Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3348: Đây chính là di ngôn của ngươi?

Đường sông nhuộm dần linh khí biến bị bên trong tàn cảnh U Minh, tích lũy ngày tháng biến thành yêu.
Nhưng cũng chỉ có như thế mà thôi. Muốn chân chính ngưng tụ yêu đan, thậm chí hóa thành hình người vẫn cờn sớm lắm, ít nhất cần phải tích lũy thật nhiều linh khí nữa.
Đương nhiên cũng có thể đi theo con đường ma đạo, trực tiếp thôn phệ nhân loại hoặc sinh mệnh khác, dùng huyết khí giết chóc nhập đạo. Đương nhiên, phương thức này sẽ tao ngộ những tai họa không thể tưởng tượng được khi độ kiếp trong tương lai.
Tuy nhiên, những điều này không liên quan gì đến Hạ Thiên. Hắn hoàn toàn không có hứng thú.
Điều hắn cảm thấy khó chịu chính là, con sông này dám giả mạo nữ nhân của hắn, để mấy nam nhân huyễn hóa thành hình dạng vợ của hắn. Điều này không thể tha thứ được.
Ban đầu, tiêu diệt quái sông cũng chẳng phải việc khó, dùng Định Hải Thần Châm là có thể phế bỏ nó.
Nhưng Hạ Thiên không muốn dễ dàng bỏ qua cho nó như vậy.
Vì thế, hắn đã sử dụng Châm Ngoại Châm để đối phó quái sông. Cách đây không lâu, hắn cũng sử dụng chiêu thức này điểm hóa linh mạch Chung Nam Sơn, giúp nó ngưng tụ thành hình người.
Con sông kia dường như dự cảm được điều gì đó, lòng sông thật dài điên cuồng giãy dụa, khiến cho vị trí của Hạ Thiên và Tào Thiển Thiển đang đứng vặn vẹo không thôi. Sát thủ Tiêu gia trong nháy mắt bị hiện tượng vặn vẹo này vặn thành bã vụn.
Đáng tiếc, hành động đó hoàn toàn vô dụng với Hạ Thiên, thậm chí phạm vi một hai trăm mét xung quanh hắn vẫn ổn như Thái Sơn.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết cổ quái vang lên.
Tiếp theo, toàn bộ đường sông bỗng nhiên cuốn lại, giống như một mảnh giấy bị đốt trong lửa.
Rất nhanh, đường sông cuốn lại thành một cục. Linh khí, tà khí, ma khí… còn có thi cốt, bùn cát cùng những thứ khác mà nó đã góp nhặt không biết bao nhiêu năm đang ngưng tụ lại.
Cuối cùng, nó dần dần ngưng thành hình người.
“Cái gì thế?” Tào Thiển Thiển mở to mắt, có chút khó tin nhìn một châm của Hạ Thiên đâm xuống, đường sông dần dần biến thành hình người. Điều này quá nghịch thiên rồi.
Hạ Thiên bỗng nhiên thu hồi ngân châm, ung dung nói: “Đây không phải tự dưng mà tạo thành một con người. Nó vốn muốn thành yêu, sau đó hóa thành hình người. Ta chỉ tăng nhanh tiến trình này mà thôi.”
“Ta có chút không rõ vì sao đám yêu quái đó nhất định phải hóa thành hình người?” Tào Thiển Thiển thật sự không hiểu. Đây chính là nghi hoặc của nàng khi xem phim trên tivi lúc nhỏ: “Rõ ràng sau khi bọn chúng biến thành hình người không còn sự lợi hại khi còn là yêu quái.”
Hạ Thiên đáp: “Bởi vì người là tiêu chuẩn của vạn vật. Trừ phi trực tiếp bước vào ma đạo, còn không, nếu muốn thành tiên, trước phải ngưng tụ được hình người.”
“Còn có giải thích này sao?” Tào Thiển Thiển không hiểu. Dù sao nàng cũng chỉ là một phàm nhân. Mặc dù nàng là người Tào gia, loáng thoáng cũng biết được trên thế giới tồn tại một số người không phải bình thường, nhưng hoàn toàn không nghĩ đến thế giới đã thần kỳ đến trình độ này.
“A, đa tạ đã thành toàn, không biết ta nên làm thế nào để báo đáp ngươi đây?” Lúc này, yêu quái đường sông đã hoàn toàn hóa thành hình người, nhưng diện mạo thật sự không có gì để khen, chẳng những tướng ngũ đoản, hơn nữa trên mặt còn đầy vết sẹo, ngũ quan méo mó, giống như bị bệnh nặng.
Hạ Thiên nhếch miệng: “Ngươi không cần cảm ơn ta, bởi vì ta chẳng giúp gì cho ngươi. Ta biến ngươi thành hình người cũng chỉ vì muốn ngươi dễ dàng cảm nhận được thống khổ hơn mà thôi.”
“Ngươi nói vậy là có ý gì?" Yêu quái đường sông cảm nhận được sát khí trong lời nói của Hạ Thiên, biết hắn không phải đang nói đùa.
Tào Thiển Thiển cũng cho rằng Hạ Thiên làm như vậy hơi bị dư thừa. Lúc trước, hắn tiêu diệt nước sông một cách rất gọn gàng, bây giờ ngược lại còn cong cong vẹo vẹo.
Nhưng logic này thành lập ở Hạ Thiên lại rất thông thuận.
Nếu hắn muốn xử lý yêu quái đường sông, hắn ít nhất có hơn trăm phương pháp, nhưng hắn không muốn xử lý nó một cách đơn giản như vậy, mà là để cho nó cảm nhận được sự thống khổ.
Trên thế giới, có trải nghiệm sâu sắc nhất đối với thống khổ chính là con người.
Cho nên, hắn biến yêu quái đường sông thành hình người, sau đó để cho nó cảm nhận thống khổ vô tận, khi đó mới có thể tiêu tan cơn tức giận trong lòng Hạ Thiên.
“Tiểu tử, cho dù ngươi có thể ngưng tụ ta thành hình người, nhưng ngươi cũng đừng quá đắc ý.” Yêu quái đường sông biến sắc, giọng điệu cũng lạnh xuống: “Ban đầu, lão phu chỉ cần tích lũy linh khí và huyết khí mười năm là có thể tự chủ ngưng tụ thành hình người, thoát khỏi cái nơi rách nát này. Ta mở miệng cảm ơn ngươi đã là nể mặt ngươi lắm rồi.”
Hạ Thiên hoàn toàn không quan tâm lời nói của yêu quái đường sông: “Đây chính là di ngôn của ngươi?”
“Tiểu tử, ngươi ngay cả thời gian để lại di ngôn cũng không có đâu.” Đang nói chuyện, yêu quái đường sông bỗng nhiên vung tay chém ra một lưỡi đao cát về phía cổ Hạ Thiên.
Hạ Thiên mỉm cười đứng im tại chỗ, hoàn toàn không có ý né tránh.
“Ngươi mau tránh đi.” Tào Thiển Thiển giật mình kêu lên, nhưng phản ứng vẫn nhanh hơn, vô thức muốn đẩy Hạ Thiên. Đáng tiếc, nàng đẩy không được.
“A…”
Một tiếng kêu thảm thiết vang lên.
Một đao kia không ngoài ý muốn chém vào cổ yêu quái đường sông, vết thương sâu có thể thấy được xương, không ngừng chảy máu.
Bạn cần đăng nhập để bình luận