Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 2998: Nữ đế

“Hạ Thiên, ngươi đừng vội từ chối.” A Cửu kéo Hạ Thiên một cái, nhẹ giọng nói: “Ta có mấy lời muốn nói với ngươi, ngươi sang bên kia nói chuyện với ta.”
Hạ Thiên đáp lại: “Cửu nha đầu, nàng có gì thì cứ nói thẳng, khách sáo với ta như vậy làm gì.”
“Sự việc rất quan trọng, ta bảo ngươi sang thì ngươi cứ sang.” A Cửu bước đến một cái góc không xa, trừng mắt với Hạ Thiên.
Hạ Thiên chậm rãi bước đến, ôm lấy eo A Cửu: “Có chuyện gì thì nàng cứ nói.”
“Thật ra ta cảm thấy ngươi không ngại cứ đồng ý với bọn họ trước.” A Cửu nói xong, bỗng nhiên dừng lại hai ba giây, hình như đang tìm từ ngữ, sau đó nói tiếp: “Bất kể thế nào, Tiểu Tiên Giới là một địa phương tương đối an toàn. Ngươi nắm nó trong tay, chúng ta có thể ứng đối với một số tình trạng khẩn cấp.”
Hạ Thiên khinh thường nói: “Cửu nha đầu, ngươi suy nghĩ nhiều quá rồi. Có ta ở đây, sẽ không có tình trạng khẩn cấp gì đâu.”
“Ngươi mới suy nghĩ nhiều đấy.” A Cửu khó chịu lườm hắn một cái: “Ngươi hãy nghe ta nói hết đã. Nếu ngươi còn chen ngang, ta đánh ngươi đấy.”
Hạ Thiên chững chạc nói: “Ta không có xen vào.”
“Ngươi, im miệng đi.” A Cửu liên tưởng đến một số hình ảnh không thích hợp với thiếu nữ, không khỏi trừng mắt với Hạ Thiên: “Ta đang nói chuyện một cách nghiêm chỉnh, địch nhân của chúng ta chính là liên minh tu tiên.”
“Đây là một tổ chức vô cùng to lớn. Dựa vào ngươi, cộng thêm mấy người chúng ta, nhất định là không đủ. Ngươi nắm Tiểu Tiên Giới trong tay, coi như căn cứ bồi dưỡng tu tiên giả. Đến lúc đó, người đều là của chúng ta.”
“Ngươi cũng không hy vọng khi chúng ta chinh chiến liên minh tu tiên, trái đất bị người khác tiêu diệt sao?”
“Cửu nha đầu, mấy lời này không phải do nàng nghĩ ra.” Hạ Thiên nhìn A Cửu, có chút mất hứng: “Có phải muội muội chân dài dạy nàng nói như vậy không?”
A Cửu thấy Hạ Thiên phát hiện ra, lập tức nhớ đến câu đánh giá kỹ năng diễn xuất kém, giận không chỗ phát tiết: “Ngươi quan tâm làm gì, ngươi chỉ nói có làm được hay không?”
“Được thôi.” Hạ Thiên vẫn khá dung túng các bà vợ của mình, nhưng đối với những chuyện mang tính nguyên tắc, hắn sẽ không tùy tiện nhượng bộ: “Nhưng ta thật sự không hứng thú với vị trí Tiên đế đó. Như vậy đi, Cửu nha đầu, chi bằng nàng làm Tiên đế đi.”
“Ta?” A Cửu ngẩn người: “Tiên đế đấy, ngươi đang nói đùa gì vậy?”
Hạ Thiên mỉm cười nói: “Ta không có nói đùa, vì sao nàng không thể làm Tiên đế chứ? Có ai quy định Tiên đế chỉ có thể là nam mà không phải là nữ? Hơn nữa, nàng còn lợi hại hơn so với bọn họ nhiều.”
“Ta không được đâu.” A Cửu lắc đầu, do dự nói: “Ở đây có nhiều người có cảnh giới cao hơn ta, ta đoán chừng ép không được bọn họ đâu.”
