Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1871. Đồng tính nữ

“Thuần Thuần lừa đảo này lại tranh đoạt vợ với ta, xem ra nàng ấy lại muốn ăn đòn rồi.” Hạ Thiên xem tin tức một lần, sau đó lẩm bẩm một mình.
Thật ra đây là một tin tức giải trí, trong tin tức nói rằng, huyền thoại thể thao nổi tiếng Ninh Nhụy Nhụy gần đây cuối cùng đã thừa nhận bản thân không còn độc thân nữa, nhưng không thể tưởng tượng nổi là nàng không có bạn trai gì cả, mà là một cô bạn gái.
Mà thân phận bạn gái của Ninh Nhụy Nhụy cũng đã bị bại lộ, ừm, không nói tên, nhưng có ảnh chụp, người trên ảnh chụp kia trông khá xinh đẹp, mà những người khác có lẽ không biết người đó, nhưng Hạ Thiên liếc mắt một cái là có thể nhìn ra, đó chính là Thạch Thuần.
Ở trên mạng, tin tức như thế có thể được coi là tin tức nóng hổi, tuy thời buổi này, tình yêu đồng giới không phải là chuyện quá lớn gì cả, nhưng một siêu cấp đại mỹ nữ như Ninh Nhụy Nhụy lại thích con gái, điều đấy ít nhất sẽ khiến vô số nam nhân cảm thấy đáng tiếc.
Không phải sao, trên mạng hiện tại toàn là bình luận than khóc.
“Không phải chứ? Nữ thần của ta thế mà lại thừa nhận rồi sao?”
“Không thể nào, điều đó là không có khả năng, nhất định là giả.”
“Đáng tiếc, phung phí của trời, Ninh Nhụy Nhụy sao có thể thích con gái chứ...”
“Đúng vậy, đang yên lành là một đại mỹ nữ, ta lại không có cơ hội rồi...”
“Một đại mỹ nữ gì chứ, đây là hai đại mỹ nữ mà, các ngươi nhìn bạn gái của nàng đi, siêu cấp xinh đẹp nha...”
“Ta biết bạn gái của nàng, hoa khôi trường đại học chúng ta, vừa mới tốt nghiệp...”
“Ta nói này các ngươi kích động như vậy làm gì? Cho dù các nàng không ở bên nhau, cũng sẽ không ở bên các ngươi...”
“Đau lòng...”
“Đại ca đừng nói ra sự thật tàn khốc như vậy...”
Cũng có người không tin đây là sự thật.
“Cái này là giả đi? Có phải mấy phóng viên này nói mò hay không?”
“Ta cũng nghĩ là giả, chắc chắn là nói lung tung.”
“Đúng vậy, ta nói cho các ngươi biết, ta từng thấy Ninh Nhụy Nhụy đi cùng một người đàn ông, rất thân mật...”
“Ngươi nhất định hoa mắt rồi...”
“Ta thà rằng đó là sự thật, dù sao ta không có cơ hội, cũng không thể hời cho nam nhân khác...”
...
Trên mạng rất náo nhiệt, Hạ Thiên ngược lai rất bình tĩnh, hắn chỉ muốn tìm một cơ hội đánh Thuần Thuần một trận, chắc chắn là nha đầu đó nghĩ ra cách này để lừa người.
Về phần tại sao các nàng muốn lừa người, Hạ Thiên ngược lại cũng không nghĩ tới vấn đề kia, hắn thấy điều đấy cũng không quan trọng.
Ngược lại, bây giờ Y Tiểu Âm đã lấy di động ra gọi điện thoại cho Ninh Nhụy Nhụy.
Sau đó, Y Tiểu Âm phát hiện, Ninh Nhụy Nhụy đã tắt di động rồi, xem ra, có thể lúc này rất nhiều người đang gọi điện thoại cho nàng ấy.
“Ngươi gọi điện thoại cho Thạch Thuần, hỏi xem có chuyện gì?” Y Tiểu Âm hơi cau mày, quay đầu nhìn Hạ Thiên.
“Vợ Y Y, không cần hỏi các nàng ấy, các nàng ấy có lẽ chỉ đang đùa giỡn mà thôi.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Bảo ngươi gọi thì ngươi gọi đi!” Y Tiểu Âm tức giận nói: “Thạch Thuần thích làm bậy, Nhụy Nhụy cũng không phải là người liều lĩnh như vậy đâu.”
