Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3198: Đều tập trung lại (01)

“Được, ta đồng ý.”
Hạ Thiên gật đầu. Hắn cũng vốn dự định đến cái đảo Cuồng Hoan gì đó, thuận tay cứu người cũng không phải việc khó.
“Được rồi, cũng không còn chuyện gì khác nữa.” Ngải Luân thấy Hạ Thiên đã đồng ý, liền đứng dậy ra về: “Ngươi nên nghỉ ngơi sớm đi, ta sẽ không quấy rầy ngươi nữa.”
Hạ Thiên nào còn tâm trạng nghỉ ngơi. Chờ Ngải Luân ra về xong, hắn cũng lười đi ngủ.
Bởi vì lại có người đến cửa tìm hắn.
Người đến cửa chính là Hứa Kiều Na, khiến cho Hạ Thiên có chút ngoài ý muốn.
“Tại sao ngươi lại biết ta ở đây?” Hạ Thiên kỳ quái nhìn Hứa Kiều Na, thuận miệng hỏi.
“Bây giờ danh tiếng của ngươi ở Nam Cương cứ như mặt trời ban trưa.” Hứa Kiều Na cười khẽ hai tiếng, vô cùng lấy lòng: “Ta muốn tìm chỗ ở của ngươi, thật sự quá đơn giản.”
Hạ Thiên nhếch miệng: “Nói đi, tìm ta có chuyện gì?”
“Chẳng lẽ không có chuyện gì thì không thể tìm ngươi?” Hứa Kiều Na lại càng cười một cách đáng yêu hơn, đồng thời người cũng bước vào phòng: “Nói thế nào chúng ta cũng là bạn của nhau. Trước đó ngươi cũng đã giúp ta không ít việc. Ta còn chưa cảm ơn ngươi đấy.”
“Không cần đâu.” Hạ Thiên khoát tay, không kiên nhẫn nói: “Giúp ngươi chỉ vì ngươi là bạn của Thanh Thanh nha đầu, ngươi còn chưa có tư cách làm bạn của ta.”
Hứa Kiều Na sững người, lúng túng nói: “Cũng đúng. Ta đích thật không thể trèo cao với ngươi. Dù sao, ánh sáng của ngươi đang tỏa ra vạn trượng, đã là đệ nhất thần y trong thiên hạ, cũng là đệ nhất cao thủ, mỹ nữ bên cạnh như mây…”
“Đừng nói nhảm nữa.” Hạ Thiên từ trước đến nay lười tốn thời gian với người không liên quan: “Có việc gì thì ngươi nói đi, không có việc thì đừng phiền ta.”
Hứa Kiều Na do dự hai ba giây, cuối cùng quyết định nói thật: “Ta muốn tìm ngươi giúp ta một chút.”
“Không hứng thú.” Hạ Thiên trực tiếp từ chối.
“Ngươi không nghe ta nói là chuyện gì sao?” Hứa Kiều Na hiển nhiên không nghĩ đến Hạ Thiên lại dứt khoát từ chối đến như thế, đành phải giải thích: “Chỉ là một chuyện nhỏ, chắc chắn sẽ không làm phiền ngươi quá nhiều.”
Hạ Thiên vẫn từ chối như cũ: “Không giúp.”
“Cái này…” Hứa Kiều Na vẫn còn rất nhiều lời cần nói đằng sau, trong nháy mắt đã bị chặn lại, đành phải lôi Triệu Thanh Thanh ra, cười nói: “Trước khi đến, ta đã nói chuyện với Thanh Thanh, là nàng ấy bảo ta tìm ngươi.”
“Ta biết.” Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Thanh Thanh nha đầu không tiện từ chối ngươi, cũng không phải đồng ý với ngươi. Ngươi biết rất rõ ràng, lại còn làm bộ trước mặt ta. Ngươi cho rằng ngươi thông minh bao nhiêu chứ?”
