Hộ Hoa Cao Thủ Tại Đô Thị (Phần 2)

Chương 3430: Ta chính là ta

“Ngươi biết sát thần Ngải Luân?”
A Sai nghe xong, không khỏi mở to mắt nhìn.
“Ta đương nhiên biết.” Hạ Thiên lười biếng đáp: “Vừa nãy ta cũng có nói, ông ấy là nhị sư phụ của ta.”
“Ngươi là đồ đệ của Sát thần Ngải Luân?” A Sai một lần nữa ngạc nhiên vô cùng, trong lòng dâng lên con sóng lớn: “Chẳng lẽ ngươi là vị sát thần tân nhiệm không biết tên có thể nghiền ép tất cả sát thủ đỉnh cấp toàn thế giới mười hai năm trước?”
Hạ Thiên khó chịu nhếch miệng: “Ta không phải Sát thần tân nhiệm, ta chính là ta, ta tên Hạ Thiên, Hạ trong Xuân Hạ Thu Đông, Thiên trong đệ nhất thiên hạ.”
“Trước kia, ta chỉ nghe nói Sát thần Ngải Luân có đồ đệ, tiếp nhận Ám Ảnh Đoàn, sau đó đưa nó thành tổ chức sát thủ đứng hàng thứ nhất trên thế giới.” Sát thủ A Sai âm thầm kinh hãi, có chút nghĩ mà sợ: “Sát thần Ngải Luân là thần tượng của ta. Sở dĩ ta làm sát thủ cũng bởi vì ông ấy.”
Hạ Thiên thuận miệng hỏi: “Ngươi đã gặp qua nhị sư phụ của ta?”
“Đã từng gặp một lần mười năm trước.”
Sát thủ A Sai đáp: “Lúc đó, ta định tìm cừu gia hại chết cả nhà ta tính sổ. Đáng tiếc, ta hoàn toàn không có thực lực, là ông ấy đã ra tay làm thịt tên người xấu kia.”
Nói xong, hắn ta bỗng nhiên lộ ra con dao giữa ngón tay, cung kính nói: “Con dao này chính là ông ấy ném ở hiện trường, ta lén lút giữ lại, vẫn luôn giữ đến tận bây giờ.”
“Cho dù như vậy, ngươi cũng không thể tránh khỏi cái chết.” Hạ Thiên khinh thường nói: “Ngươi dám ra tay với ta, ngươi vẫn phải chết.”
“Lần này ta có mắt mà không nhìn thấy Thái Sơn, tùy ngươi xử trí như thế nào cũng được.” Sát thủ A Sai xem như nhận mệnh.
Hạ Thiên đang định nói cái gì đó, Ninh Nhụy Nhụy lại nguýt hắn một cái: “Đừng nói nhảm nữa, mau giải độc cho Nhiếp tiểu thư trước rồi nói.”
“Không sao đâu, độc tố trong người vợ tiếp viên hàng không không nhiều, thể chất của nàng ấy cũng đặc biệt, chờ lát nữa nó sẽ tự động hết thôi.” Hạ Thiên mỉm cười giải thích với Ninh Nhụy Nhụy.
Quả nhiên, chưa đến nửa phút, sắc mặt trắng bệch của Nhiếp Tiểu Lý đã dần dần biến mất, bắt đầu hồi phục.
“Nhiếp tiểu thư, xem ra ngươi cũng không phải người bình thường.” Ninh Nhụy Nhụy nhìn ra được chút manh mối. Đoán chừng Hạ Thiên chọn trúng nàng cũng không chỉ bởi vì dung mạo của nàng xinh đẹp, hơn nữa còn coi trọng thể chất đặc biệt này của nàng.
Gương mặt Nhiếp Tiểu Lý hiện lên một tầng mồ hôi mỏng. Nghe Ninh Nhụy Nhụy nói, nàng nhẹ giọng đáp: “Ta cũng không biết chuyện gì xảy ra nữa. Nhưng đúng là từ nhỏ, ta có thể tự mình giải trừ tất cả các loại độc tố.”
“Thần kỳ như vậy sao?” Ninh Thụy Thần không khỏi cảm thấy hâm mộ: “Tại sao ta lại không có thể chất đặc biệt như vậy? Nói thế nào ta cũng là soái ca, nhân vật chính trời sinh mà.”
Hạ Thiên không khỏi cười nhạo: “Ngươi suy nghĩ nhiều rồi. Ngươi tuyệt không đẹp trai, ngay cả một phần vạn của ta cũng không bằng, lại còn muốn làm nhân vật chính?”
“Anh rể, ngươi nói vậy là không được.” Ninh Thụy Thần không phục hỏi Ninh Nhụy Nhụy và Nhiếp Tiểu Lý: “Nhụy Nhụy tỷ, Tiểu Lý, hai người bình xét thử xem, ta và anh rể ai đẹp trai hơn?”
“Các ngươi câm miệng lại đi.” Ninh Nhụy Nhụy bó tay. Hai người này vẫn còn tâm trạng so đẹp trai với nhau: “Chúng ta nên nghĩ làm thế nào để xử lý tên sát thủ này đi. Sát thủ còn lại cũng phải tìm ra, tìm hiểu xem rốt cuộc ai đứng đằng sau. Nếu những chuyện này không được điều tra rõ ràng, Nhiếp tiểu thư nhất định sẽ còn gặp nguy hiểm.”
Ninh Thụy Thần hơi do dự nói: “Chuyện này không dễ làm đâu. Ta nghe nói sát thủ đều có đạo đức nghề nghiệp. Bọn họ tuyệt không khai ra cố chủ của mình.”
Hạ Thiên thuận miệng nói: “Vậy thì giết.”
“Đừng.” Sát thủ A Sai giật mình, vội vàng nói: “Là đại thiếu gia Chiêm gia Chiêm Văn Bân thuê ta đến. Lần trước, chuyện tại bể bơi cũng là ta làm, nhưng lại giết nhầm người.”
Ninh Thụy Thần có chút thất vọng: “Ngươi làm sát thủ mà không có cốt khí gì cả, ngay cả cố chủ cũng khai ra?”
“Mạng sống quan trọng hơn, cốt khí cái gì, có làm được gì đâu.” A Sai ngược lại khá lưu manh: “Huống chi, hắn ta còn chưa trả tiền cho ta.”
“Chiêm Thiên Thiên là do ngươi giết?” Trong lòng Ninh Nhụy Nhụy thật ra vẫn còn một nghi ngờ. Nàng nghi ngờ là do Hạ Thiên làm.
A Sai gật đầu: “Đúng, là do ta giết, cũng là Chiêm đại thiếu hạ lệnh.”
“Giết cũng tốt mà. Tên ngốc đó cũng muốn đánh chủ ý lên tiểu muội chân dài.” Hạ Thiên hơi vui vẻ nói: “Nếu là ngươi giết hắn ta, ta phá lệ cho ngươi một cơ hội sống sót.”
“Cảm ơn Hạ tiên sinh, cảm ơn Hạ tiên sinh đã không giết.” A Sai lập tức quỳ xuống dập đầu không thôi.
Hạ Thiên lười biếng ngáp một cái: “Đừng cảm ơn ta trước, ta có điều kiện.”
“Hạ tiên sinh, ngươi cứ việc nói, ta nhất định sẽ hoàn thành điều kiện của ngươi.” A Sai liên tiếp nói.
“Ngươi đi tìm tên sát thủ đã hạ độc vợ tiếp viên hàng không đi.” Hạ Thiên nói: “Nếu trong ngày hôm nay mà ngươi vẫn không tìm ta, ngươi có thể đi chết được rồi.”
A Sai mừng sỡ. Ban đầu, hắn ta cho rằng lần này chết chắc, nghĩ không ra lại tuyệt xử phùng sinh, lập tức dập đầu nói: “A Sai nhất định sẽ tìm ra người đó. Nếu không, ta sẽ trực tiếp tự sát, không cần ngươi ra tay.”
“Ngươi không bỏ chạy sao?” Ninh Thụy Thần hoài nghi hỏi.
Bạn cần đăng nhập để bình luận