“Được rồi.” Cuối cùng Hạ Thiên vẫn lấy di động ra bắt đầu bấm số, ừm, ngược lại điện thoại của Thạch Thuần đã kết nối rồi.
“Anh rể, ngươi tìm ta có chuyện gì sao?” Cuộc gọi nhanh chóng được kết nối, Thạch Thuần hoàn toàn không biết chuyện gì đang xảy ra.
“Thuần Thuần, Tiểu muội chân dài đâu?” Hạ Thiên mở miệng hỏi.
“Nhụy Nhụy tỷ không ở chỗ ta.” Thạch Thuần trả lời.
“Bảo Tiểu muội chân dài nghe điện thoại, ta đã nghe thấy tiếng hít thở của nàng ấy rồi.” Hạ Thiên lập tức nói.
“Anh rể ngươi lừa ta chứ gì, ngươi nghe hít thở thì có thể nghe ra là ai sao?” Thạch Thuần có chút không tin.
“Đã nói rồi Thuần Thuần ngươi rất ngốc, ta không gì là không thể, đương nhiên có thể nghe ra được.” Hạ Thiên có chút không vui: “Nhanh chút bảo Tiểu muội chân dài nghe điện thoại.”
“Alo, làm sao?” Giọng nói đầu điện thoại bên kia đã đổi, chính là giọng của Ninh Nhụy Nhụy, nghe có vẻ hơi hung dữ, dường như tâm trạng hiện giờ của nàng không được tốt lắm.
“Ờ, Tiểu muội chân dài, cô lại dám cắm sừng ta, hồng hạnh xuất tường, ta tới tìm cô tính sổ.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
(hồng hạnh xuất tường, lấy từ một câu thơ nổi tiếng của một nhà thơ từng bị cắm sừng: Cả vườn xuân sắc không giữ được, Một nhánh hồng hạnh bò tường ra! ý nói là cả khu vườn như vậy nhưng nhánh hồng hạnh kia vẫn thò ra ngoài bờ tường!)
“Tào lao, ai hồng hạnh xuất tường chứ? Ngươi đừng có mà vu oan cho ta... Không phải, tên biến thái chết tiệt nhà ngươi, cho dù ta hồng hạnh xuất tường, cũng không phải chuyện của ngươi!” Tâm trạng của Ninh Nhụy Nhụy quả nhiên không tốt lắm, trực tiếp mắng Hạ Thiên.
“Tiểu muội chân dài, cô là vợ nhỏ số một của ta, sao có thể không liên quan đến ta được?” Hạ Thiên có chút không vui: “Cô lại không nghe lời như vậy, ta sẽ bay qua đó đánh co...”
Hạ Thiên còn chưa dứt lời, di động đã bị giật lấy.
“Nhụy Nhụy, là ta.” Y Tiểu Âm nói.
“Hả? Y Y tỷ, ngươi, ngươi đang ở với hắn à?” Ninh Nhụy Nhụy ngẩn người.
“Tiểu muội chân dài, ta và Y Y đang chơi trên giường này.” Hạ Thiên thuận miệng nói.
“Ngươi câm miệng cho ta!” Y Tiểu Âm rất bực bội, sau đó giọng nói dịu lại: “Nhụy Nhụy, đừng nghe hắn nói lung tung, ta và hắn đều đang ở Giang Hải, bên này có một số việc.”
“Y Y tỷ, các ngươi ở cùng một chỗ cũng rất bình thường mà.” Ninh Nhụy Nhụy đối với chuyện đó ngược lại rất bình tĩnh, dù sao nàng cũng biết quan hệ của Hạ Thiên và Y Tiểu m, càng biết Hạ Thiên là một tên kỳ lạ.
Không muốn tiếp tục nói về chủ đề đó, Ninh Nhụy Nhụy lập tức tiếp tục hỏi: “Y Y tỷ, ngươi có phải cũng nhìn thấy tin tức đó trên mạng rồi đúng không?”
“Ừm, ta chỉ muốn hỏi ngươi xem có chuyện gì không, di động của ngươi cũng không gọi được.” Y Tiểu Âm không giấu diếm: “Ngươi có phải đã gặp phải phiền phức gì đó đúng không, cho nên mới làm như vậy?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận