Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 1591. Tào Di

“Lam Y Nhân, là ta, ta là Tào Di, chúng ta học chung lớp đại học...” Trước mặt là một nữ nhân đeo kính râm, lúc này, nàng tháo kính râm xuống, đồng thời nàng cũng tự giới thiệu mình.
“Tào Di?” Lam Y Nhân nhìn nữ nhân này, cuối cùng chậm rãi nhớ lại từ trong ký ức, nhưng dáng vẻ của Tào Di bây giờ, với dáng vẻ trong trí nhớ của nàng, quả thực hoàn toàn khác nhau quá nhiều: “Ngươi, ngươi thay đổi quá nhiều?”
Trong trí nhớ của Lam Y Nhân, Tào Di là cô gái gầy tong teo, có hơi yếu đuối, còn có hơi thanh thuần, nhưng Tào Di ở trước mắt này lại có dáng người thành thục, ăn mặc gợi cảm, hoàn toàn là hai người khác nhau.
Tuy nhiên khi nhìn kỹ khuôn mặt của Tào Di, Lam Y Nhân vẫn phát hiện ngũ quan không thay đổi nhiều, chính xác còn có thể làm cho nàng nhớ lại hình dáng Tào Di trong trí nhớ.
“Đúng vậy đó, mấy năm này ta thay đổi hơi nhiều.” Tào Di gật đầu một cái: “Rất nhiều người đều không nhận ra ta, tuy nhiên Lam Y Nhân ngươi lại không thay đổi gì, vẫn xinh đẹp và gợi cảm như vậy.”
Dừng một chút, Tào Di lại bổ sung: “Không đúng, thật ra ngươi cũng thay đổi, so với trước đó ngươi càng xinh đẹp và hấp dẫn hơn.”
Giọng của Tào Di có hơi bùi ngùi, thật ra dáng dấp của Tào Di rất xinh đẹp, bây giờ dáng người cũng rất tốt, năm đó là vịt con xấu xí thì bây giờ lại hóa thành thiên nga trắng trong mắt người khác, nhưng khi Tào Di nhìn thấy Lam Y Nhân, lại phát hiện trước mặt Lam Y Nhân thì nàng lại giống mấy năm trước.
Thời đại học, so với Lam Y Nhân thì Tào Di chính là vịt con xấu xí, mà bây giờ so sánh với Lam Y Nhân thì nàng vẫn là vịt con xấu xí, dường như tất cả cũng không có bất kỳ thay đổi nào.
“Tào Di, sao ngươi lại ở khách sạn này?” Lam Y Nhân mở miệng hỏi, đối với việc mình xinh đẹp lại gợi cảm, nàng biết rõ ràng, cái danh tiếng mỹ nữ đẹp nhất thành phố Quế kia đương không phải là hư danh, mà bây giờ sau mấy ngày, còn bị nam nhân của nàng dằn vặt, nàng đã trở nên càng thêm xinh đẹp và gợi cảm.
“Đúng vậy, tạm thời ta ở chỗ này.” Tào Di gật đầu, nhìn xung quanh, Tào Di lại đề nghị: “Lam Y Nhân, bây giờ ngươi có rảnh không? Nếu không thì...”
“Không rảnh.” Hạ Thiên ở bên cạnh tiếp lời.
“A, Lam Y Nhân, vị này là...” Dường như bây giờ Tào Di mới phát hiện ra Hạ Thiên, điều đó cũng rất bình thường, dù sao Lam Y Nhân thực sự quá sặc sỡ loá mắt, mà vẻ ngoài Hạ Thiên tương đối bình thường.
“Chồng của nàng.” Hạ Thiên lại tiếp tục nói, sau đó ôm eo Lam Y Nhân: “Vợ Tiểu Y Y, chúng ta trở về phòng thôi.”
“Chồng, chờ một chút đi.” Lam Y Nhân có hơi bất đắc dĩ, sao tên này lại vội vã chạy về phòng như vậy, sợ là không có chuyện gì tốt rồi.
Lam Y Nhân nhìn Tào Di, trong giọng nói hơi xin lỗi: “Tào Di, thật ngại quá, nếu không thì buổi tối ta mời ngươi ăn cơm, số điện thoại của ngươi là bao nhiêu?”
"Ừ được, ta biết dãy số của ngươi, trước đó ta gọi điện cho ngươi, nhưng hình như ngươi tắt máy, để ta gọi lại cho ngươi..." Tào Di vừa nói vừa lấy ra điện thoại di động, nhanh chóng ấn gọi một dãy số.
Lam Y Nhân lấy điện thoại di động ra, sau đó bấm lưu dãy số: “Cái đó, Tào Di tối nay ta gọi điện cho ngươi, đến lúc đó chúng ta hẹn chỗ ăn cơm rồi từ từ trò chuyện.”
Hạ Thiên ôm Lam Y Nhân đi vào thang máy, rất nhanh hai người về đến phòng, mà Lam Y Nhân đã phát hiện, chồng của nàng quả thật đang muốn vội làm chuyện xấu, kêu là phải nghiên cứu cơ thể của nàng một chút, giải quyết phiền toái nhỏ của chuyện luyện công, tiếp tục bắt đầu giày vò nàng.
Thời gian trôi tương đối nhanh, khi tiếng chuông điện thoại vang lên, Lam Y Nhân phát hiện ánh sáng trong phòng có hơi tối.
“Chồng ơi, đừng đùa nữa, ta phải nghe điện thoại.” Lam Y Nhân khẽ vẫy tay, điện thoại đã trực tiếp bay đến trong tay nàng, sau đó xem tên người gọi đến, chính là Tào Di gọi điện tới.
“Chết rồi chồng ơi, chúng ta phải rời giường thôi, ta đã hẹn Tào Di ăn cơm tối.” Lam Y Nhân nhớ tới việc kia, sau đó đã từ trên giường nhảy xuống, nhanh chóng đi tới phòng tắm, đồng thời nhận điện thoại.
Điện thoại kết nối, Lam Y Nhân lập tức xin lỗi: “Thật xin lỗi, Tào Di, lúc này ta lập tức...”
“Được rồi, không sao đâu, bây giờ ta không có ở khách sạn, ta đang ở với một người bạn.” Tào Di nhẹ nhàng cười: “Biết ngươi tương đối bận rộn, cho nên chúng ta đã quyết định xong quán ăn, ngươi cũng không phải vội, tới trong vòng một tiếng là được rồi, ta mời ngươi ăn cơm, à, nhớ kỹ phải mang theo chồng của ngươi đó.”
“Cái đó, được thôi, ngươi gửi vị trí nhà hàng cho ta đi.” Lam Y Nhân cũng không nói gì nhiều.
“Được ta lập tức gửi cho ngươi.” Tào Di ở bên kia lần nữa nhẹ nhàng nở nụ cười, sau đó cúp điện thoại.
Lam Y Nhân đặt điện thoại di động xuống, vọt vào phòng tắm, sau đó mới đi ra phòng ngủ, lần nữa mặc quần áo tử tế, đợi nàng ăn mặc chỉnh chỉnh tề, mới đột nhiên ý thức được có điều không thích hợp, sao Hạ Thiên không đến quấy rối nàng?
Vừa quay đầu, nàng đã phát hiện Hạ Thiên đang ngẩn người nằm nửa trên giường.
“Chồng, chàng đang suy nghĩ gì đó?” Lam Y Nhân nhịn không được mở miệng, tên này bởi vì nàng đột nhiên chạy từ trên giường xuống đã mất hứng sao?
Bạn cần đăng nhập để bình luận