“Cảnh giới cao thì làm được gì?” Hạ Thiên nhếch miệng khinh thường: “Bây giờ ta cũng chỉ có Kim Đan Kỳ, nhưng vẫn nghiền ép bọn họ như thường. Nàng là nữ nhân của ta, sao có thể sợ đầu sợ đuôi được? Cứ quyết định như vậy đi.”
“Nhưng mà.” A Cửu đang định nói tiếp cái gì đó, Hạ Thiên đã quay người bước đến chỗ đám người Ngô Bách Chương.
Ngô Bách Chương và Từ Côn Luân liếc nhìn nhau, cùng nghĩ cách làm thế nào đẩy Hạ Thiên lên vị trí Tiên đế.
“Ta không làm Tiên đế đâu, các ngươi đừng lãng phí thời gian.” Hạ Thiên biết bọn họ đang suy nghĩ chuyện gì, lập tức phá hỏng suy nghĩ của hai người.
Ngô Bách Chương ôm ngực, làm bộ đau lòng: “Haiz, tiên giới sắp lưu lạc rồi.”
Từ Côn Luân cũng thở dài không thôi: “Hạ Thiên, nếu ngươi không làm Tiên đế, thế gian sợ không ai có tư cách này.”
“Ta không làm Tiên đế, nhưng ta có thể sắp xếp một người làm.” Hạ Thiên mỉm cười nói.
Ngô Bách Chương nghe xong, vô thức nhìn Từ Côn Luân, âm thầm cảm thán. Tại sao ta lại không có một đứa con gái xinh đẹp như hoa nhỉ, nhưng ngoài miệng vẫn hỏi: “Không biết sư tôn đề cử là người nào?”
“Đúng vậy, người đó là ai, mong ngươi chỉ rõ.” Từ Côn Luân cũng có chút kích động hẳn lên. Tuy nói ông ta biết được mình không có khả năng đảm đương nổi trách nhiệm Tiên đế, nhưng nếu Hạ Thiên nâng đỡ ông ta thượng vị, vậy thì khác rồi.
Hạ Thiên lười biếng duỗi một đầu ngón tay, chỉ vào Từ Côn Luân: “Người này đương nhiên chính là ngươi…”
Từ Côn Luân không khỏi vui mừng quá đỗi, đang định bái tạ Hạ Thiên, ngón tay Hạ Thiên lại dời đi, chỉ về phía A Cửu đang đứng: “Con gái của ngươi, cũng chính là vợ của ta, Cửu nha đầu, để nàng ấy làm Tiên đế vậy.”
“Ngươi nói để Tú Nhi làm Tiên đế?” Từ Côn Luân mở to mắt, gương mặt khó tin.
Ngô Bách Chương cũng cảm thấy ngoài ý muốn, vô thức nói: “Từ khi tiên giới được thành lập đến nay, cho đến bây giờ không hề có nữ nhân đăng lâm vị trí Tiên đế, thậm chí chức Chưởng môn cũng đều…”
“Ngươi có ý kiến?” Hạ Thiên bất mãn hỏi.
Ngô Bách Chương đổ mồ lạnh ướt sũng cả người, khí hải đan điền thiếu chút nữa nổ tung, vội vàng lắc đầu: “Không dám. Tu vi sư nương cao thâm, cũng là người tiên giới, ngồi lên vị trí Tiên đế tất nhiên là dư xài.”
“Ta cũng đồng ý.” Từ Côn Luân do dự hai giây, sau đó cũng gật đầu.
Hai vị Chưởng môn đều đồng ý, những người còn lại tất nhiên không có ý kiến, bởi vì bọn họ hoàn toàn không có tư cách phản đối, vô cùng ăn ý chấp nhận sắp xếp của Hạ Thiên.
“Ta phản đối.”
Lúc này, một tiếng quát lạnh vang lên, phá vỡ sự ăn ý đó.
Bạn cần đăng nhập để bình luận