Nụ cười trên mặt Hứa Kiều Na ngưng lại, nàng ta thở dài một cái: “Là ta tự cho rằng mình thông minh, nhưng ta chưa từng lợi dụng Thanh Thanh. Giao tình của ta và nàng ấy là thật, không hề có sự giả dối.”
“Nếu không phải vì điều này, ngươi cảm thấy ngươi còn có cơ hội xuất hiện trước mặt ta sao?” Hạ Thiên ngẩng đầu nhìn Hứa Kiều Na.
Hứa Kiều Na nhất thời có cảm giác mình giống như bị một thanh kiếm sắc đâm thủng, toàn thân trên dưới đều rịn mồ hôi lạnh.
“Lần này, ta quả thật không cách nào giải quyết được nan đề rồi.” Hứa Kiều Na thở dài, rốt cuộc không đi vòng vèo nữa, nói thẳng: “Là em họ của ta, Hứa Tiểu Quân mất tích đã lâu. Lần trước, sau khi ta đưa nó đến Trường Sinh Hào xong, từ đó không còn nghe thấy tung tích nữa.”
“Sao?” Hạ Thiên cau mày. Khi đó, hắn và A Cửu đã gặp phải Hứa Tiểu Quân ở Trường Sinh Đế Quân Hào.
Lúc đó, Hứa Tiểu Quân đang đi cùng một bạn học phú nhị đại, có vẻ nửa đường còn đưa ánh mắt cầu cứu với Hạ Thiên, chỉ là lúc đó hắn không thèm để ý.
“Trong khoảng thời gian vừa qua, ta vẫn luôn tìm kiếm tung tích của con bé, đồng thời âm thầm điều tra qua tất cả những người có tiếp xúc với nàng, nhưng vẫn không tìm ra được manh mối.” Hứa Kiều Na đau khổ ôm nửa bên mặt, khóc sụt sùi: “Là ta đã kéo con bé vào cái vòng tròn không phải này. Bây giờ nó sống chết không rõ, ngày nào ta cũng phải chịu dày vò cả.”
“Vậy ngươi tìm nhầm người rồi.” Hạ Thiên nói: “Tìm người không phải thế mạnh của ta, ngươi đi tìm người khác đi.”
Lúc này, Hứa Kiều Na cũng không muốn nói mấy lời thuyết phục khách sáo, cũng không muốn dò xét, trực tiếp nói thẳng: “Ta nghe Thanh Thanh nói qua, ngươi có một bà vợ là thần hacker. Nàng ấy thậm chí còn có một mạng lưới bao trùm tất cả tin tức trên thế giới. Ta nghĩ, không biết có thể nhờ nàng ấy tìm giúp ta vị trí của Tiểu Quân hay không.”
Hạ Thiên suy nghĩ một chút, chuyện này ngược lại có thể giúp. Hắn tùy ý nói: “Bé ngoan, ngươi kiểm tra xem bây giờ em gái của nàng ta đang ở đâu.”
“Bé ngoan? Ngươi đang gọi ta sao?” Hứa Kiều Na ngoài ý muốn chỉ vào mình, bởi vì gần đây cũng chỉ có nàng và Hạ Thiên.
Hạ Thiên cũng không để ý đến.
Qua ba giây, điện thoại di động của Hạ Thiên vang lên.
Hứa Kiều Na cũng ý thức được Hạ Thiên không phải đang nói chuyện với mình, gương mặt hiện lên sự ngại ngùng.
Điện thoại nhận được tin nhắn rất ngắn, chỉ có tám chữ: “Hứa Tiểu Quân đang ở đảo Cuồng Hoan.”
Hạ Thiên nhếch miệng, có chút kỳ quái hỏi: ‘Đúng là nhàm chán. Tại sao người nào cũng đến cái nơi rách nát đó thế?”
“Đảo Cuồng Hoan?” Ánh mắt Hứa Kiều Na mở to, không thể hiểu nổi: “Tại sao Tiểu Quân lại ở đó nhỉ?”
Bạn cần đăng nhập để bình luận