gì? Thanh Thanh xảy ra tai nạn giao thông sao?” Sắc mặt của Dư Ngọc Mai hoàn toàn biến sắc.
“Ngọc di, bà đừng vội, trước nghe ta nói hết đã.” Hứa Minh Huy vội vàng nói: “Là như thế này, tai nạn giao thông tổng cộng liên quan đến sáu chiếc xe, trong đó tài xế của năm chiếc xe đều bị tìm được rồi, có điều, năm người này bị thương rất nặng, trước mắt đều đang trong hôn mê. Ngoài ra, còn có một chiếc xe, chiếc xe đó chính là của Thanh Thanh tiểu thư, nhưng trước mắt cảnh sát vẫn chưa tìm được Thanh Thanh tiểu thư.”
“Tiểu Hứa, ý của ngươi là, Thanh Thanh xảy ra tai nạn giao thông, nhưng người lại mất tích?” Sắc mặt của Triệu Bỉnh Lương hơi thay đổi.
“Đúng vậy, Triệu thúc, tình huống trước mắt là như vậy.” Hứa Minh gật đầu một cái, “Vì ta đúng lúc biết chuyện này từ một người bạn, sớm đã can thiệp vào, cho nên cảnh sát bây giờ cũng không thông báo cho Triệu thúc, bởi vì ta nói với bọn họ, ta sẽ đi qua nói chuyện này với thúc.”
Dừng lại một chút rồi bỗng chốc, Hứa Minh Huy lại nói: “Triệu thúc, cho nên thật ra ta tới đây, là bởi vì ta còn biết một ít chuyệnt cảnh sát tạm thời không biết.”
“Chuyện gì?” Dư Ngọc Mai có chút lo lắng, “Tiểu Hứa ngươi mau nói.”
“Triệu thúc, thật ra năm tài xế kia không phải người bình thường, mà là năm tội phạm, một tập thể chuyên bắt cóc.” Hứa Minh Huy chậm rãi nói.
Dư Ngọc Mai biến sắc, suýt chút nữa lại sợ là kêu ra, nhưng lúc này, Triệu Bỉnh Lương lại dùng ánh mắt ngăn nàng lại.
“Ta hoài nghi bọn hắn vốn là muốn bắt cóc Thanh Thanh tiểu thư, chỉ có điều xảy ra một chút ngoài ý muốn, bây giờ vấn đề duy nhất chính là, nhóm của bọn hắn còn có những người khác hay chỉ có năm người?” Vẻ mặt của Hứa Minh Huy đầy nghiêm túc, “Bây giờ có hai loại khả năng, khả năng thứ nhất, chính là khá hơn, đó chính là Thanh Thanh tiểu thư trốn thoát, mà loại khả năng thứ hai, đó chính là, Thanh Thanh tiểu thư đã bị bọn hắn bắt cóc.”
“Nếu như Thanh Thanh trốn thoát thì nàng nên gọi điện thoại cho chúng ta mới đúng.” Sắc mặt của Triệu Bỉnh Lương nghiêm túc, “Nhưng bây giờ Thanh Thanh còn không gọi điện thoại tới, e rằng...”
Bạn cần đăng nhập để bình luận